- Đúng đấy, giả dối quá đi. Hắn thấy Trương Cuồng đại xuất danh tiếng, vì thế muốn báo thù chăng?
- Các ngươi không biết, Trương Cuồng có một Phù Long cực kỳ hung hãn, Phù Long này. . .
Một vị đệ tử đã chứng kiến Trương Cuồng chỉ huy Phù Long giết người vừa nói ra câu nói này, bị Trương Cuồng trừng mắt lập tức nghẹn ngào nói không ra lời.
Sau khi nhắc tới Phù Long của Trương Cuồng, phàm là đệ tử đã từng nhìn thấy liền đua nhau gia nhập vào hàng ngũ lên án, bỗng nhiên có một người nói to lên:
- Trương Cuồng nhập thủy phủ là tu vi Tiên Miêu cảnh Thập diệp, hiện tại là Tiên Miêu cảnh Thập Ngũ diệp, trừ phi là yêu ma phụ thể, nếu không trong bảy ngày làm sao tu vi có thể tăng mạnh mẽ như vậy?
- Khẳng định Trương Cuồng bị yêu ma phụ thể, lúc hắn giết người ánh mắt biến thành màu máu đáng sợ. . .
- Còn Phù Long kia nữa, rất hung thần. . .
- Cửu trưởng lão, xin ngài nhất định phải tra xét Trương Cuồng, khẳng định là hắn bị yêu ma phụ thể.
Sắc mặt của Cửu trưởng lão thật khó coi, căn cứ vào quy cũ của Thái Sơ, tàn sát đồng môn là tuyệt đối cấm chỉ, tuy nhiên những chuyện này trong thủy phủ có thể nói là bản thân mình cũng từng gặp qua chém giết, đã là quy tắc ngầm khi vào thủy phủ, từ xưa tới nay chưa từng có ai đề nghị đến, ngày hôm nay đột nhiên bị nhiều người đề xuất như vậy, hơn nữa còn khống cáo Tử chủng. Chuyện này. . .
- Ha ha. . .
Tiếng cười lạnh của Trương Cuồng đã cắt đứt những lời khống cáo của tất cả mọi người:
- Chư vị đoạt bảo vật của ta trong thủy phủ, chuyện bày bẫy rập quần công động thủ, chẳng lẽ quên nhanh như vậy sao? Người nào thực sự bị ta chủ động đánh chết? Người ta muốn giết chỉ có Tần Hạo Hiên! Các ngươi cũng xứng sao? Xin Cửu trưởng lão phân minh a. . .
Lập tức sắc mặt của Cửu trưởng lão hòa hoãn không ít, Trương Cuồng Tử chủng đệ tử này, bản thân mình vốn muốn bảo vệ một chút, lúc này Trương Cuồng phân trần xong, không ngờ tập thể cáo trạng sau giây phút trầm mặc ngắn ngủi liền tiếp tục lên tiếng phản kích, xem ra lời nói của Trương Cuồng có thể đáng tin một chút, lập tức nói:
- Chuyện này giao cho Chấp Pháp đường thẩm tra cẩn thận, nếu có kẻ thừa cơ hại người, vậy Chấp Pháp đường không cần khách khí.
Trong đám người, vài tên đệ tử len lén rụt cổ một cái, Trương Cuồng chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tần Hạo Hiên.
Tần Hạo Hiên cảm nhận được Trương Cuồng nhìn mình chăm chú, cũng không quan tâm thè thè lưỡi, lại đưa thay sờ sờ cổ, tỏ ý đầu của mình vẫn còn nằm ở đây, trước đây ngươi huênh hoang nói rất lợi hại uổng công rồi, lấy đó làm sự khiêu khích đáp lại.
- Thưa trưởng lão, có thể nói là Trương Cuồng yêu tà dị thường, không điều tra một chút sao?
- Đúng vậy! Chúng ta cũng hoài nghi hắn yêu tà phụ thể. Cho dù chính là Tử chủng, tiến cảnh bực này cũng quá nghịch thiên.
Trong đám người tiếp tục vang lên tiếng bất bình, có người phản ứng nhanh, phát hiện chỉ cần nhận định Trương Cuồng là yêu tà, như vậy sau đó bị tra ra được bản thân mình chủ động công kích đối phương, cũng sẽ không bị phán tội.
Cửu trưởng lão nhìn chăm chú vào Trương Cuồng, lão rất chú ý tới tên Tử chủng đệ tử này. Hiện tại khí tức Trương Cuồng nội liễm, uy lực bá đạo lại vây quanh bên ngoài cơ thể, trên lý thuyết không giống như trạng thái bình thường, suy nghĩ hồi lâu lão mới lên tiếng:
- Chấp Pháp đội, giam Trương Cuồng vào Giám Yêu xử, chăm sóc cho tốt, trước khi chưởng giáo và Trường Lão viện thẩm vấn, nghiêm cấm bất kỳ kẻ nào tự ý kiểm tra Trương Cuồng.
Vài trưởng lão lĩnh mệnh, đi tới trước mặt Trương Cuồng sau đó dẫn hắn đi.
Lúc Trương Cuồng bị dẫn đi, ánh mắt lạnh lùng quét qua những người vừa rồi đứng ra lên án, dường như muốn nhớ kỹ hình dáng của bọn họ để trả thù lúc đi ra.
Sau khi Trương Cuồng bị dẫn đi, Cửu trưởng lão cau mày, Trương Cuồng là vô thượng Tử chủng, hơn nữa còn là một người ưu tú nhất trong ba vô thượng Tử chủng, ngắn ngủi sáu tháng liền tu luyện đến Tiên Miêu cảnh Thập Ngũ diệp. Tư chất này và tiến độ tu luyện đừng nói Thái Sơ giáo chưa từng có, phóng tầm mắt nhìn toàn bộ Tu Tiên giới cũng cực kỳ hiếm thấy. Nếu như hắn thật sự bị yêu ma phụ thể, cũng phải nghĩ biện pháp diệt trừ yêu ma phụ vào cơ thể hắn, không thể hủy diệt một vô thượng Tử chủng, đây chính là cơ hội của Thái Sơ giáo thông hướng lên vô thượng đại giáo.
Nét mặt của Cửu trưởng lão âm trầm, lơ đãng phóng khí thế ra ngoài, bao phủ một nửa Nhật Nguyệt hồ. Dưới khí thế áp bách của Cửu trưởng lão, thậm chí người có thực lực yếu cảm giác khó thở, một số gần như nghẹt thở, 2300 vị đệ tử của Thái Sơ giáo cũng không dám thở mạnh, sợ phát ra chút âm thanh nào đó.
Bầu không khí yên tĩnh như chết này cứ duy trì cho đến khi Từ Vũ đi lên nộp những thứ nàng thu hoạch được.
Từ Vũ trình lên bình ngọc đựng 22 giọt thạch nhũ linh dịch, cổ giới trưởng lão nhận lấy, trong ánh mắt bình tĩnh chợt lần nữa lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, trình bình ngọc lên cho Cửu trưởng lão. Sắc mặt sậm sì của Cửu trưởng lão thoáng hòa hoãn, nhưng chưa vượt qua con số khủng bố 150 giọt của Trương Cuồng, 22 giọt thạch nhũ linh dịch của Từ Vũ cũng không làm cho lão vui mừng hơn.
Nhưng lúc Từ Vũ lấy ra một vật giống như một quyển họa, linh khí tinh thuần mà mãnh liệt dao động ra, mí mắt của Cửu trưởng lão đột nhiên nhảy dựng lên, biểu hiện vui mừng kinh ngạc.
Thân thể Cổ giới trưởng lão đột nhiên chấn động lên, đưa hai tay thận trọng nhận lấy quyển họa này, thận trọng mở ra.
- Phốc. . .
Sau khi cổ giới trưởng lão nhìn thấy núi cao và hồ nước bên trong bức họa, chợt nhất thời mê man, linh khí trên người có vẻ hỗn loạn, tích tắc như bị người hung hăng đánh một quyền vào ngực, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.