Sở trưởng lão vừa mới dứt lời, lập tức khắp nơi vang lên tiếng ồ kinh ngạc. 5 viên hạ nhị phẩm linh thạch có thể tương đương với năm trăm lượng hạ tam phẩm linh thạch a! Đối với La Kim Hoa mặc dù là loại đệ tử rất được đường chủ xem trọng này, năm trăm lượng hạ tam phẩm linh thạch cũng là thu nhập thuần trong ba bốn năm. Hồ Qua - nhập đạo sư huynh của Trương Cuồng tiếp thủ thay đổi giữa chừng, liền thu được năm trăm lượng hạ tam phẩm linh thạch, thật là phất nhanh a!
Hồ Qua đầy vẻ kích động đi lên nhận lấy năm lượng hạ nhị phẩm linh thạch. Ba tháng đổi lấy năm lượng hạ nhị phẩm linh thạch, đây chính là món tiền kếch xù ba năm cũng không kiếm ra được!
Sở trưởng lão tiếp tục nói to lên:
- Bách Hoa đường La Kim Hoa, chỉ đạo Từ Vũ, từ xuất miêu cảnh tới Tiên Miêu cảnh Bát diệp, phần thưởng bốn lượng hạ nhị phẩm linh thạch.
La Kim Hoa vui mừng nhận lấy phần thưởng là bốn viên hạ nhị phẩm linh thạch.
- Bích Trúc đường Thời Tuấn Kiệt, chỉ đạo Lý Tĩnh, từ xuất miêu cảnh tới Tiên Miêu cảnh Ngũ diệp, phần thưởng là hai lượng hạ nhị phẩm linh thạch cùng năm mươi lượng hạ tam phẩm linh thạch.
Lúc gọi đến tên Lý Tĩnh, khóe miệng của Sở trưởng lão thoáng nhếch lên một chút. Lúc trước Lý Tĩnh được được xem trọng nhất, bây giờ lại là một kẻ có tu vi yếu nhất trong ba tử chủng.
- Cổ Vân đường Sở Tương Tử, chỉ đạo Trương Dương, từ xuất miêu cảnh tới Tiên Miêu cảnh Tứ diệp, phần thưởng là hai lượng hạ nhị phẩm linh thạch.
- Cổ Vân đường Hứa Hạo, chỉ đạo Mộ Dung Siêu, từ xuất miêu cảnh tới Tiên Miêu cảnh Tứ diệp, phần thưởng là hai lượng hạ nhị phẩm linh thạch.
- Hạ Vân đường Lưu An, chỉ đạo Hứa Nghị, từ xuất miêu cảnh tới Tiên Miêu cảnh Nhất diệp, phần thưởng là năm mươi lượng hạ tam phẩm linh thạch.
- Bích Trúc đường Địch Kiệt, chỉ đạo Thường An, từ xuất miêu cảnh tới Tiên Miêu cảnh Nhất diệp, phần thưởng là năm mươi lượng hạ tam phẩm linh thạch.
Sở trưởng lão tuyên bố hoàn tất. Lão ngầm hài lòng, trong thời gian ba tháng Nhập Tiên đạo, Tử chủng Trương Cuồng và Từ Vũ lần lượt đạt đến cảnh giới cực cao là Tiên Miêu cảnh Thập diệp và Bát diệp. Hơn nữa Hôi chủng Trương Dương và Mộ Dung Siêu cũng đạt đến Tiên Miêu cảnh Tứ diệp. Biểu hiện của Tử chủng Lý Tĩnh tuy tạm được, nhưng cũng chỉ có Tiên Miêu cảnh Ngũ diệp. Điều càng khiến cho lão không nghĩ tới là trong ba tháng vào Nhập Tiên đạo này, hai người Tiên chủng đầy đặn Hứa Nghị và Thường An cũng xuất một phiến Tiên diệp. Đây tuyệt đối là kết quả gặt hái tốt nhất, lớn nhất của Thái Sơ giáo từ trước tới nay. Còn bản thân mình lấy tư cách là khải mông tiên sư (tiên sư dạy vỡ lòng, khai sáng) của bọn họ, ắt sẽ dương danh là thầy giỏi.
Lão dừng một chút, quét nhìn một vòng rồi tiếp tục nói:
- Tuyên bố phần thưởng của Tiên Miêu cảnh đệ tử đã hoàn tất, bây giờ tuyên bố phần thưởng của đệ tử xuất miêu.
Trong khi các đệ tử xuất miêu cùng trát căn ngóng cổ chờ mong, chờ đợi nghe tới tên của mình, đột nhiên một âm thanh ngắt lời truyền tới:
- Sở trưởng lão, xin chờ một chút.
Mọi người nhìn theo âm thanh ấy, người nói là Tần Hạo Hiên.
Sở trưởng lão có vẻ không vui, dù sao có Cửu trưởng lão của Trưởng Lão viện ở đây, lúc bình thường ngươi không biết lớn nhỏ thì thôi, thời điểm này lại tới quấy rối, không phải cho thấy mình dạy dỗ không có phương pháp hay sao?
- Chuyện gì?
Tiếng Sở trưởng lão âm trầm hơn mấy phần.
Mọi người đều nhìn thấu vẻ mặt không vui của Sở trưởng lão, mọi người hả hê chờ xem Tần Hạo Hiên gặp chuyện xui xẻo, trong lòng đang nghĩ “ai bảo ngươi không thức thời.
Tần Hạo Hiên phảng phất như không nghe thấy, nói:
- Sở trưởng lão, ta cũng xuất diệp rồi. . .
Dứt lời, Tần Hạo Hiên không che giấu khí thế trong cơ thể nữa, mà phát ra không hề cố kỵ.
- Tiên Miêu cảnh Nhất diệp?
Sở trưởng lão ngẩn người, Tần Hạo Hiên cho ông ta ấn tượng là đạo tâm chắc chắn, nhưng không phân rõ chánh phụ, lẫn lộn đầu đuôi, lại là Nhược chủng, án theo lý thuyết hắn muốn xuất diệp hẳn là còn rất lâu mới đúng. Làm sao có thể xuất diệp trong thời gian ba tháng Nhập Tiên đạo chứ?
Sở trưởng lão tỏ vẻ nghi hoặc. Cửu trưởng lão đứng sau lưng lão thì sáng mắt lên, lão tản ra một đạo linh lực, nhắm khóa mục tiêu Tần Hạo Hiên.
Tần Hạo Hiên chỉ cảm thấy một cổ khí thế không thể địch nổi khóa mình lại, nhưng dòng khí vây chung quanh đều dừng lại, thân thể dường như không phải là của mình, hoàn toàn không thể động đậy, gần như sắp sửa hít thở không thông. Lúc này một đạo linh lực thăm dò vào trong cơ thể mình, sau khi phát giác bản thân mình quả nhiên là Tiên Miêu cảnh Nhất diệp thì triệt hồi ngay lập tức.
Quá trình này chỉ diễn ra trong thời gian ba hơi thở, nhưng Tần Hạo Hiên cảm thấy khó chịu như trong ba năm, sau khi Cửu trưởng lão triệt hồi linh lực lúc này hắn mới thở ra một hơi dài.
Cửu trưởng lão vừa như nói chuyện cùng Sở trưởng lão, vừa như tự lầm bầm:
- Nhược chủng, Tiên Miêu cảnh Nhất diệp. . . Một người Nhược chủng nhập môn sáu tháng xuất miêu. Thú vị! Thú vị đó!. . .
Sở trưởng lão nói to lên:
- Tự Nhiên đường Diệp Nhất Minh, chỉ đạo Tần Hạo Hiên, từ xuất miêu cảnh tới Tiên Miêu cảnh Nhất diệp, phần thưởng là năm mươi lượng hạ tam phẩm linh thạch.
Khi Cửu trưởng lão nghe được Sở trưởng lão lên tiếng hô, thần sắc gương mặt lại lần nữa lóe lên kinh ngạc. Nhược chủng đệ tử này không ngờ lại dưới sự chỉ đạo của Tự Nhiên đường, lại phá kỷ lục Nhược chủng xuất diệp nhanh nhất của Thái Sơ giáo, lão không khỏi nhìn Diệp Nhất Minh và Tần Hạo Hiên đang nhận lấy phần thưởng thêm một lần nữa.
Ánh mắt của Cửu trưởng lão giống như một lưỡi dao sắc bén, trực thấu vào sâu trong tâm của Tần Hạo Hiên, dường như có thể nhìn thấu đáo hắn.