- Lão Ma, ta đoán được ngươi rắp tâm hại người! Không ngờ đúng thật!
Nếu người khác bị Bất Tử Vu Ma cáo già mưu tính ám toán như vậy lúc này đã sợ hết hồn, hoang mang lo sợ mặc cho lão đoạt xá. Nhưng Tần Hạo Hiên sau khi giật mình rất nhanh bình tĩnh lại, vắt óc suy nghĩ cách ứng đối ma niệm của Bất Tử Vu Ma xâm nhập.
Đối với chim non mới tu tiên như Tần Hạo Hiên thì Bất Tử Vu Ma chỉ cần đưa đi một luồng ma niệm cắn nuốt thần thức của hắn. Bất Tử Vu Ma đã quy hoạch đường tu tiên sau khi cướp thân thể của Tần Hạo Hiên, hoàn toàn không để bụng lời hắn nói.
Bất Tử Vu Ma cười khinh miệt:
- Đúng thì sao?
Dứt lời ma niệm của Bất Tử Vu Ma nhanh chóng khống chế thân thể Tần Hạo Hiên, da hắn biến đen như mực giống như mới nhảy ra khỏi chảo nhuộm. Bất Tử Vu Ma khống chế thân thể của Tần Hạo Hiên xong phân ra một ma niệm đen muốn khống chế não của hắn, chỉ cần nuốt ý thức trong đầu hắn là lão thành chủ nhân cơ thể này.
Giọng Tần Hạo Hiên bi tráng quyết tuyệt:
- Thà làm ngọc vỡ không chịu ngói lành! Lão Ma, ta đồng quy vu tận với ngươi!
Bất Tử Vu Ma khinh miệt hừ lạnh, ma niệm đen như con rắn nhỏ nhanh nhẹn uốn lượn, toát ra ma ý lạnh băng từ dưới xông lên óc Tần Hạo Hiên.
Cảm nhận ma niệm của Bất Tử Vu Ma công kích, Tần Hạo Hiên sốt ruột nhưng thân thể bị lão khống chế hoàn toàn không nghe theo chỉ huy, không điều động linh lực được, lúc này thứ duy nhất Tần Hạo Hiên có thể điều động là thần thức trong đầu.
Bất Tử Vu Ma dùng ma niệm công kích, vậy hắn có thể dùng thần thức đánh trả không?
Ý nghĩ này vụt qua óc Tần Hạo Hiên, hắn bắt lấy cọng rơm cứu mạng lập tức thực hành. Chỉ mong thần trí đừng giống thân thể bị Bất Tử Vu Ma khống chế, nếu không thì hoàn toàn không có đường sống.
Luồng sáng vàng to lớn như sông trong đầu khiến Tần Hạo Hiên hơi yên lòng, hắn thử vận dụng một luồng thần thức. Tần Hạo Hiên phát hiện có thể dùng thần thức, thế là làm liều điều ra một đoàn lớn thần thức ném hướng rắn nhỏ ma niệm.
Khi rắn nhỏ sắp đến gần não Tần Hạo Hiên thì thấy óc hắn lóe tia sáng vàng, luồng sáng thần thức như cục đá to đè nát con rắn biến ra từ ma niệm của Bất Tử Vu Ma.
Vẻ mặt Bất Tử Vu Ma ngạc nhiên. Vì tu tiên giả phải đến Tiên Anh Đạo Quả cảnh mới tu luyện thần thức được, Tần Hạo Hiên chỉ là tu tiên giả sắp nảy mầm, cách Tiên Anh Đạo Quả cảnh xa mười vạn tám ngàn dặm vậy mà có thể ngăn cản ma niệm của lão công kích. Người có thiên phú dị bẩm như vậy vô cùng hiếm thấy, nằm ngoài dự đoán của Bất Tử Vu Ma.
Bất Tử Vu Ma cười lạnh thầm nhủ dù ngươi có thiên phú dị bẩm thì sao? Tuy lão ở trong Tuyệt Tiên Độc Cốc dài đằng đẵng tu vi rút lui, thần thức khó tránh khỏi mỏng manh nhiều nhưng không phải chim non sắp nảy mầm như Tần Hạo Hiên có thể ngăn cản.
Bất Tử Vu Ma triệu tập ma niệm cuồn cuộn như thủy triều đổ ập hướng não Tần Hạo Hiên, chỉ cần nuốt thần thức trong óc hắn là lão sẽ hoàn toàn thay thế hắn thành chủ nhân cơ thể này, có được tiên ma chủng hoàn mỹ cắm rễ, tương lai định sẵn tỏa sáng chói lòa trong Tu Tiên Giới.
Khi ma niệm như thủy triều ập đến gần óc Tần Hạo Hiên, Bất Tử Vu Ma ngạc nhiên phát hiện ma niệm của lão không cách nào xâm nhập.
Chuyện gì vậy?
Bất Tử Vu Ma nhìn luồng sáng vàng rộng lớn như sông trong óc Tần Hạo Hiên thì ngây người.
Bất Tử Vu Ma vẻ mặt khó tin thì thào:
- Không thể nào! Sao có thể? Điều này hoàn toàn trái với thường thức, một tu tiên giả chim non không mạnh hơn người bình thường bao nhiêu thì sao có thần thức cường đại vậy được? Chắc chắn là giả!
Tu tiên giả chim non mới nảy mầm sao có thần thức cường đại đến thế, mạnh còn hơn ma niệm hiện giờ của lão!
Mấy năm qua ở trong Tuyệt Tiên Độc Cốc, Bất Tử Vu Ma còn sót lại ma niệm không bằng một phần vạn thời kỳ đỉnh cao nhưng hơn xa người tầm thường, vậy mà bị chắn bên ngoài óc Tần Hạo Hiên không cách nào xâm nhập. Bất Tử Vu Ma vừa hận vừa giận, nếu là ma niệm lúc đỉnh cao thì nhúc nhích ngón tay đủ bóp chết hắn.
Bất Tử Vu Ma dứt khoát phát động đợt công kích ma niệm thứ nhất thật sự. Ma niệm cuồn cuộn như nước sông lao nhanh hóa thành rồng to đen hung tàn ác sát, sương đen lan tỏa, lửa đen như mực phun ra từ lỗ mũi của nó, toàn thân lấp lóe lôi điện. Đôi mắt to như đèn lồng lóe hung quang đen chết chóc khiến người không dám nhìn thẳng.
Nó phát ra tiếng rồng ngâm quanh quẩn trong óc Tần Hạo Hiên, nếu không phải thần thức của hắn đủ mạnh, người bình thường sớm bị chấn thất khiếu chảy máu mà chết rồi.
Rồng đen gầm rống rồi trùng kích vào thần thức lấp lóe ánh sáng vàng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tần Hạo Hiên cảm giác thần thức rung lên, rồng đen to suýt đụng sập tường phòng ngự thần thức vàng đúc lên.
Bất Tử Vu Ma công kích đợt đầu tiên không thành công, Tần Hạo Hiên khẩn cấp điều động thần thức tổ chức phòng ngự lần thứ hai. Trong đầu Tần Hạo Hiên chỉ có một ý nghĩ là kiên quyết không thể để Bất Tử Vu Ma xâm chiếm óc mình, nếu không thì thân thể thật sự sẽ theo ý lão tặc này, linh hồn của hắn sẽ tan biến thành mây khói.
Bất Tử Vu Ma cảm giác thần thức phòng ngự của Tần Hạo Hiên mạnh mẽ, lão không cam lòng lần nữa tổ chức đợt công kích thần thức mới. Từng đợt ma niệm đậm đặc tụ tập ở phần bụng Tần Hạo Hiên rồi trùng kích lên não.
Lại một đợt va chạm kịch liệt, lần này Tần Hạo Hiên tổ chức thần thức phòng ngự bị Bất Tử Vu Ma đụng nát, nhưng lão cũng không chiếm lợi, sau khi đụng nát phòng ngự thần thức thì rồng đen bằng ma niệm cũng kiệt sức lùi lại.
Giọng Bất Tử Vu Ma âm u vang lên:
- Tiểu tử giỏi, hôm nay nếu không bắt được ngươi thì Bất Tử Vu Ma này sống uổng lâu như vậy!
Hai lần trùng kích giết địch tám trăm tự tổn hại một ngàn khiến Bất Tử Vu Ma thấy sợ. Lão lợi dụng Tần Hạo Hiên tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp trồng ma chủng để đoạt xá, nếu không thành công thì lão sẽ tan thành mây khói. Nhiều năm qua Bất Tử Vu Ma kéo dài hơi tàn chỉ vì được đến cơ hội đoạt xá, bây giờ có cơ hội, thế nhưng bên trong ẩn giấu hung hiểm như vậy.
Bất Tử Vu Ma nhớ lại lúc mới tu luyện đến Tiên Anh Đạo Quả cảnh ma niệm của lão không mạnh hơn thần thức của Tần Hạo Hiên bao nhiêu, nhưng trong mắt người khác đã là thiên tài. Tần Hạo Hiên chỉ là người thường mới chạm vào tu tiên vậy mà sánh bằng lão lúc ở Tiên Anh Đạo Quả cảnh, nghĩ đến đây Bất Tử Vu Ma vừa giận vừa xấu hổ, chuẩn bị tụ tập toàn bộ ma niệm liều chết một phen.
Bất Tử Vu Ma ngưng tụ ma niệm cuồn cuộn đông lại thân thể Tần Hạo Hiên hình thành lớp băng lớn. Lão đã chuẩn bị tinh thần không thành công thì thành nhân.
Bất Tử Vu Ma cố gắng ngưng tụ ma niệm, hàng vạn linh lực toát ra từ người Tần Hạo Hiên, nền đất xung quanh kết lớp băng dài rồi bị ma niệm bám vào cắt đứt sự sống cỏ cây.
Ma niệm lại dâng lên hóa thành các con rồng đen to, có đến chín con.
Trong ý thức hải tăm tối không giới hạn của Tần Hạo Hiên, chín con rồng đen giương nanh múa vuốt tổ thành lưới điện đen to, tiếng tia điện xoẹt xoẹt rợn tóc gáy. Mây đen bao phủ ý thức hải vốn tối tăm, âm lạnh thấu xương, thê lương hơn gió, bá khí uy vũ, lẫm nhiên không thể xâm phạm.
Tần Hạo Hiên thầm la không tốt, xem Lão Ma này bày ra bộ dáng đồng quy vu tận, hiển nhiên đã quyết tâm. Không đánh bừa với lão nữa, cho dù ngăn lại công kích ma niệm nhưng thần thức sẽ bị hao tổn lớn, khó phục hồi trong thời gian dài.
Nếu là người khác nhìn Bất Tử Vu Ma ngưng tụ chín con rồng đen hung hãn thì đã sợ chết khiếp vứt bỏ mũ giáp, nhưng Tần Hạo Hiên làm quyết định mà chính lão cũng không ngờ, hắn muốn chủ động công kích!
Tần Hạo Hiên chỉ biết sơ về khống chế thần thức, hắn không biết dùng cách giống Bất Tử Vu Ma ngưng tụ thần thức thành hình dạng khác có thể tăng mạnh uy lực công kích, thủ đoạn này không thể học được trong thời gian ngắn.
Đối mặt chín con rồng đen to lớn, Tần Hạo Hiên dứt khoát quyết định điều động toàn bộ thần thức, so với ngồi chờ chết chẳng bằng liều ngươi chết ta sống!
Tần Hạo Hiên dùng thần thức quát lớn như thần chung mộ cổ:
- Chịu chết đi Lão Ma!
Thần thức nguy nga to lớn như núi vàng phát ra tiếng vù vù khiến người kinh sợ, như núi sụp đất nứt vang vọng trong óc Bất Tử Vu Ma đang tập trung hết sức ngưng tụ ma niệm càng mạnh, làm lão thẫn thờ giây lát. Núi vàng to lớn bay lên vụt nhanh qua để lại vệt sáng vàng rực rỡ to lớn chiếu sáng nửa bầu trời, nó đụng vào chín con rồng đen to.
Bất Tử Vu Ma hoàn toàn không ngờ Tần Hạo Hiên dám chủ động công kích chính mình, lão cho rằng chim non mới ở nảy mầm cảnh có thể ngăn cản mấy đợt ma niệm công kích đã là kỳ tích. Chim non nảy mầm cảnh tầm thường dù có thiên phú dị bẩm tu luyện mấy ngày thần thức thì làm được gì? Chẳng lẽ có thể gây sóng gió trước mặt lão được sao? Tần Hạo Hiên chỉ là gà con chưa biết cách điều khiển thần thức.
Bất Tử Vu Ma không ngờ Tần Hạo Hiên thật sự chủ động công kích mình, thủ đoạn thô bạo không chút kỹ xảo. Lão thật sự không cản được núi vàng kia, chín con rồng đen bằng ma niệm của lão thật nhỏ bé trước thần thức núi vàng.
Bất Tử Vu Ma tức xì khói khàn giọng quát to:
- Đồng quy vu tận đi!
Chín con rồng đen cùng gầm rống như giao long ra khỏi biển, chẳng chút sợ hãi đụng vào thần thức Tần Hạo Hiên ập đến.
Bùm bùm bùm bùm bùm !
Chín tiếng nổ lớn vang lên, núi vàng thần thức của Tần Hạo Hiên dễ dàng đụng nát chín con rồng đen, ma niệm của Bất Tử Vu Ma tan biến.
Tần Hạo Hiên một kích thành công liền rèn sắt khi còn nóng khuếch tán thần thức muốn hoàn toàn tiêu diệt ma niệm, giành lại quyền kiểm soát thân thể. Tần Hạo Hiên biết không thể thả lỏng trước mặt ma đầu già thành tinh như Bất Tử Vu Ma, thắng thua chỉ trong chớp mắt.
Tần Hạo Hiên mạnh mẽ làm Bất Tử Vu Ma sợ run, mãi đến lúc này lão vẫn không tin được một tu tiên giả mới nảy mầm mà ngăn được hai đợt ma niệm công kích, sau đó tổ chức thần thức tấn công lão, đánh tan ma niệm. Thần thức của Tần Hạo Hiên mạnh đến mức nào?