Tần Hạo Hiên và Diệp Nhất Minh càng nghĩ càng có đạo lý. Theo lý chậm nhất là sáng sớm hôm nay sẽ tuyên bố giải trừ giới nghiêm, nhưng kiên quyết chờ đến xế chiều mới tuyên bố. Khoảng cách từ Hoàng Đế phong đến Linh Điền cốc trên trăm dặm, cưỡi Tiên Vân xa chỉ chốc lát là đến, chẳng lẽ chưởng giáo phái người tới tuyên bố giải trừ lệnh giới nghiêm đi bộ tới đây sao?
Tần Hạo Hiên hơi nghi hoặc nhìn Hình chằm chằm, không ngờ hắn có thể nhận ra hai con Huyết yêu đó không phải là thủ phạm thực sự, thở dài tặc tưỡi:
- Không nhận ra, nhãn lực của ngươi rất tốt.
Hình bị Tần Hạo Hiên nhìn đến sợ hãi trong lòng, không dám nhìn thẳng vào mắt của Tần Hạo Hiên, nghe hắn khen liền ngẩng cao đầu, ngước mắt nhìn lên trần nhà, kiêu ngạo lên tiếng:
- Đương nhiên rồi! Ta vốn là ma thiên tài kiệt xuất nhất trong U Tuyền Minh tộc, kiến thức thâm sâu, hiểu biết rộng lớn, cái gì mờ ám mà qua khỏi được mắt của ta chứ, nhìn là biết thật giả ngay lập tức, không thể che giấu được ta.
- Cho ngươi chút màu, ngươi còn mở luôn tiệm nhuộm rồi.
Tần Hạo Hiên ném sang Hình một cái liếc mắt, tuy nhiên trong lòng không thể không bội phục nhãn lực của Hình thật đúng là gấp trăm gấp ngàn lần mình. Nhưng hắn vẫn nghĩ không thông tại sao môn phái phải che dấu tin tức Huyết yêu thực sự vẫn chưa hề đền tội:
- Vậy tại sao đến chiều môn phái tuyên bố Huyết yêu đền tội, giải trừ lệnh giới nghiêm, chẳng lẽ không sợ phát sinh chuyện Huyết yêu giết người nữa hay sao?
- Điều này ngươi không biết đâu, cao tầng môn phái các ngươi muốn bắt sống Huyết yêu.
- Bắt sống Huyết yêu?
Tần Hạo Hiên hơi kinh ngạc, hắn không hiểu bắt sống Huyết yêu có giá trị gì? Chẳng lẽ môn phái vì bắt sống Huyết yêu lại không tiếc người chết hay sao?
Hình cảm nhận được ánh mắt nghi ngờ của Tần Hạo Hiên, hắn cười lạnh một tiếng:
- Tu Tiên giả các ngươi bạc tình bạc nghĩa, vì lợi ích của mình có chết vài Nhược chủng đệ tử nho nhỏ có gì là ghê gớm đâu. Nếu như có thể bắt sống được Huyết yêu, lấy được huyết châu của nó là có thêm một phương pháp kéo dài tuổi thọ.
Hình dừng một chút, giảng giải ra vẻ bề trên:
- Đừng xem lão tổ tông môn phái các ngươi sống mấy trăm tuổi, tu luyện đến Tiên Anh Đạo Quả cảnh, thế nhưng nếu như bọn họ không thể tiếp tục đột phá cảnh giới, thu được thọ nguyên mới như vậy vẫn là một con đường chết. Đối với môn phái các ngươi mà nói, một lão tổ tông Tiên Anh Đạo Quả cảnh chết chẳng khác nào gãy đi một trụ cột, không tốt cho sự phát triển trong tương lai của tông môn các ngươi. Tu tiên trường sinh không phải là một chuyện đơn giản, khi đến cảnh giới nhất định, muốn tiến lên trước mỗi một bước khó càng thêm khó. Ta đoán bọn họ dừng lại tại Tiên Anh Đạo Quả cảnh cũng không phải một ngày hay hai ngày rồi, muốn đột phá bình cảnh này cũng không dễ dàng. Nếu như bọn họ đã dùng hết thọ nguyên, vậy hẳn phải chết không nghi ngờ. Nhưng nếu thu được huyết châu, trở thành Huyết yêu, chỉ cần hấp thụ tinh huyết của Tu Tiên giả là có thể kéo dài tuổi thọ thêm được một, hai trăm năm nữa, trong một hai trăm năm này rất có thể đột phá cảnh giới a?
Tần Hạo Hiên nghe xong nhẹ nhàng lắc đầu, bên trong Thái Sơ mặc dù có lúc hạ thủ độc ác chua cay, nhưng lằn ranh vẫn còn tồn tại. Đặc biệt là cao tầng đều có được ranh giới cuối cùng của mình, có thể bắt sống chỉ là muốn nghiên cứu, từ đó tìm ra phương pháp kéo dài thọ nguyên. Còn về phần hóa thân Huyết yêu? Đây thật là không thể nào.
- Có thể biến thành Huyết yêu vẫn là người hay sao? Còn có thể thành tiên?
Tần Hạo Hiên nhớ lại sắc mặt trắng bệch của hai con Huyết yêu, răng nanh sắc nhọn mọc đầy trong miệng, lỗ tai hơi nhọn, dáng dấp cao gầy, không nhịn được rùng mình một cái. Trong thẩm mỹ quan của con người, bộ dáng này tuyệt đối là yêu quái điển hình.
Hình giả bộ học rộng hiểu cao nói ra:
- Huyết yêu là Tu Tiên giả biến thành, tuy không có ai biết Huyết yêu có thể thành tiên hay không, thế nhưng ai nào biết Huyết yêu không thể thành tiên? Cơ hội có thể kéo dài vài trăm năm thọ nguyên, những lão gia hỏa các ngươi sẽ bỏ qua sao? Về phần tuyên bố giải trừ giới nghiêm chính là bọn họ bày ra cục trong cục.
Hình nói, tán thưởng một tiếng rồi tiếp tục:
- Huyết yêu kia cực kỳ thông minh, không ngờ biết tìm hai kẻ chết thay mình, như vậy có thể dời đi sự chú ý của tông môn cao tầng các ngươi. Mặt dù Huyết yêu đến gần hút tinh huyết của Tu Tiên giả kéo dài tuổi thọ và sinh tồn, nhưng rõ ràng Huyết yêu này tu vi không cao, khẳng định không muốn sống ở nơi Thái Sơ giáo cao thủ như mây trên trời của các ngươi. Vì thế nó cũng nghĩ trăm phương ngàn kế để chạy trốn, nhưng khẳng định cũng giống như ta bị hộ sơn đại trận ngăn trở không thoát được, do đó bày một cái bẫy mê hoặc tông môn cao tầng các ngươi. Còn tông môn cao tầng các ngươi khi nhận ra vẻ mờ ám trên hai thi thể Huyết yêu và huyết châu, từ đó bọn họ cũng tương kế tựu kế, ngụy trang như không nhận ra mờ ám trong đó, cố ý giải trừ giới nghiêm, tuyên bố sự việc Huyết yêu đã kết thúc. Hành động này nhằm lừa Huyết yêu kia, đồng thời dùng sinh mạng của đám đệ tử bình thường như các ngươi hấp dẫn Huyết yêu đi ra. Dù sao bọn họ quan tâm đến những đặc thù tiên chủng đều được tứ đại đường đón đi rồi, vậy đám người các ngươi lưu lại nơi này sống hay chết cũng không liên quan gì.
Bị Hình nói toạc ra sự thực, Tần Hạo Hiên cảm thấy rất đúng. Trái tim của hắn lại bắt đầu băng giá, so với sự ấm áp ở Tự Nhiên đường, tông môn cao tầng đều coi sinh mạng của đệ tử bình thường như chuyện vặt, hoàn toàn trở thành mồi câu, không chút quan tâm đến sự sống chết của đệ tử tầng dưới cùng.
Giờ khắc này, trong lòng Tần Hạo Hiên bắt đầu sinh ra ý nghĩ rời khỏi Thái Sơ giáo, thế nhưng rất nhanh phủ định ý niệm này.
Với sự học hiện tại của hắn, đi ra khỏi Thái Sơ giáo tuyệt đối là bôi đen hai mắt, muốn luyện thành Đạo Tâm Chủng Ma đại pháp cần phải có phụ trợ của đạo môn chánh pháp. Hiện tại hắn học Thiên Hà quyết, chỉ là một đạo môn chánh pháp sơ cấp nhất, chờ sau này thực lực của mình mạnh mẽ hơn một chút, Thiên Hà quyết sẽ vô dụng đối với việc tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma đại pháp. Nếu không thể học được đạo môn chánh pháp cao cấp hơn, Đạo Tâm Chủng Ma đại pháp của hắn sẽ không có cách nào tiến bộ.
Tần Hạo Hiên biết rằng cho dù sư phụ dốc túi truyền cho mình sở học, chỉ sợ cũng không được. Bởi vì sau khi Tự Nhiên đường xuống dốc, có rất nhiều đạo môn chánh pháp đã mất đi không còn trọn vẹn, nhiều nhất là đến Tiên Thụ cảnh sẽ không có công pháp tu luyện tiếp theo. Vì thế hắn nhất định phải tiếp tục lưu lại Thái Sơ giáo, cho dù là ghê tởm nhưng vì tu tiên trường sinh, vì khẩu khí không chịu thua, nhất định hắn phải lưu lại nơi này.