Thái Sơ

Chương 150: Tự nhiên huyền diệu thủ đan nguyên

Chương Trước Chương Tiếp

Từ Vũ nóng nảy nhưng Tần Hạo Hiên không vội vàng. Mấy ngày nay mỗi buổi tối hắn đến gần xác vượn to sưu tầm, chờ khi thần thức sắp cạn kiệt mới đi ra. Bảy ngày không kiếm được cái gì nhưng hắn phát hiện thần trí của mình tiến bộ rất lớn.

Tần Hạo Hiên định ban ngày theo Bồ Hán Trung học Tu Tiên Lục Nghệ, tối đi Tuyệt Tiên Độc Cốc tìm bảo bối kiêm rèn luyện thần thức. Hắn không có bí tịch thần thức công kích, nhưng khi thần thức mạnh đến trình độ nhất định, động ý niệm là có thể công kích địch. Khi đó dù là Tiên Miêu cảnh mạnh hơn hắn mười diệp thì hắn cũng có thể tổn hại nặng linh hồn người đó, khiến người ta thoáng chốc mất sức chiến đấu.

Chớp mắt Nhập Tiên Đạo đã qua mười ngày, Tần Hạo Hiên được nhiều ích lợi.

Ban ngày Tần Hạo Hiên theo Bồ Hán Trung học Tu Tiên Lục Nghệ, bước đầu nắm giữ cách chế dược tán. Buổi tối đi Tuyệt Tiên Độc Cốc tìm thiên tài địa bảo, lợi dụng áp lực của Tuyệt Tiên Độc Cốc và khí thế của xác vượn to tu luyện thần trí.

Mấy ngày nay mỗi ngày Tiểu Kim chỉ huy Đại Lực Viên Hầu gánh nước tưới đất, rất bận rộn.

Mười mẫu đất bắp ngô của Tần Hạo Hiên gieo trồng trễ nhất, nhưng hạt mầm mọc cao bốn, năm tấc, một mảnh xanh mượt bắt mắt, trồng tốt nhất trong tất cả ruộng bắp ngô. Trừ sự cố gắng của Tiểu Kim và bầy Đại Lực Viên Hầu ra còn vì Tần Hạo Hiên chọn khối linh địa tốt, đây là nhân tố quan trọng.

Hôm nay sáng sớm Tần Hạo Hiên duỗi lưng ngồi dậy, không thấy Tiểu Kim trên giường. Hắn thầm cảm thán khỉ con tu luyện chăm chỉ còn hơn mình, qua mấy ngày tu luyện màu lông của nó bóng mượt hơn nhiều, thân thể khỏe mạnh hơn, ít nhất nó bây giờ không dễ bị con Đại Lực Viên Hầu đẩy ngã.

Tần Hạo Hiên nhìn trong phòng không thấy Tiểu Kim đâu, hắn sửng sốt sau đó cười đầy hứng thú, thầm nghĩ:

- Không lẽ nó lại đi bắt khỉ? Khỉ con này ngày càng thú vị.

Lần trước Tần Hạo Hiên và Bồ Hán Trung bắt mười hai con Đại Lực Viên Hầu trên Bách Thú Sơn. Ngày thứ ba sau khi Tiểu Kim tu luyện, Tần Hạo Hiên vừa mở cửa đã thấy có mười lăm con Đại Lực Viên Hầu ngoài phòng, phỏng chừng khỉ con ngại khỉ thuộc hạ ít nên một mình chạy đi Bách Thú Sơn bắt Đại Lực Viên Hầu.

Tần Hạo Hiên cười nghiền ngẫm mở cửa phòng ra, quả nhiên Tiểu Kim đang ở bên ngoài. Có một hàng Đại Lực Viên Hầu xếp ngay ngắn, mỗi con cao hơn nó gần một thước. Tần Hạo Hiên đếm kỹ, có đến hai mươi con!

Làm Tần Hạo Hiên càng ngạc nhiên là trên trán năm con Đại Lực Viên Hầu mới đến không có ngự thú phù, nhìn qua không giống như ăn Ngự Thú Đan, huyệt Thái Dương không có Ngự Thú Châm.

Hoàn toàn không có mùi ngự thú!

Nhìn kỹ thì năm con Đại Lực Viên Hầu mới tới vài chỗ trọc lông, người có chút vết bầm, mặt khỉ bầm dập hình như trải qua trận đánh kịch liệt.

Tần Hạo Hiên thầm giật mình, trước kia Tiểu Kim hay bị Đại Lực Viên Hầu ức hiếp, đẩy một cái là nó ngã lăn quay. Giờ Tiểu Kim dựa vào sức mình đánh phục năm con Đại Lực Viên Hầu.

Lúc trước Tiểu Kim không thể đánh thắng một con Đại Lực Viên Hầu, giờ nó đánh phục năm con, nhìn người nó không có dấu vết bị thương. Mới qua bảy ngày, tốc độ tu luyện của Tiểu Kim quá mau.

Tần Hạo Hiên hút không khí. Giống như đứa bé bảy, tám tuổi yếu đuối tu luyện bảy ngày đánh người trưởng thành vạm vỡ nằm úp sấp, không ngạc nhiên được sao?

Tiểu Kim đang răn dạy mấy con Đại Lực Viên Hầu, dạy chúng nó cày cấy, tới nước, tự mình làm mẫu đi thế nào không đạp trúng mầm bắp ngô đầy ruộng. Nhìn bộ dạng nghiêm túc của Tiểu Kim làm Tần Hạo Hiên xì cười.

Tần Hạo Hiên hơi lo lắng, sau khi Tiểu Kim tu luyện bí tịch như vậy có khi nào sinh ra yêu khí không?

Trong tư tưởng của tu tiên giả nhân loại thì chỉ có nhân loại mới được tu tiên chứng đạo, giống loài khác sinh ra linh trí nhìn trộm thiên đạo là yêu, nhiều yêu thuật tu luyện sẽ sinh ra yêu khí. Tiểu Kim tu luyện quyển bí tịch loài khỉ lợi hại như vậy có khi nào cũng sinh ra yêu khí?

Trong môn phái tự nhận là chính phái tu tiên như Thái Sơ Giáo tuyệt đối không cho phép tà ma ngoại đạo và yêu tộc tồn tại. Nếu người ta phát hiện trên người Tiểu Kim có yêu khí họ sẽ giết nó ngay, cũng gây rắc rối lớn cho Tần Hạo Hiên.

Mấy ngàn năm trước sau đại chiến tiên ma, chính đạo và yêu ma đạo đối lập càng gay gắt, hai bên nếu không gặp nhau sẽ không chết không ngừng.

Nhưng không thể bắt buộc Tiểu Kim ngừng tu luyện, trong tiềm thức Tần Hạo Hiên rất mong đợi thấy biến đổi sau khi tu luyện của nó. Tần Hạo Hiên mỉm cười khích lệ với Tiểu Kim, xoay người về phòng, ngồi xếp bằng bắt đầu tu luyện Thiên Hà Đạo Pháp và Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp.

Nửa canh giờ sau, Tần Hạo Hiên ngừng tu luyện. Thời gian thích hợp nhất tu luyện Thiên Hà Đạo Pháp đã qua, giờ nên tìm Bồ Hán Trung sư huynh học Tu Tiên Lục Nghệ. Mấy ngày nay tu luyện Thiên Hà Đạo Pháp, Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp cùng lúc, cọng tiên miêu của Tần Hạo Hiên càng to khỏe nhưng không có dấu hiệu mọc lá.

Tần Hạo Hiên đang định tìm Bồ Hán Trung thì một đệ tử cắm rễ tìm tới cửa, ngữ điệu nịnh nọt nói:

- Tần sư huynh, có thể cho mượn khỉ của sư huynh cách hai ngày tưới nước một lần giúp ta không? Giờ ta mỗi ngày tự mình gánh nước rất mệt mỏi, vừa chậm trễ thời gian tu luyện mà thảm hơn là không tưới được bao nhiêu. Mầm bắp ngô trong ruộng vì thiếu nước mà ỉu xìu.

Tần Hạo Hiên mỉm cười giơ hai ngón tay phải ra.

Đệ tử hiểu ý nói:

- Hai phần thu hoạch phải không? Không thành vấn đề, đây là Tần sư huynh nên được. Miễn sư huynh cho khỉ cách hai ngày tưới nước một lần giùm ta, sau khi thu hoạch sẽ dâng lên hai phần ngay!

Sau khi được Tần Hạo Hiên đồng ý đệ tử vui vẻ rời đi. Tần Hạo Hiên nhìn bóng lưng người đó, nở nụ cười vừa lòng.

Từ khi có Tiểu Kim thì hắn hoàn toàn không cần xuống ruộng kêu gọi, mỗi ngày nó hầu hạ mầm bắp ngô ổn thỏa, còn rút thời gian giúp người khác tưới nước. Giờ trong đám đệ tử mới có đất trừ ba đệ tử tử chủng có nhiều tùy tùng không cần Tần Hạo Hiên hỗ trợ ra, những người khác đều nhờ hắn. Chờ đến lúc thu hoạch hoa màu trong ruộng của họ có hai phần thuộc về hắn.

Tần Hạo Hiên vỗ đầu lông xù của Tiểu Kim, thầm nghĩ từ khi có Tiểu Kim thì ta có tiềm chất thành phú ông.

Bồ Hán Trung luyện tập sáng sớm xong đi đến đánh vỡ Tần Hạo Hiên đứng cười thỏa mãn.

Bồ Hán Trung nói:

- Khụ khụ, hôm nay chúng ta sẽ học thứ mới ngoài Tu Tiên Lục Nghệ.

Tần Hạo Hiên chớp chớp mắt:

- Thứ mới ngoài Tu Tiên Lục Nghệ?

Nhìn nụ cười bí hiểm của Bồ Hán Trung hình như rất có giá trị, Tần Hạo Hiên hỏi:

- Là thứ mới gì?

Bồ Hán Trung không trả lời, móc bình sứ ra khỏi ngực, đổ mấy viên phế đan không có linh khí.

- Đây là . . . phế đan?

Tần Hạo Hiên cũng có phế đan nhưng tìm từ Tuyệt Tiên Độc Cốc, không giống phế đan của Bồ Hán Trung là lúc luyện chế có sai sót.

Bồ Hán Trung đưa mấy viên phế đan cho Tần Hạo Hiên:

- Đúng vậy, là phế đan. Ngươi cảm thấy mấy viên phế đan này có giá trị không?

Tần Hạo Hiên cầm lấy nhìn, mấy viên phế đan đen thui không chút linh khí, không giống đan dược bình thường châu tròn ngọc sáng bóng loáng, giống như cục đá dưới đất.

- Với những đệ tử bốn đại đường thì phế đan luyện phế không có giá trị, phải luyện lại. Nhưng Tự Nhiên Đường chúng ta bị bốn đại đường chén ép khi dễ, mỗi năm môn phái cho chúng ta tài nguyên ít ỏi. Vì vậy chúng ta phát minh ra một cách, chiết xuất phế đan, cố gắng tinh luyện ra dược lực trong đó, bổ sung vài dược liệu bị luyện phế sau đó luyện chế ra đan dược mới, hoặc trực tiếp luyện thành dược tán.

Bồ Hán Trung tạm dừng rồi giải thích tiếp:

- Phế đan thường là một loại hoặc vài loại dược tính bị luyện phế, không phải nguyên viên đan dược mấy loại dược tính đều phế. Một viên đan dược đơn giản nhất từ sáu, bảy loại dược liệu luyện chế ra, đan dược phức tạp chút thì dùng hơn mười loại dược liệu. Nên tìm được một viên phế đan tương đương với tìm ra mấy loại dược liệu, bổ sung đủ dược tính vài loại bị luyện phế sẽ đơn giản hơn nhiều.

Mắt Tần Hạo Hiên sáng lớn, gật gù hiểu ra.

Bồ Hán Trung nói tiếp:

- Đừng xem thường phân biệt phế đan, đây là một môn học vấn lớn. Khụ khụ, mấy ngàn năm trước sau đại chiến tiên ma, nhiều đan phương thiếu thốn, nhiều đan dược cao cấp hiện nay đều là tàn đan hồi xưa, phân tích dược tính dược lượng trong phế đan sau đó phối chế ra. Nhưng nghiên cứu đan dược và chiết xuất ra không phải chuyện đơn giản. Với bốn đại đường có tài nguyên phong phú, họ hoàn toàn không lo không tìm thấy tài liệu luyện đan, ruộng đất của họ nhiều hơn đệ tử Tự Nhiên Đường chúng ta nhiều. Họ thà bỏ thời gian vào việc gieo trồng.

Khuôn mặt Bồ Hán Trung nghiêm túc nói:

- Chiết xuất phế đan có một môn thuật pháp tên là thuật Thủ Nguyên, Tự Nhiên Đường chúng ta tự sáng chế ra. Nhưng không phải tùy tiện học là được, vì học tập thuật Thủ Nguyên cần dùng thần thức.

Lòng Tần Hạo Hiên máy động:

- Thần thức?

Đối với người khác thần thức là điểm yếu nhưng với hắn là điểm mạnh.

Bồ Hán Trung nhìn Tần Hạo Hiên hình như rục rịch, nói:

- Đúng vậy! Thần thức tuy chỉ có lão tổ tông Tiên Anh Đạo Cốt cảnh mới bắt đầu tu luyện, nhưng thuật Thủ Nguyên của Tự Nhiên Đường chúng ta có thể xảo diệu trước tiên sử dụng thần thức thưa thớt. Thuật Thủ Nguyên sơ cấp chỉ có thể lấy ra phế đan sơ cấp nhất. Tu luyện thuật Thủ Nguyên đẳng cấp càng cao càng chiết xuất ra phế đan đẳng cấp cao, thậm chí khiến thần thức tăng tiến trước tiên, tuy tiến bộ rất chậm. Ở trong mắt đường khác dùng thời gian vào việc này không bằng lo tu luyện, dù sao thuật Thủ Nguyên tu luyện thần thức tốc độ tăng trưởng đến cuối cùng không thể hình thành thần thức áp chế hoặc công kích, khụ khụ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 74%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️