- Đạo Tâm Chủng Ma đại pháp?
Tần Hạo Hiên nhíu mày, trực tiếp ngưng tụ thần thức, lập tức từng đạo uy thế truyền ra khiến cho hồn thân Hình khó chịu. Hắn chăm chú nhìn Hình rồi nói:
- Ngươi nhắc lại thử coi?
Khóe môi Hình giật giật, không dám nói tới Đạo Tâm Chủng Ma đại pháp nữa, dù sao thần thức của Tần Hạo Hiên rất là phiền toái.
- Được rồi, đi thôi!
Diệp Nhất Minh thu thập một số quần áo, phủi qua loa bụi đất trên người, sau đó đi tới nơi Từ Vũ theo sự hướng dẫn của Tần Hạo Hiên.
Ra khỏi đình viện, đi dọc theo một con sông trong suốt rộng khoảng một trượng, trên đường đụng phải mấy con minh hồn lạc đàn, Hình đều xung phong nhận nhiệm vụ tiêu diệt.
Bọn họ lại đi một đoạn đường, phía trước có một đình nhỏ, bên trong có Tu Tiên giả đang ngồi nghỉ ngơi, nhìn phục sức cũng là tân đệ tử nhập môn một năm giống như Tần Hạo Hiên. Trước ánh mắt nhìn chăm chú của Tần Hạo Hiên, Hình nhanh chóng biến hóa với thái độ không vui. Lần này may mắn nó không biến thành súc sinh mà hóa thành một thanh niên mặc quần áo màu đen, đầu to mặt to, thân hình chắc nịch, là một hình tượng mãng phu hoàn toàn.
Thấy bên này có người đi tới, tân đệ tử khẩn trương chụp một linh phù trên tay, thủy phủ không có quy tắc, không người nào tín nhiệm người nào. Khi hắn nhìn thấy Tần Hạo Hiên, bàn tay cầm linh phù mới nới lỏng ra, bởi vì danh tiếng của Tần Hạo Hiên trong đám tân đệ tử coi như không tệ, chào hỏi:
- Tần sư huynh, thật là đúng dịp.
Tần Hạo Hiên cười cười, hắn nhận ra người này là Tiên chủng bảo mãn - Địch Kiệt. Trong 200 tân đệ tử đồng niên, ngoại trừ ba Tử chủng và hai Hôi chủng còn có hai vị vô sắc Tiên chủng bảo mãn. Địch Kiệt này chính là một người trong số đó, hiện tại cũng có thực lực Tiên Miêu cảnh Nhất diệp.
Tần Hạo Hiên gật đầu chào hắn, nhìn Địch Kiệt toàn thân rách rưới, xem ra đã trải qua không ít khổ chiến, linh phù trong tay hắn có vẻ cũng không ít, nếu không một thân một mình trong thủy phủ nguy cơ tứ phía, thật khó có thể sống sót cho đến bây giờ.
- Tần sư huynh, Diệp sư huynh, gặp được hai người thật quá tốt. Thủy phủ này quá nguy hiểm.
Địch Kiệt không kịp chờ đợi đi tới, nói với bọn họ:
- Thủy phủ cũng sắp tới lúc đóng cửa rồi, ta có thể đi chung cùng hai vị sư huynh không?
- Ừm, có thể.
Tần Hạo Hiên thẳng thắn đáp ứng.
Lúc này, Hình kéo áo của Tần Hạo Hiên, ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ:
- Tên nhân loại Tu Tiên giả này xem ra tư chất rất tốt, ta cũng chảy nước miếng. Ngươi cho ta ăn hắn đi, đã lâu lắm ta không được ăn thịt người, sắp chết đói rồi a! Ta ăn thịt hắn xong, ta sẽ dạy cho ngươi rất nhiều linh pháp lợi hại, tuyệt đối là ngươi chưa từng học qua.
Dứt lời, trong bụng của Hình đang hăng hái tranh đấu kêu lên mấy tiếng.
Tần Hạo Hiên nhếch môi nhìn tới phía Địch Kiệt, nói:
- Ngươi thử xem? Xem ngươi nhanh hay là ta nhanh?
Hình nhíu lông mày đảo mắt quan sát Tần Hạo Hiên một cái, không nói thêm nữa, len lén giơ tay quẹt nước bọt sát khóe môi.
Thấy hai “người này xì xào bàn tán xong rồi, Địch Kiệt rất nhiệt tình lên tiếng:
- Tần sư huynh, Diệp sư huynh, vị sư đệ này, chúng ta cùng đi đi.
Bọn họ kết bạn đi cùng nhau chưa được bao xa, bỗng nhiên Diệp Nhất Minh nheo mắt, lập tức kéo Tần Hạo Hiên lại.
Có Hình làm hộ vệ Tần Hạo Hiên thật mất cảnh giác, hắn đang nói chuyện cùng Địch Kiệt, bị Diệp Nhất Minh lôi kéo vội nhìn chăm chú về phía trước, vừa nhìn thấy lập tức hoảng sợ. Gương mặt âm u nghiêm nghị ở phía trước kia, toàn thân dính đầy huyết tươi đỏ đỏ xanh xanh của Tu Tiên giả và Minh tộc không phải là Trương Cuồng thì là ai?!
Lúc này Trương Cuồng cũng phát hiện ra Tần Hạo Hiên từ rất xa, hắn không nói hai lời lập tức bước nhanh tới. Khoảng cách gần hai dặm nhưng hắn chỉ đi mười hơi là tới, ánh mắt ngưng trọng lại, lạnh lùng rơi xuống người Địch Kiệt:
- Không muốn chết, cút đi!
Bị Trương Cuồng quát mình, Địch Kiệt vừa rồi còn xưng huynh gọi đệ cùng Tần Hạo Hiên sợ tới mức tè ra quần, không nói lời nào lập tức né sang một bên. Tần Hạo Hiên khinh bỉ nhìn Địch Kiệt một cái, trong lòng cảm thán:
“Thật sự không thể trách được đối phương. Người bình thường gặp loại người như Trương Cuồng đều lựa chọn nhượng bộ lui binh a
Hắn còn chưa cảm thán xong, bỗng nhiên cảm giác một trận khí thế cực kỳ mạnh tuôn ra từ trên người của Trương Cuồng.
Tần Hạo Hiên tập trung nhìn, là Trương Cuồng tế ra Phù Long, bỗng đánh tới hắn rất gần, Long uy ào ào như nước biển cuồn cuộn, trong nháy mắt khiến cho thân thể của Tần Hạo Hiên và Diệp Nhất Minh cứng lại rồi.
Nếu bị Phù Long uy lực cực lớn này công kích trúng, tuyệt đối phải chết không nghi ngờ. Bởi vì khoảng cách quá gần, vì thế thân thể của Tần Hạo Hiên và Diệp Nhất Minh cứng lên muốn tránh cũng không được, ánh mắt của Tần Hạo Hiên trở nên hung ngoan, ngưng tụ thần thức công kích tới Trương Cuồng. Hắn tự nghĩ bản thân mình thế tất bị Phù Long đánh trúng, nhưng nếu có thể dùng thần thức khiến cho Trương Cuồng bị thương nặng, như vậy cũng không coi là lỗ vốn.
Trải qua khoảng thời gian này dùi mài và sử dụng thần thức công kích, thần thức công kích của hắn đã vận hành tương đối thuần thục. Thần thức nhanh chóng ngưng tụ thành một cây kim bổng, hung hăng đánh vào đầu Trương Cuồng.
Lúc thần thức đánh vào đầu Trương Cuồng, Tần Hạo Hiên cảm giác rõ ràng không phải đang đánh tới Trương Cuồng. Thần thức của Trương Cuồng tuy cũng có mặt trong cơ thể, nhưng trong cơ thể hắn còn có một thần thức cường đại hơn nữa, mình đang công kích lên đạo thần thức cường đại hơn đó.
Đạo thần thức ấy bị thần thức Tần Hạo Hiên công kích với thế gần không đỡ nổi, lập tức bị hư nhược rất nhiều, còn đạo thần thức trong cơ thể kia trở nên yếu đi đó, dường như khiến Trương Cuồng càng thêm hưng phấn, hắn hét lớn một tiếng:
- Tốt!
Đồng thời chỉ huy Phù Long đánh tới Tần Hạo Hiên nhanh hơn. Phù Long mang theo kình phong gào thét cực kỳ khủng bố, cuốn bay thảm cỏ trên mặt đất, đất đá bay lượn trên không trung, khinh vũ phi dương như một mảnh giấy vậy.
Lúc Trương Cuồng tế ra Phù Long, Hình lập tức phản ứng mau lẹ lấy ra một cái phòng ngự linh phù, Phòng ngự linh phù này tương đương với Tu Tiên giả Tiên Miêu cảnh tam Thập diệp toàn lực phòng ngự. Nó rót ma lực vào sau đó ném lên không trung, một đạo quang tường màu vàng nhạt chắn ở phía trước ba người bọn họ.