Hình nghe Tần Hạo Hiên nói xong, lắc đầu như trống bỏi, nói:
- Ngươi ước chiến quang minh chính đại khẳng định là không được. Người ta sớm có phòng bị sẽ đề phòng ngươi hạ sát thủ. Hơn nữa hắn là hôi sắc tiên chủng, tiến độ tu luyện nhanh hơn so với ngươi, sau 5 tháng nữa tu vi hắn mạnh hơn ngươi rồi, chẳng phải là ngươi tự chui đầu vào lưới chuốc lấy đau khổ?
Tần Hạo Hiên vừa nghe cảm thấy cũng có đạo lý. Tuy Trương Dương so ra kém Trương Cuồng và Lý Tĩnh cùng với Tử chủng khác, nhưng dầu gì cũng là một màu hôi sắc tiên chủng, nếu như mình không có tế ngộ gì, tốc độ tu luyện nhất định là không đuổi kịp cùng hắn, có thể nói là người không có ý tổn thương hổ, hổ lại có tâm hại người. Trương Dương trăm phương ngàn kế muốn hại mình và Từ Vũ, không giết chết hắn, bản thân mình khó lòng phòng bị, nói không chừng ngày nào đó sẽ bị lật thuyền trong mương.
- Nếu tạm thời chưa nghĩ ra được biện pháp, vậy ta liền cách xa hắn ra, cẩn thận phòng bị. Đồng thời ta cũng thông báo cho Từ Vũ biết trước. Nàng có sư tỷ bảo vệ bên cạnh cũng không lo.
Tần Hạo Hiên suy nghĩ đã lâu cũng không nghĩ ra được biện pháp nào. Dù sao ở bên trong địa giới Thái Sơ giáo, một khi có gió thổi cỏ lay gì đó rất khó giấu được chưởng giáo và các trưởng lão có thông thiên thần thông, muốn giết chết Trương Dương mà thần không biết quỷ không hay thật không dễ dàng.
Nghe Tần Hạo Hiên không muốn giết Trương Dương, Hình lập tức sốt ruột, hôi sắc tiên chủng Trương Dương trong mắt hắn là da mỏng thịt non, xem ra ăn thịt rất ngon. Hơn nữa hiếm có khi Tần Hạo Hiên động sát tâm, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho hắn chứ?! Hắn đang ôm đầu bắt đầu minh tư khổ tưởng!
Bỗng nhiên một đạo linh quang lóe lên từ trong đầu Hình, hắn nói:
- Ta nghĩ ra một biện pháp.
- Ngươi nói xem.
Tần Hạo Hiên mở mắt ra, nhìn Hình:
- Nếu như là chủ ý cùi bắp, ngươi cũng đừng nói nữa.
- Tuyệt đối là biện pháp tốt nha. Ngươi nhớ ngươi có lấy được thủy phủ lệnh bài không a?
Hình dẫn dắt nói.
Tần Hạo Hiên gật gật đầu, nguýt mắt Hình một cái, vật này có thể không nhớ sao.
- Chúng ta cầm khối thủy phủ lệnh bài kéo Trương Dương đến thủy phủ, mặc dù thủy phủ ở bên trong Đại Tự sơn nhưng không thuộc phạm vi của Thái Sơ giáo các ngươi a? Chúng ta ăn thịt hắn trong thủy phủ xem như thần không biết quỷ không hay rồi.
Hình vừa nói vừa liếm một bên mép.
Tần Hạo Hiên nguýt mắt Hình một cái:
- Muốn ăn cũng là ngươi ăn, đừng có nói “chúng ta.
Hắn dừng một chút, lại nói:
- Nhưng biện pháp này cũng không tệ, không phải trên thủy phủ lệnh bài đã viết: một tháng chỉ có thể vào thủy phủ một lần đó sao? Chúng ta vừa mới ra khỏi thủy phủ, muốn đi vào cũng phải chờ tháng sau. Tháng sau chính là vào Hồng Trần, vào Hồng Trần tất nhiên phải thoát khỏi phạm vi thế lực của Thái Sơ giáo. Hay nói cách khác trong tháng này chỉ cần cẩn thận đề phòng hắn một chút, tháng sau có biện pháp đối phó hắn.
Tần Hạo Hiên sờ lên cằm, suy nghĩ thông những khúc mắc xong, cả người đều buông lỏng không ít.
Giết chết Trương Dương trong phạm vi Đại Tự sơn của Thái Sơ giáo, khẳng định tông môn trưởng bối sẽ có biện pháp điều tra ra ai đã làm, vậy chỉ cần không hành động trong phạm vi của Thái Sơ giáo, bọn họ sẽ rất khó giám thị được.
Tìm được phương pháp xử lý tiêu trừ Trương Dương xong, Tần Hạo Hiên nhẹ nhõm thở ra một hơi, nói:
- Một tháng này ngươi giám thị nhất cử nhất động của Trương Dương thật tốt cho ta, có gió thổi cỏ lay cái gì lập tức báo cho ta biết. Chờ sang tháng sau lại hành động.
Hình đành bất đắc dĩ gật đầu đáp ứng.
Lúc này, Tần Hạo Hiên chợt nhớ tới chuyện ôn dưỡng quán linh Thiên Lý kính, hiện tại có thể sử dụng một ngàn linh thạch mà Từ Vũ mới đưa tới tối hôm trước rồi.
- Vừa lúc ngươi đến đây cũng khỏi phiền ta đi tìm ngươi. Ta đã chuẩn bị xong linh thạch, ngươi bày trận ôn dưỡng quán linh Thiên Lý kính cho ta đi.
Tần Hạo Hiên đưa một túi linh thạch của Từ Vũ.
Hình nói:
- Ôn dưỡng quán linh không phải bày Ôn Dưỡng trận là được. Quán linh cần một buổi tối mới có thể hoàn thành.
Tần Hạo Hiên ngẫm nghĩ, dù sao đêm nay cũng không còn sớm, dứt khoát ngày mai phải mang Thiên Lý kính đi Tuyệt Tiên độc cốc, vì thế nói:
- Không vội, ngươi quán linh cho ta đi.
Hình gật gật đầu, vươn tay, nói:
- Lấy một ngàn hạ tam phẩm linh thạch và pháp bảo của ngươi ra đây cho ta, Ôn Dưỡng trận có thể nói là bí mật của ta, ta không thể quán linh tại nơi này. Ta mang về phòng của ta ôn dưỡng quán linh xong, sáng sớm ngày mai đưa tới cho ngươi.
Tần Hạo Hiên trầm sắc mặt xuống, đôi mắt lập tức trở nên gay gắt, dường như muốn nhìn thấu Hình đang suy nghĩ những gì, nhưng Hình ưỡn ngực một cái, nói:
- Sao hả? Không tín nhiệm ta ư?
Tần Hạo Hiên hết sức phối hợp gật đầu, nói:
- Rất không tín nhiệm, vạn nhất ngươi ôm linh thạch của ta và pháp bảo chạy trốn, ta tìm ai đây?
Bị Tần Hạo Hiên hoài nghi, vẻ mặt Hình tỏ ra bất mãn, ngạo nghễ nói:
- Chỉ là một ngàn linh thạch nhỏ nhoi tính là gì, ma phẩm của Hình ta tốt nổi danh tại tại U Tuyền. Ngươi có thể hoài nghi chuyện khác, nhưng tuyệt đối không được hoài nghi ma phẩm của ta. Đừng nói một ngàn hạ tam phẩm linh thạch, ngay cả một ngàn nhất phẩm linh thạch cũng không đổi được giá trị ma phẩm của ta.
Tần Hạo Hiên cười lạnh một tiếng:
- Đừng nói một ngàn hạ tam phẩm linh thạch, ma phẩm của ngươi cũng không đáng một vài linh thạch a. Nếu ngươi không thể bày trận quán linh ôn dưỡng ngay tại phòng của ta, vậy ngươi mau cút đi. Ngươi không giúp ta quán linh ôn dưỡng, ta tìm sư phụ hỗ trợ là được.