Thái Sơ

Chương 145: Linh khí tinh thuần tử yên thăng

Chương Trước Chương Tiếp

Sáng sớm linh khí thiên địa thuần chính nhất, nên thời gian sáng sớm rất quý giá.

Tần Hạo Hiên ngồi xếp bằng thử vận hành Thiên Hà Đạo Pháp trong người một lần. Có Toàn Cơ Tử tỉ mỉ chỉ ra khó khăn tệ đoan, chỉ dẫn hắn thành công vận chuyển một lần nên lần này vận hành Thiên Hà Đạo Pháp suôn sẻ hơn đợt trước một chút.

Khi vận chuyển Thiên Hà Đạo Pháp thì Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp tự động tu luyện, tương đương với Tần Hạo Hiên cùng lúc tu luyện hai loại công pháp. Tốc độ linh khí vận chuyển hấp thu nhanh hơn vận hành một công pháp nhiều. Xung quanh đậm linh khí, trong sương phòng không nhỏ này dường như linh khí đã bị rút sạch, tụ tập quanh người Tần Hạo Hiên. Linh khí đậm đặc đến mức hóa thành từng đoàn sương màu trắng sữa bao phủ hắn.

Trong mắt người ngoài thì đầu giường Tần Hạo Hiên cuồn cuộn đoàn sương như nước sôi, những sương khói mơ hồ toát ra chính khí mênh mông.

Nếu Toàn Cơ Tử thấy cảnh Tần Hạo Hiên thổ nạp linh khí sẽ ngạc nhiên trợn mắt há hốc mồm, tốc độ hấp thu linh khí của hắn không mau hơn nhược chủng bao nhiêu nhưng mức độ linh khí tinh thuần còn hơn hôi chủng có màu nhiều, toát ra chính khí hùng hồn hơn xa Thiên Hà Đạo Pháp.

Hoàn thành một tiểu chu thiên, Tần Hạo Hiên vốn định tu luyện Thiên Hà Đạo Pháp thêm vài lần nữa, nhưng hắn cảm giác vận chuyển lần thứ hai rút linh khí trở nên khó khăn hơn. Những linh khí không nồng đậm như trước, tốc độ tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp biến chậm, linh khí đậm đặc như sương khói mông lung bên người hắn nhạt dần.

Quả nhiên chỉ có tể tu luyện Thiên Hà Đạo Pháp vào lúc sáng sớm linh khí thiên địa tinh thuần nhất. Tần Hạo Hiên thu công, nếu đã chậm lại thì có tu luyện tiếp cũng không ý nghĩa gì.

Bồ Hán Trung cũng đả tọa tu luyện, rất nhanh vào cảnh quên hết tất cả. Hai người hoàn thành một đại chu thiên, Bồ Hán Trung rút khỏi trạng thái tu luyện trước, ngạc nhiên nhìn linh khí trên đỉnh đầu Tần Hạo Hiên.

Chờ Tần Hạo Hiên tu luyện xong Bồ Hán Trung hắng giọng, biểu tình dịu dàng nói:

- Giỏi lắm, cứ làm từ từ, tu tiên không phải đả tọa tu luyện còn có nhiều điều phải học, nghiêm túc học tập và tu luyện các mặt mới tăng lên cảnh giới, kéo dài tuổi thọ được, khụ khụ . . .

Thấy ánh mắt Tần Hạo Hiên kỳ lạ nhìn mình, Bồ Hán Trung cười cười đổi đề tài:

- Hôm nay nên dạy Đại Lực Viên Hầu cày ruộng tưới nước!

Tần Hạo Hiên theo sau Bồ Hán Trung, nhìn bóng dáng có vẻ già nua của gã, cảm thấy kỳ lạ và hơi thương cảm, Bồ sư huynh bị gì vậy?

Khi bọn họ đến đồng ruộng Linh Điền Cốc, đất của những người khác đã khai khẩn gần hết, chiêu đến tùy tùng đang náo nhiệt làm việc. Không chiêu được tùy tùng thì đành đưa lưng lên trời cày cấy tối mặt tối mũi.

Chuyện Trương Cuồng mất tích tuy dẫn đến hỗn loạn rất lớn nhưng rất nhanh các đệ tử hiểu mình không thể xen vào loại chuyện này, còn chưa ra lá, không vào được Bách Thú Sơn thì tìm cái gì?

Người ta đã khai khẩn đất đai, còn thiếu gieo trồng tưới nước. Tần Hạo Hiên và Bồ Hán Trung lo bắt khỉ nên chưa khai khẩn. Các đệ tử ánh mắt nghi ngờ nhìn hai người và con khỉ sau lưng họ.

Các sư huynh Nhập Đạo thương hại nhìn Bồ Hán Trung và Tần Hạo Hiên, chỉ có Tự Nhiên Đường không chiêu được tùy tùng mới nghĩ ra cách bất đắc dĩ là dùng súc sinh thay thế. Đệ tử xuất thân từ bốn đại đường như họ sẽ không làm chuyện như vậy.

Bồ Hán Trung niệm pháp quyết, bấm thủ thế điều động linh lực khống chế Đại Lực Viên Hầu cày cấy. Những Đại Lực Viên Hầu đã bị thuần phục, trong mắt tràn đầy ngoan ngoãn không chút chống cự, theo Bồ Hán Trung chỉ huy phân công hợp tác cày ruộng tưới nước làm việc nông.

Khi Bồ Hán Trung bắt đầu ngự thú, khỉ con lười biếng nằm trên vai Tần Hạo Hiên chợt thẳng người dậy quan sát động tác của gã, mắt lấp lóe tia sáng hăng hái muốn làm.

Chờ Bồ Hán Trung biểu thị xong Tần Hạo Hiên vỗ đầu lông xù của Tiểu Kim, chỉ mười mấy con Đại Lực Viên Hầu nói với nó:

- Tiểu Kim, nhờ vào ngươi.

Khỉ con hưng phấn nhảy xuống vai Tần Hạo Hiên, đắc ý nhìn đám Đại Lực Viên Hầu từng bài xích nó, khi dễ nó. Tiểu Kim có chút khoe khoang nhướng mày nháy mắt với Tần Hạo Hiên, như muốn bày ra tài năng trước mặt chủ tử.

Bộ dạng đáng yêu của Tiểu Kim làm Tần Hạo Hiên bật cười, huơ tay làm động tác khích lệ với nó.

Tiểu Kim hưng phấn bắt đầu làm việc.

Những người khác vẻ mặt khó hiểu nhìn Tần Hạo Hiên và Bồ Hán Trung, xem bộ dạng của hai người là muốn khỉ con khống chế Đại Lực Viên Hầu làm việc? Hoang đường quá đi?

Cảnh tượng tiếp theo làm mọi người không gì sánh bằng.

Tiểu Kim quen tay bấm linh quyết, linh khí thiên địa điên cuồng kéo hướng nó, theo nó làm thủ thế dễ dàng khống chế bầy Đại Lực Viên Hầu. Tiểu Kim làm theo Tần Hạo Hiên đã dặn khẹc khẹc chỉ huy các Đại Lực Viên Hầu khai hoang cuốc đất, bận rộn vô cùng.

Bầy Đại Lực Viên Hầu theo Tiểu Kim chỉ huy làm việc ra sức hơn người, làm các đệ tử mới không chiêu được tùy tùng chỉ có thể tự mình làm việc trong ruộng rất hâm mộ. Có mấy người thương lượng với sư huynh Nhập Đạo của mình muốn đi bắt vài con Đại Lực Viên Hầu hỗ trợ làm việc.

Bồ Hán Trung vừa lòng để lại một túi quả khô Vô Hoa Quả bôi mật ong làm phần thưởng cho Tiểu Kim, gã quay sang nói với Tần Hạo Hiên:

- Trong Tu Tiên Lục Nghệ còn rất nhiều thứ, chúng ta tìm nơi yên tĩnh ta sẽ dạy tỉ mỉ cho sư đệ.

Trong ruộng có Tiểu Kim chỉ huy Đại Lực Viên Hầu làm việc, hắn ở lại đây cũng không làm được gì. Tần Hạo Hiên vui vẻ làm phủi chưởng quầy, cùng Bồ Hán Trung tìm chỗ học tập.

Sau khi hai người đi, Mộ Dung Siêu chỉ chiêu được hai tùy tùng đành phải tự mình xuống ruộng làm việc, mệt đến vã mồ hôi. Mộ Dung Siêu nhìn những con Đại Lực Viên Hầu làm việc có trật tự trong ruộng của Tần Hạo Hiên, khuôn mặt gã lộ vẻ ghen tỵ. Ánh mắt Mộ Dung Siêu rất do dự, dường như muốn xin về hai con khỉ hỗ trợ làm việc, nhưng ngẫm nghĩ rồi gã dừng bước chân.Vì Tần Hạo Hiên, Bồ Hán Trung đã đi xa, giờ là khỉ con chỉ huy bầy Đại Lực Viên Hầu làm việc, gã không thể đi thương lượng với một khỉ con đi?

***

Trên đường đi Tần Hạo Hiên nghĩ tới đêm qua trong Tuyệt Tiên Độc Cốc không có thu hoạch gì, lòng thầm buồn phiền. Nếu không thể tìm chút thiên tài địa bảo phụ trợ tu luyện thì tốc độ tu luyện của hắn sẽ chậm lại, dần trở nên tầm thường.

Trong Tuyệt Tiên Độc Cốc không có bảo bối gì sao?

Suy nghĩ này thoáng qua trong óc làm Tần Hạo Hiên càng bất an.

Dày vò qua ban ngày, buổi tối Tần Hạo Hiên nằm xuống giường sớm, sau đó bám vào con rắn nhỏ thẳng đến Tuyệt Tiên Độc Cốc.

Tần Hạo Hiên cực kỳ ghét và ghê tởm Tuyệt Tiên Độc Cốc, nhưng hắn muốn lấy chỗ tốt từ nơi này, vì vậy hắn cứng da đầu chui vào. Trong phạm vi có thể hoạt động Tần Hạo Hiên tìm tòi từng tấc như trải thảm, nếu không phải rắn nhỏ không thể đào ba thước đất thì hắn đã đào hố, nghe nói nhiều linh dược hiếm hoi mọc dưới đất.

Làm Tần Hạo Hiên thất vọng là dù hắn tìm kỹ từng tấc đất nhưng cả đêm không có thu hoạch gì.

Đã hai đêm tay trắng, trong lòng Tần Hạo Hiên càng tin tưởng Tuyệt Tiên Độc Cốc đã không có bảo bối. Tần Hạo Hiên ngày mai nghe ngóng Tuyệt Tiên Độc Cốc từ Bồ Hán Trung, chưa chắc gã biết nhưng có lẽ sẽ nói chút tin vỉa hè.

Ngày thứ hai, Tần Hạo Hiên và Bồ Hán Trung đến ruộng. Hôm qua Tiểu Kim chỉ huy Đại Lực Viên Hầu xới được một nửa đất, qua hai ngày là có thể tưới nước gieo mầm.

Tần Hạo Hiên đứng trên bờ ruộng giả bộ vô tình hỏi:

- Bồ sư huynh, nghe nói trong cấm địa môn phái Tuyệt Tiên Độc Cốc có nhiều bảo bối, sư huynh biết không?

Nghe Tần Hạo Hiên nhắc bốn chữ Tuyệt Tiên Độc Cốc, Bồ Hán Trung cau mày, biểu tình nhàn nhã đổi sang nét nghiêm túc nói:

- Nhiều năm trước chỗ đó là chủ chiến trường đại chiến tiên ma, khi đó vô số cao thủ chính đạo, ma đạo quyết chiến ở nơi ấy. Ma đạo không đánh lại, Vạn Độc Ma Tôn tự bạo làm nhiều cao thủ chính đạo, ma đạo chôn cùng, nên bên trong đúng là để lại nhiều bảo bối.

Bồ Hán Trung tạm dừng rồi nghiêm túc khuyên bảo:

- Trong Tuyệt Tiên Độc Cốc tuy có nhiều bảo vật nhưng vô cùng hung hiểm, khí độc tràn ngập, mấy lão tổ tông của tông môn chúng ta đi vào cũng không chịu nổi.

- Những tin đồn này đều là thật sao?

Bồ Hán Trung lại khuyên nhủ:

- Đương nhiên, Thái Sơ Giáo chúng ta chọn khai tông lập phái ở Hoàng Đế Phong vì một số lý do là chờ khí độc trong Tuyệt Tiên Độc Cốc tán đi, nương địa lợi đi vào trong cướp chút báu vật. Tần sư đệ, khí độc trong Tuyệt Tiên Độc Cốc cực kỳ lợi hại, mấy lão tổ tông sống mấy trăm năm của môn phái chúng ta hơi tiếp xúc cũng bị độc chết. Khi tu vi của ngươi không mạnh hơn các lão tổ tông thì tuyệt đối đừng nảy ý đi Tuyệt Tiên Độc Cốc tìm bảo bối!

Cảm nhận Bồ Hán Trung thật lòng quan tâm, Tần Hạo Hiên gật đầu, trong bụng thầm nghĩ:

- Giờ ta chỉ có thể hoạt động ở khu vực một trăm năm mươi bước ngoài cùng Tuyệt Tiên Độc Cốc, nơi đó lớn như vậy chỉ ngoài rìa đã lấy được Vô Hình Kiếm, bảo bối Nhất Diệp Kim Liên, Thất Tinh Khuẩn. Chỉ cần ta tu luyện thần thức đủ mạnh, đi vào nơi sâu hơn chắc sẽ được càng nhiều bảo bối, nhưng có lẽ còn cao thủ lợi hại hơn Bất Tử Vu Ma sống trong đó. Ta phải hết sức cẩn thận mới được.

Trong khi Tần Hạo Hiên thầm tính toán thì lỗ tai cực thính của hắn nghe tiếng thì thầm khe khẽ:

- Các ngươi thấy không? Mới một thời gian ngắn mà tóc của Sở trưởng lão bạc trắng!

- Vô thượng tử chủng mất tích, có một đêm đầu bạc cũng bình thường.

Tần Hạo Hiên nghe bọn họ bàn luận, hắn cố gắng giữ biểu tình bình tĩnh, lòng tràn đầy lo âu. Nếu họ phát hiện Trương Cuồng đã chết thì sẽ điều tra hung thủ . . .

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 74%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️