Thái Sơ

Chương 297: Lúc sinh tử mới có thể lòng thành ý thật. (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Vậy lão tử đi... Ôi!

Hình đột nhiên quỳ trên mặt đất hai tay ôm chân nói ra:

- Sao lại bị rút gân? Vừa mới tiêu hao quá nhiều sức mạnh sao? Đau chết lão tử, đau chết lão tử... Mau tới vịn lão tử một tay...

Thời gian ngắn ngủi, đại trận hộ sơn của Thái Sơ đã khôi phục lại như xưa, chỗ yếu nhất trong lúc Hình đang bị trì hoãn cũng biến mất.

Diệp Nhất Minh kinh ngạc nhìn Hình, mà Tần Hạo Hiên lại mang theo vài phần đắng chát nhìn Hình, nói:

- Cần gì phải thế chứ?

- Làm gì cái gì? Lão tử chỉ là chuột rút.

Hình trợn trắng mắt nói:

- Ngươi sẽ không cho rằng lão tử là cố ý không đi chứ? Ở đây mẹ nó nguy hiểm như vậy, lão tử vì cái gì không đi? Vừa nãy lừa gạt ngươi nói đi ra ngoài sẽ không ăn người, không nghĩ tới vừa lừa được ngươi thì đã gặp báo ứng bị chuột rút! Còn chưa đỡ lão tử một tay à?

Tần Hạo Hiên ngậm lấy nước mắt cười, đi qua chỗ Hình, nâng hắn, nói:

- Ngươi đây là đang muốn chết đấy.

- Dù sao đi không được.

- Hình một bộ dạng lợn chết không sợnước nóng, nói:

- Hôm nay chỉ có thể xem vận khí, hi vọng ngày khai phủ Thủy phủ, hắn còn chưa đem bán chúng ta đi.

Diệp Nhất Minh ngạc nhiên, đi theo một người, một ma về hướng Linh Điền Cốc.

Tuy rằng dọc theo con đường này có không ít trưởng lão tuần tra, nhưng Tần Hạo Hiên có kính thiên lý trong tay, từ xa đã né tránh được trưởng lão tuần tra, cho nên đoạn đường trở về này cũng coi như là an toàn!

Bọn họ vừa trở lại gian phòng của mình, Tần Hạo Hiên liền nghe được trên đỉnh Hoàng Đế truyền đến tiếng rồng ngâm, kinh thiên động địa, uy thế ngập trời, vang khắp mọi ngóc ngách của Đại Tự Sơn, khiến cho mọi người nhịn không được tim đập nhanh hơn.

Tần Hạo Hiên thông qua kính thiên lý có thể nhìn thấy Thái Sơ bảo điện trên Hoàng Đế, lúc này đang ngưng tụ linh khí nồng đậm, những linh khí này đang dùng tốc độ cực kì khủng bố tuôn ra hướng vào bên trong đại trận hộ sơn kim sắc ở trên trời, sau khi đại trận hộ sơn nhận được những linh khí bổ sung này thì càng thêm chói lóa, kim quang bao trọn Đại Tự Sơn, chiếu sáng như ban ngày, lúc này dường như toàn bộ Đại Tự Sơn đều được phủ lên phiến kim quang này, cây đại thụ màu vàng che trời, từng ngọn cây cỏ đều ánh lên màu vàng, nước chảy cũng màu vàng, dãy núi cũng ánh vàng, tất cả đều hiện lên vô cùng lãng mạn.

Khung cảnh lãng mạn này hiện lên trong mắt Tần Hạo Hiên, nhưng nguy hiểm tứ phía!

Bởi vì ở trên đỉnh của Hoàng Đế, cơ thể cự long màu vàng tại trong khoảng thời gian này lại biến lớn hơn gấp mấy lần, đôi mắt hiện lên uy long mười phần, thông qua kính thiên lý, Tần Hạo Hiên nhìn thấy ánh mắt của nó, trong nội tâm chợt lạnh, nếu không phải là Diệp Nhất Minh kịp thời dùng linh lực bảo vệ tâm thần của Tần Hạo Hiên, chỉ sợ cái nhìn này đủ khiến cho hắn vỡ vụn.

- Đại trận hộ sơn thần diệu vô cùng, ngươi đừng bao giờ khinh thường. Toàn bộ cơ thể con Kim Long này đều là do kiếm quang tạo thành, là điểm huyền bí biến ảo nhất đại trận hộ sơn của chúng ta!

Lúc Diệp Nhất Minh nói xong, ánh mắt lộ ra vài phần ngẩn người mê mẩn, đồng thời cũng thở dài lấy nhìn kính thiên lý, nói:

- Nếu không có kính thiên lý này, chúng ta cũng không nhìn thấy được Kim Long, pháp bảo thực là đồ tốt!

- Đúng vậy, pháp bảo xác thực là đồ tốt!

Ngồi xuống khôi phục một lúc, Tần Hạo Hiên mới điều tức lại được, hồi tưởng lại cái nhìn tràn ngập uy thế của Kim Long, trong lòng hắn vẫn còn sợ hãi, lúc này, âm thanh vang vọng truyền đến, nhìn vào kính thiên lý là có thể nhìn thấy, kim quang của đại trận hộ sơn bao phủ Thái Sơ Giáo đang dần dần rút đi, tất cả lại khôi phục bình thường.

Đại trận hộ sơn đã hoàn thành sửa chữa xong, Tần Hạo Hiên thở hắt ra một hơi.

Tần Hạo Hiên đem kính thiên lý đến phòng của Hình, vẻ mặt tên ma này này đang tràn ngập điều phiền muộn, hắn ngồi ở trên giường, thở dài thở ngắn:

- Ai, cơ hội ngàn năm khó gặp gỡ, muốn rời khỏi đây thì lại phải đợi vài ngày nữa, thật sự là dày vò mà!

Nhìn bộ dáng uể oải này của hắn, Tần Hạo Hiên rất không phúc hậu cười.

Đúng như lời của Diệp Nhất Minh, như một tên quỷ đói rơi vào trong đống mỹ thực, cũng không dám tùy tiện ăn thứ gì, loại cảm giác này chỉ cần ngẫm lại là đã cảm thấy tàn nhẫn, huống chi Hình mỗi ngày đều ở trong trạng thái như này.

Sau khi hoàn tất việc sửa chữa đại trận hộ sơn, một đêm chưa ngủ, các đệ tử đắm chìm trong lúc sửa chữa đại trận hộ sơn lần lượt đi ra, mặt mũi đều là vẻ không thể tưởng tượng nổi.

- Thái Sơ Giáo của chúng ta thật cường, có đại trận hộ sơn này thì ai dám đi vào, không bị bị xoắn thành thịt nát mới lạ!

- Ai, nếu như ta có thể tu luyện tới trình độ như chưởng giáo kia, thì cũng không uổng công sống cuộc đời này.

- Chỉ nói thì không có tác dụng, nhanh đi về tu luyện đi, mấy ngày nay bị Huyết Yêu náo loạn, đêm nay sửa chữa xong đại trận hộ sơn, ta đã chậm trễ mất vài ngày, vài ngày nữa muốn tiến vào Hồng Trần.

Đám đệ tử mới vẫn còn cảm khái sau khi nghe xong, lập tức như chim vỡ tổ.

Tần Hạo Hiên thỏa mãn nằm ở trên giường, hiện tại mới là nửa đêm, còn có thời gian đi xem Tuyệt Tiên Độc Cốc.

Chuyện của Huyết Yêu rốt cục cũng giải quyết xong, Tần Hạo Hiên thở dài một hơi, nhìn đại trận hộ sơn của Thái Sơ trở về trạng thái bình thường, cuối cùng có thể đi Tuyệt Tiên Độc Cốc rồi.

Hắn lấy kính thiên lý ra, rót vào một đạo linh lực, yên lặng tìm tòi Tuyệt Tiên Độc Cốc.

Ở bên trong kính thiên lý xuất hiện cửa hang Tuyệt Tiên Độc Cốc, Tần Hạo Hiên tâm tình kích động, điều này chứng minh dùng kính thiên lý có thể dò xét được Tuyệt Tiên Độc cốc, đây là điều có thể thực hiện được, hắn dường như nhìn thấy vô số thiên tài địa bảo đang ngoắc tay gọi hắn tới.

Nhưng việc xảy ra kế tiếp lại khiến cho Tần Hạo Hiên há hốc mồm.

Khi hắn sử dụng kính thiên lý, lúc chuyển hướng nhìn dời đến chỗ bên trong cốc thì phát hiện trên kính thiên lý hình như xuất hiện một lớp sương trắng dày đặc, bất luận như thế nào cũng không thể lau sạch.

Kính thiên lý tuy rằng có thể đi vào Tuyệt Tiên Độc Cốc, nhưng không thể thấy không rõ được chuyện ở trong Tuyệt Tiên Độc.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️