Thái Cổ Thần Vương

Chương 44: Triệu hoán chiến thú (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Đôi mắt của Tần Vấn Thiên vẫn nhìn Mộc Thanh, nhìn dáng tươi cười khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo kia, mở miệng nói:

- Nếu như ta không đáp ứng thì sao?

- Ngươi nên đáp ứng mới tốt.

Mộc Thanh không nói gì, mở miệng là nữ tử bên cạnh hắn, ánh mắt của nàng cao ngạo trước sau như một, quan sát đám người Tần Vấn Thiên, nói:

- Mộc Thanh Đại Sư chính là Luyện Khí Đại Sư Nhị giai, thậm chí cách Luyện Khí Đại Sư Tam giai cũng không xa, lấy địa vị của Tần phủ ngươi, đây là ban ân với ngươi, là vinh quang của ngươi, hiểu chưa?

- Tần Vấn Thiên, đây là đang cho ngươi cơ hội.

Tinh Hà Công Hội phân hội trưởng mở miệng nói, lúc này Tần Vấn Thiên rõ ràng cảm nhận được ba người đối diện cao ngạo, đó là một loại cao ngạo trong xương, bọn họ căn bản không có để hắn, để Tần phủ ở trong lòng, nếu không phải bởi vì hắn có một ít Thần Văn Nhị giai hoàn mỹ, những người này thậm chí lười cúi đầu liếc hắn một cái.

Đối với Mộc Thanh mà nói, chỉ cần hắn nói một chữ “không, lập tức có thể đẩy hắn cùng đám người Tần Dã vào vực sâu vạn trượng.

- Nếu như vậy, lúc trước vì sao còn muốn chúng ta tới Tinh Hà Công Hội.

Thanh âm của Tần Dã lạnh lẽo, vô cùng phẫn nộ, nếu như không phải hắn đáp ứng Tần Vấn Thiên, người Tần phủ sẽ không đặt hy vọng này ở trên Tinh Hà Công Hội.

Mộc Thanh nhàn nhạt liếc nhìn Tần Dã, bình tĩnh nói:

- Mặc dù Tần Vấn Thiên đáp ứng, ngươi, cũng không được Tinh Hà Công Hội bảo hộ.

- Đê tiện, lão tử không cần ngươi bảo hộ.

Tần Dã rít lên một tiếng, quyền phong như hổ gầm, đánh giết về phía Mộc Thanh.

Trong mắt Mộc Thanh lóe lên một tia tàn khốc, cong ngón tay búng một cái, nhất thời Tần Dã chỉ cảm thấy một con Hỏa Diễm Sư cuồng mãnh nhào tới, một tiếng vang ầm ầm, thân thể Tần Dã bị đánh bay ra ngoài.

- Nơi này là Tinh Hà Công Hội, ta không muốn giết ngươi, không được có lần sau.

Thần sắc của Mộc Thanh vẫn bình tĩnh như vậy, tu vi Nguyên Phủ cảnh và Luân Mạch cảnh chênh lệch quá xa, mặc dù Tần Dã là Luân Mạch cảnh bát trọng, như trước không đỡ nổi một đòn.

Người Tần phủ đều lộ ra thần sắc tức giận, Tinh Hà Công Hội, bọn họ không thể trêu vào, loại cảm giác này rất thống khổ, rất biệt khuất.

- Nghĩ xong chưa?

Mộc Thanh nhìn Tần Vấn Thiên nói, chỉ cần Tần Vấn Thiên gật đầu, không chỉ có thể sống sót, hơn nữa, còn có thể gia nhập Tinh Hà Công Hội, này ở hắn nghĩ, chỉ cần không phải kẻ ngu si, đều biết nên lựa chọn như thế nào.

Tần Vấn Thiên quay đầu lại, nhìn đám người Tần Dao.

- Vấn Thiên, Tần phủ không có người nhu nhược.

Tần Dao lạnh lùng nói.

- Tần phủ không có người nhu nhược.

Mọi người cùng kêu lên, dù chết cũng không ăn khuất nhục này.

- Mối nhục hôm nay, nếu như bất tử, ta sẽ trả lại cho ngươi.

Tần Vấn Thiên nhìn Mộc Thanh một cái, lập tức xoay người, đi ra ngoài Tinh Hà Công Hội, nếu không phải Mộc Thanh dẫn bọn họ đến Tinh Hà Công Hội, bọn họ sẽ không rơi vào tình cảnh tuyệt vọng như vậy.

Người Tần phủ đều đi theo Tần Vấn Thiên rời đi, phẫn nộ nhìn Mộc Thanh.

- Tránh đường, thả bọn họ đi ra ngoài, không nên ảnh hưởng đến Tinh Hà Công Hội ta.

Mộc Thanh hơi nheo mắt, hiện lên một tia hàn ý lạnh lùng, nhìn đám người Diệp Mặc ở ngoài cửa nhàn nhạt nói.

Đám người Diệp Mặc nhao nhao lui về phía sau, nhường ra một con đường, tùy ý bọn họ đi ra ngoài, bây giờ, mệnh của những người này đã ở trong tay bọn hắn.

Đám người Tần Vấn Thiên theo cầu thang của Tinh Hà Công Hội đi xuống, bước ra ngoài quảng trường, các phương vị đều bị phong kín, bọn họ căn bản không trốn thoát được.

- Ở trên đường ngươi bảo ta không nên tới đây, lẽ nào ngươi đoán được cái gì?

Tần Vấn Thiên nhìn Nhược Hoan thấp giọng hỏi.

- Tinh Hà Công Hội không giống với thế lực khác, bọn họ riêng một ngọn cờ, không can thiệp hết thảy ngoại giới, lại có năng lượng kinh khủng, người bên trong phần lớn lấy chữ lợi làm đầu, cho nên ta lo lắng ngươi có thể cho Tinh Hà Công Hội, không bằng Diệp gia cho, bất quá xem ra ta sai rồi, bọn họ tựa hồ càng coi trọng ngươi cho bọn họ, nhưng mà ngươi cự tuyệt.

Thanh âm của Nhược Hoan bình tĩnh lại làm cho Tần Vấn Thiên cảm thấy hàn ý thật sâu.

- Nói như vậy, có lẽ trước đó bọn họ đã tiếp xúc với Diệp gia.

Tần Vấn Thiên thở sâu, nắm chặt quả đấm, Mộc Thanh ở sau khi người Diệp gia đến mới đi ra, hỏi hắn có đáp ứng hay không, hắn gật đầu, tất nhiên sẽ bị Mộc Thanh chưởng khống, hắn không gật đầu, Mộc Thanh liền tự mình đưa bọn họ vào tuyệt cảnh, đây là thủ đoạn độc ác bực nào.

Quay đầu lại nhìn thoáng qua, lúc này Mộc Thanh cùng nữ tử bên cạnh hắn đứng ở trên bậc thang, ánh mắt nhìn về phía hắn, lộ ra khinh thường miệt thị, tựa hồ là đang giễu cợt hắn ngu xuẩn.

Quân đoàn phía trước đồng thời cất bước đi tới, trường thương chỉ về đám người Tần Vấn Thiên, sát khí càn quét hư không.

Người hai phe đều cất bước đi tới.

Phương hướng Tinh Hà Công Hội, có Diệp Mặc, Vũ Tu La tọa trấn.

- Trời diệt Tần phủ ta.

Tần Dã gầm thét một tiếng, lộ ra không cam lòng, loại tuyệt cảnh này, bọn họ hẳn phải chết, người Tần phủ đều lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Nơi xa, vô số người nhìn qua bên này, trong lòng thở dài, Tần phủ, kể từ hôm nay, sẽ bị triệt để xóa tên sao.

Nhược Hoan ngẩng đầu nhìn hư không một cái, ở nơi đó, có một con Hắc Ưng xoay quanh, nếu như hôm nay Tần phủ chạy trời không khỏi nắng, Đế Tinh Học Viện các nàng liền không thể làm gì khác hơn là mang Tần Vấn Thiên rút lui.

Trong tay Tần Vấn Thiên nắm chặt ngôi sao mà Hắc bá cho hắn, Tinh Thần Chi Lực tàn dư trong cơ thể tràn ngập qua, lúc này, Diệp Mặc phất phất tay, tựa hồ một hồi tàn sát sắp bắt đầu, sát ý kinh khủng làm người Tần phủ biến sắc, bây giờ, chỉ có liều mạng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 50%👉

Thành viên bố cáo️🏆️