Thái Cổ Thần Vương

Chương 38: Tâm lạnh lùng (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Tần phủ có bốn cửa Đông Tây Nam Bắc, Tần Hạo bị bắt, Tần phủ bị hỏa diễm mai táng, bốn cửa đều có người Tần phủ không ngừng tuôn ra thoát đi, thậm chí trừ Tần Xuyên chính diện đối địch ở Đông Môn, Nam Môn và Bắc Môn đều có một chi kỵ binh lao ra, hộ vệ tộc nhân Tần phủ đột phá vòng vây, nhân vật trọng yếu của Tần phủ, lúc này đều tụ ở Tây Môn.

- Nhanh lên.

Tần Hà thấy đám người Tần Vấn Thiên và Tần Dao chạy tới, giục một tiếng, đám người Tần Vấn Thiên đạp mạnh mặt đất, thân thể đồng thời lăng không dậm chân, lập tức rơi vào trên một chiến mã.

- Đi.

Tần Hà suất lĩnh kỵ binh lao ra, phía trước nhất là Vũ vệ, lưng vác ngưu giác cự cung, tay phải cầm thương, trên yên ngựa còn treo phối kiếm, có thể đồng thời lấy binh khí bất đồng tác chiến.

Tiếng vó ngựa rung động không gian, Tần Vấn Thiên quay đầu lại nhìn thoáng qua địa phương sinh sống hơn mười năm, khuôn mặt kiên nghị, lại mơ hồ có nước mắt hiện lên, này là lần cuối cùng hắn rơi lệ, hôm nay ngày niên tế, qua hôm nay, hắn liền chân chính coi như 16 tuổi, từ nay về sau thiết huyết giang hồ, chỉ có huyết, không có lệ.

Gió lạnh như băng phất qua gương mặt, mang một cỗ khí tức hiu quạnh, đám người Tần Vấn Thiên chạy như điên, nhưng chỉ thấy đường phố phía trước, đột ngột có thật nhiều thân ảnh từ hai bên xuất hiện, thấy được người cầm đầu của đối phương, đoàn người Tần phủ không khỏi lộ ra vẻ phẫn nộ.

Diệp gia Diệp Mặc, Diệp Lang, còn có Bạch gia chủ Bạch Thanh Tùng, hiển nhiên Bạch gia gia nhập hàng ngũ bao vây tiễu trừ Tần phủ, con bạch nhãn lang này, là Tần phủ một tay nuôi lớn.

Vũ vệ không có chút ý tứ dừng lại, kỵ sĩ kẹp lấy trường thương, ngay lập tức từ phía sau lưng gỡ xuống ngưu giác cung, ba mũi tên đồng thời lắp vào dây cung, đều không ngoại lệ, tất cả mọi người một cung ba mũi tên, hàng loạt mà bắn, nhất là mấy người phía trước nhất, trên mũi tên của bọn họ còn lộ ra Tinh Quang rực rỡ, mang thanh âm gào thét đáng sợ, không gian phát ra gào thét nổ vang, có thể thấy được uy lực của mũi tên này khủng bố đến mức nào.

- Phốc, phốc, phốc...

Vô số mũi tên chuẩn xác không sai bắn vào yết hầu của đối thủ, tựa như tia chớp xuyên qua yết hầu, tiếp tục thẳng tắp tới trước.

- Giết!

Tần Hà lạnh lùng quát một tiếng, hắn biết chi Vũ vệ này chiến lực như thế nào, đều là tinh nhuệ tuyệt đối, thậm chí còn có một Nguyên Phủ cảnh, có thể đối kháng Diệp Mặc.

Tần Vấn Thiên thúc ngựa đi tới, gỡ xuống trường thương nắm trong tay, Tinh Thần Chi Lực theo cánh tay rót vào trường thương, nhất thời trường thương giống như cánh tay của hắn.

Tiên huyết nở rộ ở tiền phương, dưới ánh mặt trời chiếu rọi càng lộ vẻ yêu diễm, Tần Hà, Tần Dã đều phóng ra Tinh Hồn, ngay lập tức cùng đám người Diệp Lang chiến đấu thành một đoàn, mà một nhóm kỵ sĩ thì giết về phía đám người Tần Vấn Thiên.

Một trường thương bỗng nhiên đâm về phía yết hầu của Tần Vấn Thiên, nhanh, độc, chuẩn, sát khí ác liệt diễn tấu ở trên người Tần Vấn Thiên, giờ khắc này hắn không có sợ sệt, chỉ có lãnh tĩnh, con mắt kia như Tinh Thần rực rỡ, trường thương trong tay đâm ra ngoài, cùng mũi thương của đối phương chạm vào nhau.

- Bành.

Lực lượng kinh khủng trực tiếp chấn lên cánh tay của đối phương, làm cho trường thương tuột tay, mà trường thương của Tần Vấn Thiên lại thế như chẻ tre, đâm vào trong cổ họng của đối phương, chiến mã mang thân thể Tần Vấn Thiên tiếp tục tiến lên, hắn buông lỏng tay ra, lần thứ hai cầm trường thương, trường thương là từ sau yết hầu của đối phương bắn ra, lộ ra khí tức huyết tinh.

Ở trước Tần Vấn Thiên, lợi trảo của Diệp Lang nắm lấy đầu của một gã Vũ vệ, bàn tay hơi dùng sức, tên Vũ vệ kia từ trên lưng ngựa té xuống, đầu bị cào rách, không có sinh cơ, đôi mắt hung lệ của Diệp Lang lộ ra khí tức cuồng dã, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên lộ ra một tia miệt thị, hơi nhếch khóe môi lên, tựa hồ là đang gây hấn.

- Ngày này năm sau, chính là ngày giỗ của Tần phủ các ngươi, mà Tần Hạo cùng với Tần Xuyên, sẽ bởi vì tội danh phản loạn, ở trong Hoàng thành bị mười triệu người vây xem, chém đầu thị chúng.

Diệp Lang lạnh lùng nói, ngón tay của hắn chỉ Tần Dao đang chiến đấu, nói:

- Nữ nhân kia lưu sống cho ta, lưu cho ta chậm rãi hưởng thụ.

Tần Dao xấu hổ và giận dữ vừa phân thần, suýt nữa bị đối thủ của nàng đánh trúng.

Tần Vấn Thiên lạnh lùng nhìn Diệp Lang, lập tức quay đầu ngựa lại, chạy như điên rời đi.

- Trốn?

Khóe miệng Diệp Lang vẻ khinh miệt càng sâu, hôm nay bọn hắn vì Tần phủ chuẩn bị Thiên La Địa Võng, nếu nhóm người này lựa chọn con đường này, làm sao có thể để cho bọn họ sống ly khai.

Chiến mã của Diệp Lang lao ra, đuổi sát Tần Vấn Thiên, chỉ nghe Diệp Lang mở miệng nói:

- Đừng cho người can thiệp ta, mạng của hắn là của ta.

Hai bên đường có vô số người quan vọng trận chiến này, trong lòng rung động.

- Người kia là Tần phủ Tần Vấn Thiên a, trước đây nghe nói hắn là phế vật, không nghĩ tới ngày khảo hạch bỗng nhiên nổi tiếng, lại có thiên phú đáng sợ, hơn nữa sức chiến đấu lại mạnh mẽ như vậy.

- Thì tính sao, người truy hắn là Diệp Lang, thiên tài của Hoàng thành Diệp gia, đệ tử của Tu La thống lĩnh, lần này Tần Vấn Thiên hẳn phải chết.

Rất nhiều người thở dài, chỉ chốc lát, Tần Vấn Thiên và Diệp Lang liền chạy như điên đến một đầu khác, chỗ đó địa thế trống trải, cực kỳ thích hợp chiến đấu, cả đại đạo chỉ cần đứng ở chỗ cao, đều có thể thấy bên kia, đúng lúc này, ở dưới ánh mắt kinh ngạc của đoàn người, Tần Vấn Thiên ghìm chiến mã, xoay người đối diện Diệp Lang truy kích hắn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 50%👉

Thành viên bố cáo️🏆️