- Ôn Dưỡng trận cũng chia ưu khuyết đấy, Ôn Dưỡng trận của ta chính là Ôn Dưỡng trận tốt nhất toàn bộ U Tuyền, có thể rót linh lực hoàn mỹ nhất bên trong linh thạch nhập vào pháp bảo, sư phụ ngươi khẳng định không làm được, việc này cần lãng phí ít nhiều linh lực.
- Như vậy ngươi đến a. Bày trận a.
Tần Hạo Hiên trợn trắng mắt lên, hắn biết trước mặt Hình nhất định phải cẩn thận phòng bị, nếu không cẩn thận sẽ bị hắn lừa a.
Hình vươn tay, làm ra vẻ đang đo đếm linh thạch.
- Cần tiền công đúng không?
Tần Hạo Hiên khinh bỉ trừng mắt liếc hắn một cái.
Hình thản nhiên đáp:
- Đó là dĩ nhiên. Ta chính là thiên tài bất thế xuất trong U Tuyền, ma phẩm tôn quý, hiện tại hạ mình làm việc cho ngươi, khẳng định ngươi được trả tiền công cho ta, nếu không truyền ra ngoài ta làm việc không cần thù lao, thế nào những ma khác cũng cười đến mức rụng răng không thôi.
Tần Hạo Hiên biết người này nói ba hoa, nhưng quả thật Thiên Lý kính cần ôn dưỡng quán linh, nếu phiền toái tới sư phụ sẽ làm trễ nải nhiều thời gian tu luyện của ngài, vì thế không gì khác hơn là chấp nhận:
- Hỗ trợ cho ân nhân cứu mạng còn muốn tiền công, thật là táng tận thiên lương a. Ngươi ra giá đi.
Hình thấy Tần Hạo Hiên đã đáp ứng, trên mặt tràn đầy nụ cười, nói:
- Một trăm lượng hạ tam phẩm linh thạch.
- Một lượng.
Tần Hạo Hiên không cần suy nghĩ, trực tiếp ra giá.
- Con bà nó chứ. Lại là một bộ này.
Hình nhảy cởn lên, thở dồn dập, nói:
- Như vậy, quy củ trong thủy phủ, mười hai hạ tam phẩm linh thạch.
- Hai lượng.
Tần Hạo Hiên vẫn quyết liệt, không hề chừa chỗ cho thương lượng. Nhưng Hình không làm a, hắn lắc đầu như trống bỏi:
- Hai lượng linh thạch tuyệt đối là không thể. Ma phẩm ta tôn quý, phát cho ăn mày trong U Tuyền cũng là hai lượng hạ tam phẩm linh thạch. Bây giờ ra tay giúp ngươi bày trận ôn dưỡng pháp bảo, không ngờ chỉ có thể kiếm được hai lượng hạ tam phẩm linh thạch, quả thực là một vũ nhục đối với ta. Một vũ nhục lớn lao.
Tần Hạo Hiên cũng không để ý tới hắn thổi phồng đến thiên hoa loạn trụy, ra vẻ hung tợn, trợn cặp mắt nhìn Hình, nói:
- Bày trận thôi mà, chuyện quá đơn giản còn muốn mười hai linh thạch? Năm lượng, nếu không làm thì nói, xin thứ cho ta không tiễn xa.
Hình ngẫm nghĩ giây lát, cuối cùng cắn răng:
- Nói càn, chuyện bày trận nhiều phiền phức như vậy. . . Ai! Được rồi, thấy ta và ngươi cùng sinh tử cùng chung hoạn nạn, xem như ta giúp ngươi bày trận miễn phí rồi. Ai! Năm lượng hạ tam phẩm linh thạch, rớt dưới đất lúc ở dưới U Tuyền ta cũng khinh thường nhặt lên. Con em gái ngươi.
Tần Hạo Hiên lười để ý tới những lời thổi phồng của hắn, đặt một túi linh thạch và Thiên Lý kính trước mặt Hình, nói:
- Bắt đầu đi.
Hình cũng không nhiều lời, dọn phòng Tần Hạo Hiên trống ra một chút, lộ ra một khoảng trống ước chừng rộng mười thước, bắt đầu bấm ngón tay tính toán phương vị bày trận. Thời gian sau một nén nhang, sau đó lấy ra một viên linh thạch từ trong túi rồi đặt vào nơi dự tính làm mắt trận, sau đó thuần thục đặt linh thạch. Chờ hắn bố trí hoàn tất linh thạch một cách bất quy tắc xong, lại lấy Thiên Lý kính trong ngực ra, đặt vào chính giữa Ôn Dưỡng trận.
Làm xong những chuyện này, Hình bắt đầu thôi thúc linh quyết, ngón tay hắn nhanh chóng múa may trong hư không. Từng minh văn màu vàng bỗng nhiên xuất hiện, bị hắn đánh vào trong trận, theo động tác của hắn càng lúc càng nhanh, minh văn tích góp từng tí một được càng lúc càng nhiều. Ôn Dưỡng trận dần dần phóng xuất ra một trận quang mang màu vàng rực rỡ.
Tần Hạo Hiên hoảng sợ, cũng may cửa sổ phòng mình che kín, một số khe hở đều được che chắn bằng vải, nếu không quang mang tiết ra ngoài, bị người trông thấy thật sự phiền toái.
Quang mang của Ôn Dưỡng trận nhanh chóng yên tĩnh lại, những minh văn bị Hình khắc vào trong trận giống như tiểu nhân khiêu động, xuyên thành một tuyến, linh lực bên trong những linh thạch được lôi xuất ra, dưới dẫn dắt của minh văn, linh khí bên trong linh thạch tự động tràn vào trong Thiên Lý kính. Thiên Lý kính được quán thâu ôn dưỡng linh khí chợt lúc sáng lúc tối. Tần Hạo Hiên chú ý tới vết rạn rất nhỏ phía bên trái Thiên Lý kính, đang được tu phục với tốc độ cực kỳ chậm rãi.
Tần Hạo Hiên lại nhìn gói linh thạch, phát hiện một ngàn viên linh thạch còn thừa lại 300 viên.
Hắn lập tức hiểu rõ vì sao Hình muốn quay về ôn dưỡng quán linh, thì ra bày một quán linh trận chỉ cần 700 viên hạ tam phẩm linh thạch, vậy mà hắn nói dối với mình cần phải một ngàn viên, muốn lén chiếm đoạt 300 viên khác. Quả nhiên là tính toán thật hay a!
Tần Hạo Hiên lạnh lùng trừng mắt với Hình một cái, lúc này đã hoàn thành bày trận, Ôn Dưỡng trận tự động vận hành, chỉ cần mật thiết chú ý không xảy ra cái gì sai lầm là đủ.
Hình cảm thấy được ánh mắt của Tần Hạo Hiên, hiểu rõ Tần Hạo Hiên đã hiểu thấu trò vặt của mình, hắn chẳng biết xấu hổ còn giả lả:
- A ha ha, lúc mới vừa học Ôn Dưỡng trận, bày trận cần một ngàn viên linh thạch, không ngờ bây giờ thực lực tiến bộ, thủ đoạn bày trận cũng tiến rất xa nha. Hiện tại bày trận chỉ cần bảy trăm viên hạ tam phẩm linh thạch là đủ rồi, thật khiến cho người ta phấn khởi. Uy! Tiết kiệm cho ngươi được ba trăm lượng hạ tam phẩm linh thạch, chẳng những ngươi không cảm tạ ta, tại sao còn nhìn ta bằng ánh mắt đó chứ?! Thật là không biết điều, có tin lần sau ta bày trận sẽ dùng hết số linh thạch của ngươi hay không.
Tần Hạo Hiên khẽ thở dài một tiếng, đáp:
- Ta tưởng rằng ngươi không có ma phẩm, nhưng không nghĩ rằng ma phẩm của ngươi lại là số trừ . . . Ai.
Hình đỏ mặt lên nhưng vẫn vô liêm sỉ cãi:
- Ta nói một ngàn lượng hạ tam phẩm linh thạch chính là để cho an toàn a. Nếu vạn nhất bố trí linh thạch không đủ, vậy chẳng những ôn dưỡng không được mà còn có thể giảm bớt tuổi thọ của pháp bảo. Vả lại chuyện này cũng không có gì a, bày trận đương nhiên là cần chuẩn bị nhiều một chút. Có thể tiết kiệm cho ngươi được ba trăm linh thạch ngươi còn không vui mừng, nếu như sư phụ đến bày Ôn Dưỡng trận cho ngươi, cho dù cho hắn một ngàn năm trăm lượng hạ tam phẩm linh thạch cũng bày không được.
Bất luận Hình nói như thế nào, Tần Hạo Hiên đã minh bạch được một sự thật: vừa rồi thiếu chút nữa đã bị người này lừa mình ba trăm lượng hạ tam phẩm linh thạch.
Hình bị ánh mắt dường như nhìn thấu hết thảy của Tần Hạo Hiên làm cho hắn có chút khó chịu, cho dù hắn da mặt dày cũng không gánh nổi a, vì thế hắn nói cho Tần Hạo Hiên biết những chỗ cần thiết phải chú ý khi ôn dưỡng, rồi viện cớ mệt mỏi cần nghỉ ngơi, liền chạy biến như một làn khói.