Tần Dao vươn tay về phía Tần Vấn Thiên cứng ngắc tại chỗ, thấy Yêu Viên ôm lấy Tần Vấn Thiên, để cho nàng có loại ảo giác không chân thật.
Yêu thú này không giống như Yêu thú chân thật, bằng không Tần Vấn Thiên liền không có khả năng xuất hiện ở trong cơ thể nó, nhưng tình cảm trong ánh mắt kia, lại chân thực như vậy.
- Hống.
Chỉ thấy Yêu Viên gầm thét một tiếng, lập tức xoay người chạy như điên, cước bộ chà đạp mặt đất, tiếng nổ vang ầm ầm, thân thể hắn phóng lên trời, thời điểm rơi xuống đất lần nữa, đã ở ngoài trăm thước, chấn đại địa vỡ vụn, mà thân hình khổng lồ kia không có khoảnh khắc dừng lại, lại lần nữa phóng lên trời, rất nhanh, thân ảnh của hắn liền hóa thành cái bóng mơ hồ, chỉ có âm thanh chấn động ầm ầm vẫn quanh quẩn ở trong Thiên Ung Thành.
- Điều này sao có thể, triệu hoán Chiến Thú làm sao có thể xuất hiện ở bên cạnh Tần Vấn Thiên, nếu như đây không phải triệu hoán Chiến Thú, vậy thì là cái gì?
Mộc Thanh kiến thức phi phàm, nhưng lúc này hắn vẫn không thể phân rõ Yêu Viên kia là gì.
Thân thể Tần Dao truy kích về phía Yêu Viên, lại bị Tần Dã kéo lại, bây giờ Diệp gia bị giết lui, nhưng chung quanh Thiên Ung Thành đều là thế lực của bọn họ, Tần Dao đuổi theo Tần Vấn Thiên quá nguy hiểm.
Bất quá tạm thời, nguy cơ bên này coi như giải trừ.
Ánh mắt Tần Dã chuyển qua, nhìn về phía Mộc Thanh, lạnh lùng nói:
- Hôm nay tất cả, Tần phủ ta chắc chắn ghi khắc.
Mộc Thanh đạm mạc liếc nhìn Tần Dã một cái, một chút cũng không có lo lắng, trong ánh mắt cao ngạo lộ ra khinh thường, nói:
- Vận khí của các ngươi không tệ, nếu như muốn tìm ta, tới Hoàng thành Tinh Hà Công Hội.
Nói xong, đám người Mộc Thanh đi vào trong Tinh Hà Công Hội, từ đầu đến cuối không có để Tần phủ ở trong mắt, ở trong mắt cao ngạo của Luyện Khí Đại Sư, Tần phủ, một gia tộc sắp biến mất mà thôi.
Tần Dã mang người Tần phủ, ở dưới Đế Tinh Học Viện hộ tống cùng rời đi, đoàn người xa xa ngắm nhìn như trước ở vào trạng thái đờ đẫn, rất nhanh, tin tức bên này bắt đầu truyền khắp toàn thành, Tần Vấn Thiên lại hóa thân một Yêu Viên đáng sợ, đánh chết Nguyên Phủ cảnh Diệp Mặc, tràn đầy sắc thái thần kỳ, Tần Vấn Thiên trở thành nhân vật nổi tiếng nhất Thiên Ung Thành, bị vô số người đàm luận.
Mà cũng ở ngày này, lại có đại sự rung động khác phát sinh, Tây Bắc Sở Quốc có một chi thiết kỵ bước vào Thiên Ung Thành, phá tan Thiên Ung Thành phong tỏa, thẳng đến Tần phủ, nghe nói chính là người của quân đoàn đóng ở Sở Quốc Tây Bắc, Tướng Quân của chi quân đoàn này từng là Chiến Tướng dưới trướng Tần Vũ, khi biết Diệp gia suất quân vào Thiên Ung Thành, liền lập tức khởi hành.
Tình thế ở Thiên Ung Thành thay đổi trong nháy mắt, Tần phủ chỉnh đốn lần nữa, Vũ Tu La bị ép rút lui, Bạch gia hạ lệnh di dời, chuẩn bị đi Sở đô.
Bạch gia, Bạch Thanh Tùng tựa như già nua vài phần, từ khi Tinh Hồn của Bạch Thu Tuyết giác tỉnh, hắn cực kỳ hăng hái, nhưng không nghĩ đến Tần Vấn Thiên đột nhiên xuất hiện, làm cho Bạch gia liên tục bị thương, hơn nữa tiểu nhi nữ của hắn cũng không nghe lời hắn nữa.
- Ta sẽ không đi theo ngươi.
Bạch Tình bình tĩnh nhìn phụ thân của nàng, bất quá thời khắc này nàng đã không có hoạt bát đáng yêu như ngày xưa, mà lạnh lùng rất nhiều, mấy ngày qua, nàng một mực bị giam lỏng.
- Làm càn, hiếu đạo của ngươi ở đâu?
Bạch Thanh Tùng cả giận nói.
- Hiếu đạo? Phụ thân, ngươi còn biết ngươi dạy qua ta hiếu đạo, ngươi đã dạy ta nhân nghĩa chi đạo, nhưng ngươi làm cái gì, dối trá, đê tiện, lấy oán báo ân, ngươi hại Tần phủ, hại chết Vấn Thiên ca ca.
Đôi mắt của Bạch Tình hơi có chút ướt át, nàng có chút thống hận phụ thân của nàng, vì sao trước kia hết thảy đều là giả tượng, phụ thân của nàng là ngụy quân tử.
Một thiếu nữ coi phụ thân của mình là thần tượng, một mực tin chắc thiện lương, nhưng chính mắt thấy phụ thân phản bội tín niệm của mình, loại trùng kích này đối với một thiếu nữ 15 tuổi mà nói quá tàn nhẫn.
- Vấn Thiên ca ca? Ta là phụ thân của ngươi, cái gọi là nhân nghĩa, đều cần lót đường cho lợi ích, ta làm hết thảy là vì Bạch gia, là vì tỷ muội các ngươi.
Ánh mắt của Bạch Thanh Tùng lạnh xuống:
- Vì sao ngươi không thể giống tỷ tỷ ngươi một chút.
- Giống tỷ tỷ ngụy trang bản thân như vậy sao, ngay cả ta cũng lừa, ta không nghĩ tới nàng dụng tâm ác như vậy, Vấn Thiên ca ca đối với nàng tốt như vậy.
Bạch Tình cười lạnh.
- Không thể nói lý, xem ta là nuôi không ngươi nhiều năm, khó trách tỷ ngươi thiên phú xuất chúng, nhưng ngươi ngay cả tu luyện cũng không thể.
Bạch Thanh Tùng rất thất vọng.
- Thiên phú, cái này sao?
Bạch Tình cười lạnh một tiếng, đột nhiên, quang hoa Tinh Thần rực rỡ nở rộ trong đêm đen, Bạch Thanh Tùng sửng sốt một chút.
Tinh Hồn, trên đỉnh đầu Bạch Tình lơ lửng Tinh Hồn, Tinh Hồn này là một U Minh hư ảnh, xung quanh Tinh Hồn khảm quang hoa, mang xích kim sắc nhàn nhạt.
Xích kim Tinh Hồn, đến từ Tứ Trọng Thiên trở lên.
- Oanh.
Bạch Thanh Tùng chỉ cảm thấy đầu run rẩy, chấn hắn nhất thời có chút bối rối, Tứ Trọng Thiên, Tinh Hồn thứ nhất của Bạch Tình, là Võ Mệnh Tinh Thần đến từ Tứ Trọng Thiên, điều này làm cho Bạch Thanh Tùng ngây ra như phỗng.
Chỉ thấy Tinh Hồn này chậm rãi nhào vào trên người Bạch Tình, trong khoảnh khắc cả người Bạch Tình như hóa thân thành U Linh, trên người lộ ra khí tức lạnh lẽo, làm Bạch Thanh Tùng nhịn không được rùng mình một cái.
- Được, không hổ là nữ nhi của ta, thế nhưng nếu ngươi có thiên phú này, vì sao lựa chọn Tinh Hồn âm lãnh như thế.
Thân thể của Bạch Thanh Tùng vẫn còn rung động.