Đại trận hộ sơn của Thái Sơ Giáo vốn đã qua mấy trăm năm chưa rót linh khí để tu sửa, dưới tình huống Thủy phủ xuất hiện quỷ dị như bây giờ, những người đứng vị trí cao của Thái Sơ Giáo như được nhắc nhở, cho nên chưởng giáo liền quyết định tu sửa lại, chuyện này là thật nhưng cũng là giả.
Cửu trưởng lão trầm ngâm một tiếng, nói:
- Các ngươi lập đại công, ngày sau chưởng giáo sẽ có phần thưởng cho ngươi, các ngươi hiện tại lập tức trở về gian phòng của mình, nếu không bị khí tức hỗn loạn của đại trận giết chết, đến lúc đó cũng không nên trách môn phái!
Dứt lời, Cửu trưởng lão lại lần nữa nhảy lên phi kiếm, bắt lấy Huyết Yêu trên tay, vội vàng hướng về phía đỉnh núi Hoàng Đế.
Cửu trưởng lão vừa rời đi, khí thế trên người hắn cũng tản đi, Tần Hạo Hiên thở hắt ra một hơi, cảm giác phía sau lưng của mình đều đã ướt đẫm mồ hôi, còn vất vả hơn so với đại chiến mười minh vật.
Mà Hình thì trực tiếp đặt mông ngồi xuống dưới đất, với tư cách là đối thủ một mất một còn với Tu tiên giả, hắn được thể nghiệm sự khủng bố Tu tiên giả loại cao cấp này so với Tần Hạo Hiên càng thêm rõ ràng, lần thứ nhất trước kia hắn lẫn trong đám người còn không cảm thấy rõ, lúc này đây Cửu trưởng lão một mình đứng ở bên cạnh ba người bọn hắn, không hề cố ý nâng cao khí thế, nhưng dường như lộ ra khí thế này cũng đủ khiến cho hắn có cảm giác hô hấp không thông, nhất là khi Cửu trưởng lão chẳng biết là vô tình hay cố ý liếc mắt tới, Hình cảm giác mọi chi tiết trên người hắn đều bị xem hết, cũng may Cửu trưởng lão cũng không phải là vị trưởng lão nói chuyện lúc buổi chiều kia, hơn nữa vội vàng trở về sửa chữa đại trận hộ sơn, cũng không có thời gian dây dưa với ba người bọn họ, bằng không thì Hình thật đúng là chạy trời không khỏi nắng.
Nhớ tới Hoa Phong bị bắt, ánh mắt tuyệt vọng xám như tro tàn, Hình không tự giác nghĩ hắn thay cho chính mình, càng nghĩ càng thêm kinh hãi, Cửu trưởng lão đi hồi lâu, hắn vẫn còn chảy ròng ròng mồ hôi lạnh.
- Hoa Phong chắc có lẽ không tố giác chúng ta với tông môn đâu nhỉ?
Khi đạo kiếm quang kia biến mất ở phía chân trời, Tần Hạo Hiên quay sang hỏi Diệp Nhất Minh.
Diệp Nhất Minh trầm mặc lắc đầu, rất nhanh tự hỏi: nếu như Hoa Phong thực sự bán đứng mấy người bọn họ, thì nên ứng phó như thế nào đây? Thái Sơ đối với loại vật như tên Hình này, cho tới bây giờ cũng chỉ có kết cục là bị giết chết! Dám kết giao bằng hữu với loại vật như tên Hình này, cũng sẽ bị giết toàn bộ! Tuy nhiên trước mắt mọi người là bị ép làm bằng hữu.
Lúc này, Hình mới vừa phục hồi tinh thần lại từ trong cơn bối rối, hắn phát hiện Diệp Nhất Minh đang dùng loại ánh mắt này nhìn chằm chằm mình, lập tức đứng, vỗ vỗ ít cỏ dính trên quần, nói:
- Sợ cái gì, lão tử là tuyệt đại thiên tài trăm năm khó gặp của U Tuyền, chỉ là một Tu tiên giả nhân loại, cho dù tạm thời tu vi cao hơn ta thì đã làm sao?
Hình chém gió, càng chém càng chột dạ, nói đến câu sau chỉ có chính hắn nghe được, hiển nhiên khi khoác lác hắn nghĩ đến Cửu trưởng lão thật không phúc hậu, nhất là lại nghĩ tới khí thế ngập trời lộ ra trên người hắn, vì vậy cảm thấy vô cùng xấu hổ.
- Chúng ta mau trở về đi thôi, nếu như đụng phải trưởng lão khác, lại không giải thích rõ ràng được.
Tu vi của Diệp Nhất Minh dù sao cũng là người cao nhất, nguyên nhân bởi tuổi tác, tâm tính không màng danh lợi hơn so với Tần Hạo Hiên và Hình, thế nên hắn là người tỉnh táo nhanh nhất.
Tần Hạo Hiên gật đầu, bước nhanh đi vào trong bụi cỏ vừa rồi, đem theo khối lệnh bài Thủy phủ rơi ra từ trong ngực Hoa Phong, đạt được trọng bảo như thế, thực sự là vui không nổi.
Hình vẻ mặt hâm mộ...
Bởi vì thời gian, hơn nữa Thái Sơ Giáo cũng không giải trừ giới nghiêm, đại trận hộ sơn vẫn còn đang sửa chữa, bốn phía đều có trưởng lão đi dò xét, đem khối lệnh bài Thủy phủ trân quý này cầm ở trong tay không khỏi quá mức rêu rao khắp nơi, Tần Hạo Hiên đem nó cất vào bên trong lòng mình, quay sang nói với Diệp Nhất Minh cùng với Hình:
- Đi thôi!
Diệp Nhất Minh bắt đầu bước đi, hai người bọn họ đi được mấy bước, lại phát hiện Hình vẫn đứng tại chỗ, chưa có ý quay trở về.
Nhìn thấy Tần Hạo Hiên quay đầu lại, Hình cũng vô cùng thẳng thắn nói ra:
- Thiên hạ không có buổi tiệc nào không tàn, ta với các ngươi nhân ma khác biệt, ta không ưa thích thế giới Tu tiên giả của các ngươi, ở chung lâu như vậy, tuy rằng ta ung dung khí độ, uyên bác học thức, khẳng định khiến cho các ngươi không nỡ rời xa ta, nhưng là là thời gian khác biệt, từ nay về sau ngươi đi đường dương quang của ngươi, ta đi cầu độc mộc của ta, không liên quan gì đến nhau nữa.
Tần Hạo Hiên trầm mặc, nếu như vừa nãy Hình thực sự liên thủ với Huyết Yêu, người chết chỉ sợ sẽ là chính mình cùng sư huynh, hơn nữa hắn và Huyết Yêu thật ra cũng có cơ hội đào tẩu?
Nhưng vào thời khắc mấu chốt! Phản ứng của Hình lại là không liên thủ với Huyết Yêu, những ngày này, tuy rằng có cãi nhau với Hình, nhưng vô hình trung cũng dần dần có tình hữu nghị, đó là do cùng nhau trải qua mấy lần sinh tử mới có được, dứt bỏ tình hữu nghị của hai chủng tộc.
Tuy rằng tình hữu nghị này hoàn toàn vi pham với quy tắc của Thái Sơ Giáo.
Đổi lại thời gian khác, Tần Hạo Hiên còn có thể khích lệ Hình ở lại, chỉ là... Vừa chuyện Hoa Phong vừa nãy đã khiến cho Hình hiểu ra, nếu như Hình lúc này không đi... Một khi Hoa Phong khai ra hắn... thì thật sự không còn khả năng sống sót nữa.
- Sau khi ta rời khỏi đây, chỉ ăn thú huyết, không ăn người.
Hình hơi chút trầm tư nói, Tần Hạo Hiên nghe được câu này, lòng hắn bỗng thấy ấm áp.
- Hạo hiên, hắn không thể đi!
Diệp Nhất Minh ngăn cản Hình, nói:
- Ngươi chạy đi thì sẽ thoải mái, nhưng Hạo Hiên phải làm sao bây giờ? Tối nay Hạo Hiên là vì ngươi nên mới xuất hiện ở chỗ này! Thái Sơ tối nay có hành động, ngươi thực nghĩ rằng ngươi có thể chạy sao? Vừa nãy Cửu trưởng lão vốn biết rõ ba người chúng ta, tuy chỉ là liếc mắt nhìn qua, nhưng chắc hẳn đã nhớ kĩ mặt mũi của ta và ngươi, ngươi nếu như bỗng nhiên biến mất khỏi môn phái, ta đi nơi nào để tìm một Hoa Lao đây?
Hình nghiêng đầu nhìn Diệp Nhất Minh, ánh mắt trở nên có chút lạnh như băng:
- Cho nên? Vì ngươi, lão tử phải ở lại? Ở chỗ này chờ chết? Mệnh của ngươi là mệnh? Mạng của lão tử không phải mệnh à? Hơn nữa, nếu như ta bị bắt, các ngươi sẽ thoát được liên quan? Hay là ngươi muốn nghĩ biện pháp để tính kế ta? Trước đó bán đứng ta?
Tần Hạo Hiên vô lực nói:
- Sư huynh, thả hắn đi. Tên Hình tuy rằng xảo trá, nhưng cũng là người giữ chữ tín. Vừa nãy nếu hắn liên thủ với Huyết Yêu, huynh và ta đều đã chết. Hắn đã đáp ứng là khi ra ngoài sẽ không ăn người nữa, ta... Muốn tin tưởng hắn một lần.
Diệp Nhất Minh quay đầu lại kinh ngạc nhìn chằm chằm Tần Hạo Hiên, hắn vội la lên:
- Hạo Hiên, ngươi nói cái gì đó? Hắn là ma! Làm sao có thể tin tưởng hắn chứ?
- Để cho ta tùy hứng một lần đi sư huynh...
Tần Hạo Hiên thanh âm trở nên rất ôn nhu:
- Ta muốn tin tưởng hắn một lần. Bất luận nó là cái gì, ta muốn tin tưởng hắn một lần.
Hình thân hình khẽ run lên, ánh mắt lạnh như băng cũng trở nên nhu hòa hơn, lời này của Tần Hạo Hiên, hắn sống tới tận bây giờ lại chưa bao giờ nghe ai nói với hắn như vậy, cho dù là ma khác...
- Đi thôi.
Tần Hạo Hiên khuyên nhủ: