Thái Sơ

Chương 252: Sơn hà trong chưởng hợp thành họa quyển (2)

Chương Trước Chương Tiếp

La Kim Hoa âm thầm cả kinh, cẩn thận nhìn bên trên thủy đàm thì phát hiện bên trong hơi nước lượn lờ, mơ hồ có thể thấy một bóng đen. Nếu không nhờ có cảm ứng như Từ Vũ, chỉ bằng mắt thường tuyệt đối không phát hiện được.

- Sư tỷ, muội tới đó nhìn một chút.

Từ Vũ nói với La Kim Hoa xong, ngưng tụ linh lực chuẩn bị dùng Khinh Thân thuật Lăng Ba Vi Bộ giẫm lên mặt nước, đi tới nhìn thử vật bên kia.

La Kim Hoa vội vàng ngăn cản:

- Không được, thủy phủ này năm nay cổ quái phá lệ, chỗ ấy không chừng là một âm mưu bẫy rập, hoặc là một yêu thú minh vật cũng khó nói. Muội không thể đặt mình vào nguy hiểm, kinh nghiệm chiến đấu của tỷ cao hơn muội, tạm thời thực lực cũng còn mạnh hơn muội một chút, để tỷ đi tới chỗ đó.

Từ Vũ nhìn vẻ mặt kiên định của La Kim Hoa, không làm gì khác hơn là vâng lời:

- Được thôi, vậy làm phiền sư tỷ rồi.

La Kim Hoa ngưng tụ linh lực, thi triển Khinh Thân thuật, Lăng Ba Vi Bộ đạp nước lao tới như tiên trần tiên nữ, thân thủ rất đẹp.

Khinh Thân thuật là bản thăng cấp võ học khinh công của phàm gian, là linh pháp cấp thấp, có thể khiến cho bản thân mình trở nên nhẹ ngàng như yến, tăng nhanh tốc độ đi lại. Tu Tiên giả bình thường đều sử dụng, bởi vì tiêu hao linh lực không nhỏ, có thể đi lại một khoảng cách ngắn hoặc dùng để sang sông, nhưng không nên dùng để lặn lội đường xa.

La Kim Hoa vừa mới đến gần suối nước phun trong phạm vi một trượng, thủy đàm bình tĩnh bỗng nhiên cuộn sóng ba đào, suối nước phun vốn chỉ lớn bằng cánh tay bỗng nhiên lớn cỡ bằng thùng nước, sau đó cột nước tựa như sống lại, hóa thành một con thủy mãng to lớn. Thủy mãng táp tới La Kim Hoa. La Kim Hoa cả kinh thất sắc, lập tức ngưng tụ Khai Thiên trảm ngăn cản thủy mãng mới không bị tổn thương, nhưng thân thể bị đụng quay trở lại bờ như diều đứt dây.

- Sư tỷ, sư tỷ, tỷ không sao chứ?

Từ Vũ vội vàng đi tới, nhẹ nhàng đỡ lấy La Kim Hoa toàn thân ướt nước, không ngừng ho khan, hiển nhiên bị thương nhẹ.

La Kim Hoa lắc đầu, nói:

- Tỷ không sao, nhưng mà thủy đàm cổ quái khó lường, hung hiểm dị thường. . .

Từ Vũ lại nói:

- Vừa rồi lúc tỷ bị công kích, dường như đạo cảm ứng xuất hiện trong lòng muội càng mạnh hơn.

- Từ sư muội, muội ngàn vạn không thể dấn thân vào chỗ hiểm, vừa rồi sư tỷ là một ví dụ sống sờ sờ đó a.

- Không, sư tỷ, muội quyết định đi một lần.

Từ Vũ kiên định lạ thường cự tuyệt:

- Cảm giác đó vừa rồi càng thêm mãnh liệt, hoặc có thể là ẩn dấu bí mật to lớn nào cũng khó nói.

Ánh mắt Từ Vũ lộ ra vẻ kiên quyết, khiến cho La Kim Hoa cũng không thể tránh được, đành dặn dò:

- Vậy muội cẩn thận, một khi thấy không ổn lập tức quay trở về.

Từ Vũ gật gật đầu đồng ý, trong mắt lóe lên hào quang kích động, vận khởi Khinh Thân thuật tiếp cận thủy đàm.

Thật ra không phải là Từ Vũ tham tài, lúc này Từ Vũ đang suy nghĩ nếu như nơi này thật sự ẩn dấu tiên duyên kỳ ngộ nào đó, bản thân mình sau khi có được tăng cường thực lực, sau này có thể trợ giúp và bảo vệ cho Hạo Hiên ca ca càng nhiều hơn nữa, để mọi người, gồm cả Trương Cuồng đều không dám khi dễ ca ca.

Một mình Từ Vũ dấn thân vào chỗ hiểm, Tần Hạo Hiên ở bên này nhìn qua Thiên Lý kính thấy được rõ ràng, con tim cũng muốn nhảy lên đến cuống họng. Với thực lực Tiên Miêu cảnh Nhị Thập diệp của La Kim Hoa, mới vừa tiếp cận suối phun đó, suối phun liền hóa thành thủy mãng công kích nàng, khiến nàng bị thương. Từ Vũ chỉ có Tiên Miêu cảnh Bát diệp, làm sao có thể ngăn cản được uy lực của thủy mãng kia.

La Kim Hoa đứng bên cạnh đầm nước nhìn từ xa, nín thở ngưng thần, chuẩn bị xông lên chi viện bất cứ lúc nào.

Làm người ta kinh ngạc chính là, Từ Vũ một mực giẫm đạp nước gợn đi tới suối nước phun ở bên cạnh, đưa tay có thể chạm tới đạo suối phun này, nhưng mà suối phun vẫn như cũ không có hóa làm thủy mãng công kích Từ Vũ.

Từ Vũ đang ở trong đầm nước, bốn phương tám hướng đều là hoa sen ướt đẫm kiều diễm, ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống mặt nước, nước suối phun ra như những viên trân châu trong suốt, nhìn qua thật là vui tai vui mắt. Từ Vũ không nén được vươn tay chạm vào vài giọt thủy châu trên suối phun, lúc này chuyện kỳ dị phát sinh.

Hơi nước vốn lượn lờ trên thủy đàm, sương mù đang nhanh chóng thu nạp với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, còn suối nước phun cao vốn hơn một trượng cũng dần dần hạ xuống, bóng đen bên trên suối phun cái dần dần sáng tỏ. Đây là một bức tranh, khiến người kinh dị chính là một họa diện trống không, bên trong không có vật gì.

Họa quyển tự động rơi xuống tay Từ Vũ, Từ Vũ mới vừa chạm vào họa quyển mềm như tơ như lụa, lúc này càng phát sinh thêm chuyện kỳ dị.

Chỉ thấy thủy đàm và một tòa giả sơn khí thế cao lớn nguy nga bên cạnh đầm nước cũng nhanh chóng rút nhỏ, cuối cùng co lại cỡ bằng họa quyển, nhập vào trong bức họa được Từ Vũ nâng niu trên tay.

Thủy đàm và giả sơn vốn không quá lớn, lúc nhập vào bên trong bức họa lập tức trở thành hồ nước rộng lớn danh sơn đại xuyên cao lớn nguy nga. Nếu cẩn thận ngưng thần nhìn chăm chú vào bức họa, dường như có thể nghe được tiếng sóng ba đào mãnh liệt, đại sơn nguy nga hùng tráng không thể trèo, khí thế thật khiếp người!

Vị trí nơi Từ Vũ đứng thì biến thành một mảnh lục địa cây cỏ xanh tươi dịu dàng.

Hình ảnh thần kỳ diễn ra trước mắt La Kim Hoa, Tần Hạo Hiên, Diệp Nhất Minh, ai nấy đều kinh ngạc không nói nên lời.

La Kim Hoa hâm mộ nhìn thoáng qua bức họa, cẩn trọng nghiên cứu một phen, lên tiếng chúc mừng:

- Từ sư muội, bức tranh này hiển nhiên là pháp bảo chân chính, chỉ có điều sư tỷ cũng không biết công dụng. Muội cứ thu về, chờ ra khỏi thủy phủ, chúng ta đi tìm sư phụ hỏi ý kiến cho rõ.

Pháp bảo? Từ Vũ hưng phấn gật đầu, nàng biết rõ giá trị của pháp bảo, trong môn phái người có pháp bảo lác đác không có mấy ai, không ngờ mình nhập môn nửa năm là có thể có được, hơn nữa trông pháp bảo này hiển nhiên phẩm bậc cũng không thấp.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️