Mộ Dung Siêu giao ra mười hai giọt thạch nhũ linh dịch xong liền đi tới một bên, nhìn Tần Hạo Hiên xếp hàng ở sau lưng mình ở rất xa, vẻ mặt chứa nụ cười thiện ý. Lần này mình thu được 150 điểm cống hiến thủy phủ, dựa theo tiêu chuẩn của năm trước có thể đổi được 1500 viên hạ tam phẩm linh thạch. Với số linh thạch này mình có thể mua mầm móng chủng tử tốt hơn, sau đó mua các loại đan dược phụ trợ tu luyện..., không bao lâu nữa là thực lực có thể bỏ xa Tần Hạo Hiên, như vậy có thể nhận được nhiều niềm vui từ Từ Vũ hơn nữa.
Nhưng Mộ Dung Siêu không chú ý tới cách đó không xa, Trương Dương đang nhìn hắn bằng ánh mắt như một con bò cạp, hung hăng nhìn hắn chằm chằm.
Trương Dương dâng lên 4 giọt thạch nhũ linh dịch đã khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc, Mộ Dung Siêu lại lấy ra mười hai giọt, ước chừng gấp ba lần của mình. Vừa rồi mọi người còn đang nghị luận về mình, bây giờ đã đua nhau chuyển dề tài câu chuyện sang Mộ Dung Siêu rồi, điều này khiến cho Trương Dương cảm thấy mất hết thể diện, còn khó chịu hơn ăn một cái tát ở trước mặt mọi người.
- Cũng là Hôi chủng, nghe nói Mộ Dung Siêu trước kia không phải là đối thủ của Trương Dương, hiện tại thì tới rồi, không ngờ lại ổn áp Trương Dương một cái đầu, tìm được mười hai giọt thạch nhũ linh dịch trong thủy phủ, vận khí thật tốt bao nhiêu a.
- Dù sao ta cũng không tìm được, tìm được một giọt thạch nhũ linh dịch khó ngang với lên trời, đừng nói là mười hai giọt.
Một đệ tử đảo cặp mắt trắng dã, nói với một tên đệ tử khác:
- Bây giờ chỉ còn hai vị Hôi chủng thôi, chờ ba Tử chủng đệ tử lấy bảo bối mình thu được trong thủy phủ ra, ngươi cũng đừng kinh ngạc nữa, xem bộ dáng mất hồn mất vía của ngươi bây giờ, quá không bình tĩnh chút nào.
- Ta nghĩ chưa chắc a, thủy phủ này không phải thấy ai có tư chất tốt, người đó tìm được vật tốt hơn.
- Cái này ngươi không biết đâu? Tư chất tốt năng lực mạnh mẽ là có được sự coi trọng của sư môn trưởng bối, nhập đạo sư huynh càng thêm lợi hại, vì thế vật bọn họ tìm được cũng tốt hơn. Nói đúng ra không chỉ là ông trời chiếu cố cho bọn họ, mà sư môn trưởng bối cũng có mặt bên cạnh gián tiếp giúp đỡ cho bọn họ.
Một số đệ tử nghe đến mấy lời nghị luận này đều âm thầm gật đầu nhìn nhận, bọn họ đều biết được tông môn coi trọng và không được tông môn coi trọng có khác biệt rất lớn. Nếu như sư môn trưởng bối cho ngươi một số linh phù cường lực, vậy cũng không đến mức gặp phải tình huống không lấy được bảo bối có cấm pháp bảo vệ. Từng có số ít đệ tử đụng phải bị bảo vật có cấm pháp bảo vệ, vô luận như thế nào cũng phải không thể lấy ra được, một mực giữ cho đến thủy phủ đóng cửa , chờ sang năm lại đi, bảo bối ấy không biết thuấn di đi nơi nào rồi, lập tức thở dài một hơi:
- Cũng đúng!
Không lâu sau là đến phiên Lý Tĩnh nộp những thứ thu hoạch lên trên. Chỉ thấy hắn bước nhanh tới, giao ra viên đan dược hắn lấy được trong thủy phủ, ngoài ra còn giao nộp năm giọt thạch nhũ linh dịch.
Đan dược vừa xuất hiện, lập tức bật ra dược khí kinh động toàn tràng, vài trưởng lão đánh giá giá trị bị cả kinh ngẩn người, còn Cửu trưởng lão một mực đứng tại chỗ không nhúc nhích lúc này bước nhanh tới, cầm lấy viên đan dược trong tay của những trưởng lão đánh giá ấy.
Lão cầm đan dược nghiên cứu kỹ lưỡng, nhìn thần tình nghiêm túc của Cửu trưởng lão có thể đoán được viên đan dược này nhất định không tầm thường.
- Mẹ nó! Vô thượng Tử chủng chính là vô thượng Tử chủng, năng lực thật khác biệt với người khác a! Không ngờ có thể tìm được đan dược mạnh mẽ như vậy. Chỉ dựa vào dược khí thoát ra là có thể đoán được đan dược này không bình thường rồi.
- Loại bảo bối này khẳng định được cấm pháp bảo vệ lợi hại, không biết làm sao mà hắn có thể xoá bỏ cấm pháp và lấy được viên đan dược này chứ?
- Chuyện này còn phải nghĩ sao? Vô thượng Tử chủng được tông môn trưởng bối coi trọng, lén truyền một số pháp quyết cường đại cũng là chuyện rất bình thường.
Một vị đệ tử có chút mùi vị giấm chua, ghen ghét nói:
- Nhất định Cửu trưởng lão sẽ cho hắn không ít điểm cống hiến thủy phủ rồi, ngẫm lại thật làm người ta hâm mộ quá đi thôi!
- Không phải chứ, vô thượng Tử chủng mà, cho dù đưa ra đan dược không được tốt lắm, nhưng môn phái xem thân phận Tử chủng của hắn, nhất định sẽ cho một phần thưởng không tệ. Đằng này hắn còn lấy ra năm giọt thạch nhũ linh dịch.
- Trương Dương 4 giọt, Mộ Dung Siêu mười hai giọt, Lý Tĩnh năm giọt... Chậc chậc, mấy năm gần đây cộng hết các đệ tử lại cũng chỉ tìm được hai, ba chục giọt, ba người bọn họ tìm được gần tới 20 giọt. Đây thực sự là quá biến thái rồi.
Tần Hạo Hiên một mực yên lặng nhìn chăm chú vào Lý Tĩnh, nhìn hắn lấy ra thạch nhũ linh dịch và viên linh đan kia, sau đó không hề giao ra Bá Đạo Chân Long quyết. Hai trưởng lão kiểm tra theo thông lệ, cũng không phát hiện ra vật nào khác trên người hắn.
“Chẳng lẽ hắn hủy cổ tịch đó đi rồi?
Tần Hạo Hiên âm thầm kinh hãi:
“Bản cổ tịch khí thế phi phàm, hơn nữa chất liệu chế tạo cũng không bình thường. Dựa vào điều này thì vô luận thế nào cũng không thể che giấu được, hắn vì không giao cho tông môn cuốn bí tịch này, không ngờ lại làm hỏng nó. Quả nhiên là cách làm tâm ngoan thủ lạt của hoàng gia! Nhưng cũng may là trong lúc hắn tu luyện, ta nhìn vào Thiên Lý kính cũng có thể nhớ kỹ được bộ công pháp này, chỉ không biết rằng ta có thể tu luyện được hay không?
Kiểm tra linh đan xong, Cửu trưởng lão nhận lấy linh đan, quán chú linh khí trong cơ thể vào trong linh đan, linh đan vốn như đồng châu đột nhiên chấn động, lập tức dựng lên xoay tròn thật nhanh trong lòng bàn tay của lão, bên trong linh đan truyền ra một tiếng rồng gầm thoáng như hám thiên chấn lôi, đan khí màu vàng biến thành tia chớp chiến thương màu vàng xông thẳng tới chân trời, như muốn đâm thủng bầu trời.
Đan khí màu vàng xông vào không trung, chuyển động trên không trung biến thành một sương mù hình trường long, xoay quanh chín vòng trên trời, linh khí phun ra nuốt vào giữa thiên địa, rồi chúi đâm vào linh đan, làm viên linh đan nổ bắn ra quang mang chói sáng trông thật đẹp mắt.
Mọi người vây xem thấy một màn như vậy ai nấy đều đờ đẫn. Đây là linh đan gì? Vẻn vẹn chỉ vừa thôi thúc linh khí pháp lực cũng có thể phát ra uy năng như thế?
Không ít tu sĩ chưa xuất miêu bị hộc máu liên tục vì chấn động bởi tiếng rồng gầm, có người còn bị chấn rung ngất đi tại chỗ.
Mọi người nhìn biến hóa của đám người bên cạnh, trong lòng lại chấn động ghê gớm. Đây là một viên linh đan như thế nào?
Cửu trưởng lão nhìn linh đan trong tay cũng sững sờ, tu tiên nhiều năm, sớm biết linh đan có hồn, nhưng thật không ngờ viên linh đan lại đạt đến bước này. Nếu thu nhập nó vào trong môn, ngày sau phân phối cho vị Tử chủng ấy, nhất định là hai vị khác sẽ không vui lòng, chi bằng dứt khoát trả linh đan lại cho người đoạt được linh đan, ngược lại càng tốt đẹp hơn vậy.
- Như vậy đi...
Cửu trưởng lão ho khan một tiếng: