- Để ta tính một chút xem, tổng cộng chúng ta có được 200 giọt thạch nhũ linh dịch, chuyện có thạch nhũ linh dịch còn có Cổ Vân đường Xích Luyện tử trưởng lão cũng biết, xem ra nhất định lão sẽ không từ bỏ ý đồ. Hơn nữa nếu như tông môn biết được chúng ta giấu riêng nhiều linh dịch như vậy, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Diệp Nhất Minh nhíu nhíu chân mày, nhưng lại giản ra rất nhanh:
- Thế nhưng đã có thạch nhũ linh dịch, việc thọ nguyên của sư phụ sẽ không cần lo lắng rồi, đáng tiếc chúng ta không thể dùng thạch nhũ linh dịch này để luyện chế Thọ Nguyên đan, hơn nữa sử dụng những vật này như thế nào cũng là vấn đề.
Tần Hạo Hiên gật gật đầu, những thứ này nếu sử dụng không tốt sẽ rất phiền toái, bất luận là Thiên Lý kính, thạch nhũ linh dịch hay hoặc là thủy phủ lệnh bài, vạn nhất nếu tiết lộ ra ngoài nhất định sẽ bị tông môn cướp đi, ngoài ra mình và Diệp Nhất Minh còn bị xử tử. Huống chi còn có Xích Luyện tử - một người thông suốt được nội tình nhìn chằm chằm.
Diệp Nhất Minh ngẫm nghĩ, đề nghị:
- Hay là đặt bọn chúng tới chỗ sư phụ đi?
Tần Hạo Hiên lắc đầu, bác bỏ đề nghị của Diệp Nhất Minh:
- Những thứ này, nhất là thạch nhũ linh dịch bị chưởng giáo và các trưởng lão Trường lão viện coi là đồ cấm, còn Xích Luyện tử khống chế Vũ Nghĩa, không tiếc giết người diệt khẩu cũng muốn cướp lấy thạch nhũ linh dịch, thạch nhũ linh dịch là tình thế bắt buộc đối với lão. Đặt ở chỗ sư phụ, một khi bị người phát hiện có thể làm liên lụy tới sư phụ lão nhân gia, cuối cùng toàn bộ đệ tử Tự Nhiên đường đều gặp phải tao ương.
Diệp Nhất Minh ngẫm lại cũng có đạo lý. Một lát sau thần sắc hắn nghiêm lại, lại đưa ra giải pháp cùng Tần Hạo Hiên:
- Tần sư đệ, những thứ này cứ đặt ở chỗ của ta đi. Nếu như bị người phát hiện sẽ không dính líu đến đệ. Khi nào sư đệ cần, bất cứ lúc nào cũng có thể đến tìm ta. Nếu như ta có chuyện gì bất ngờ, sư đệ thay ta chiếu cố sư phụ và chư vị sư đệ thật tốt.
Nếu như người khác nói ra lời này nhất định là ham số bảo bối ấy, thế nhưng Tần Hạo Hiên rất hiểu Diệp Nhất Minh, sư huynh tuyệt đối không ham muốn những vật này mà thật lòng muốn thay thế mình bảo quản chúng, vạn nhất phát sinh chuyện gì sư huynh cũng sẽ ôm tất cả trách nhiệm vào người, tuyệt đối không liên quan tới mình.
Tần Hạo Hiên âm thầm cảm động, trước kia có Bồ Hán Trung, hiện tại có Diệp Nhất Minh, bọn họ đều nguyện ý đánh bạc tánh mạng bảo hộ cho bản thân mình.
Mỗi người trong Tự Nhiên đường đều đem đến cho hắn một cảm giác ấm áp như thân nhân vậy.
Tần Hạo Hiên vẫn lắc đầu, vẻ mặt chân thành tha thiết, cảm động nói:
- Sư huynh, những thứ này cứ để ở chỗ của đệ đi. Không phải đệ không tín nhiệm sư huynh. Sư huynh cũng thấy rồi, bản lĩnh khác đệ không có, nhưng bản lĩnh ẩn giấu thì có, huynh tuyệt đối không bằng đệ a.
Diệp Nhất Minh thái độ nghiêm chỉnh của Tần Hạo Hiên, biết rằng hắn xuất phát từ lòng lo lắng cho an nguy của mình, chuyển niệm lại nghĩ đến trên người Tần Hạo Hiên không ít bí mật, những bí mật này đã được che giấu cho đến bây giờ, thủ đoạn ẩn giấu khẳng định là mạnh hơn mình. Quyết định để cho sư đệ bảo quản những thứ này thật ra là an toàn hơn chỗ của mình.
- Ừm, vậy đệ phải cẩn thận một chút, về phần phương pháp luyện chế Thọ Nguyên đan, mấy ngày nữa ta ra ngoài hỏi thăm một chút, đến lúc đó luyện cho sư phụ chút ít Thọ Nguyên đan nhằm kéo dài tuổi thọ cho lão nhân gia.
Lời nói của Diệp Nhất Minh lại lần nữa bị Tần Hạo Hiên bác bỏ:
- Sư huynh, đệ cảm thấy không thể được, bởi vì chúng ta mới vừa từ thủy phủ đi ra, sư huynh đi nghe ngóng phương pháp luyện chế Thọ Nguyên đan, nếu bị người có lòng biết được nhất định sẽ hoài nghi chúng ta có trộm ẩn giấu thạch nhũ linh dịch hay không. Như vậy sẽ dẫn đến việc tông môn điều tra thì phiền toái a.
Diệp Nhất Minh lập tức nóng vội, tuy rằng cảm thấy Tần Hạo Hiên nói có đạo lý, thế nhưng thọ nguyên của sư phụ không nhiều lắm, nếu như không thể kéo dài tuổi thọ cho ngài vậy làm sao bây giờ?
Tần Hạo Hiên cảm thấy vẻ lo lắng của Diệp Nhất Minh, nghĩ một lát rồi nói:
- Trước hết chúng ta dùng một số thạch nhũ linh dịch dung nhập vào Hành Khí tán, luyện thành Hành Khí tán cho sư phụ phục dùng cứu cấp. Tuy rằng như vậy sẽ lãng phí rất nhiều dược lực, nhưng dù sao cũng mạnh hơn so với uống trực tiếp.
Nếu không luyện chế Thọ Nguyên đan vậy cũng chỉ có biện pháp này. Hơn nữa Tần sư đệ luyện chế dược tán quả thật là một tay cừ, nếu hắn có thể dung nhập luyện chế thạch nhũ linh dịch vào bên trong Hành Khí tán, chẳng những sẽ trợ giúp cho sư phụ đề thăng hấp thu tốc độ linh khí, hơn nữa cũng có thể có tác dụng kéo dài tuổi thọ.
- Ừm, vậy xin nhờ Tần sư đệ vậy.
Diệp Nhất Minh nghiêm túc thi lễ thật sâu. Tần Hạo Hiên vội vàng đỡ hắn dậy, liện tục nói không dám nhận. Tấm lòng son của Diệp Nhất Minh đối với sư phụ Tuyền Cơ Tử khiến cho hắn cảm động không thôi.
Lúc này có tiếng đập cửa vang lên.
- Hạo Hiên ca ca, là muội.
Là tiếng của Từ Vũ.
Tần Hạo Hiên mở cửa, Từ Vũ xuất hiện trước mắt hắn.
Từ Vũ vừa tiến đến, cẩn thận lấy ra Tiểu Xà, Vô Hình kiếm và Thiên Lý kính mà Tần Hạo Hiên đã phó thác cho nàng, trịnh trọng đưa trả lại cho Tần Hạo Hiên, nàng sờ vào mặt Thiên Lý kính và nói:
- Hạo Hiên ca ca, đây là những pháp bảo ca ca tìm được trong thủy phủ sao?
Tần Hạo Hiên gật gật đầu.
Từ Vũ nở nụ cười phấn khích, nói:
- Mặc dù không tìm được thạch nhũ linh dịch, thế nhưng có thể được một pháp bảo, rất tốt!
Tần Hạo Hiên cũng không giải thích chuyện mình có được thạch nhũ linh dịch, dù sao che giấu thạch nhũ linh dịch không giao nộp là chuyện môn phái tối kỵ, Từ Vũ biết cũng không hay ho gì.
Không thể cất thạch nhũ linh dịch vào trong miệng Tiểu Xà, vậy cất ở đâu là an toàn nhất đây? Nhất là trong tình huống lúc nào Xích Luyện tử cũng có thể tìm tới, nhất định phải tìm chỗ tốt để cất giấu chúng. Tần Hạo Hiên bắt đầu động não suy tính.
Khi ánh mắt của hắn tình cờ rơi vào trên người Tiểu Xà, Tần Hạo Hiên bỗng nhiên nghĩ tới một chỗ... Tuyệt Tiên độc cốc!
Còn có chỗ nào cất giấu an toàn hơn Tuyệt Tiên độc cốc? Trước mắt chỉ có một mình mình là có thể đi vào Tuyệt Tiên độc cốc, nói là lãnh địa tư nhân của mình cũng không sai.