Tần Vấn Thiên cảm giác thời gian trôi qua rất nhanh, trong vòng hai ngày hắn điên cuồng tu hành, đồng thời lĩnh ngộ Thần Văn Nhị giai, tiêu hao hai viên Tinh Thạch, rốt cục bước vào Luyện Thể cảnh thất trọng, Tinh Thần Chi Lực thông suốt tạng phủ, khí tức lớn mạnh, hít thở đều như ẩn chứa Tinh Khí Thần mênh mông, tùy ý một quyền có thể đánh ra 50 Ngưu lực, hắn hận không thể có nhiều thời gian hơn để cho hắn tăng cao tu vi, tăng cường lực lượng.
Nhưng đối với người Tần phủ mà nói, sống một ngày bằng một năm, ba nhánh kỵ sĩ đoàn ở bên ngoài công kích càng cuồng dã, thời khắc đều có người chết, khí tức đè nén cùng với hỏa diễm cừu hận đã nhảy lên tới cực điểm, Tần phủ xuất hiện một thanh âm, giết ra ngoài, không tiếc bất cứ giá nào, chết cũng phải kéo đệm lưng.
Tần Xuyên không có đồng ý, mà mang theo tất cả tộc nhân tụ tập chung một chỗ, ở Từ Đường tế bái tổ tiên Tần Vũ, hôm nay, là ngày niên tế, Tần gia lão thái gia Tần Hạo cũng đi ra.
Tế bái tổ tiên xong, người Tần phủ ly khai Từ Đường, đi ở trong Tần phủ, có tộc nhân vận chuyển một bộ thi thể đi qua, làm cho có người nhịn không được quát lên:
- Lão thái gia, giết đi, tiếp tục như vậy, chúng ta sẽ bị vây chết.
- Không cần, người bọn họ mong muốn là ta, ta đã liên lạc mấy lão bằng hữu ngày trước, một khi ta bị cho rằng tù phạm áp về Hoàng thành, bọn họ sẽ từ biên cảnh xuất quân.
Thanh âm của Tần Hạo bình tĩnh:
- Chỉ cần ta ở trong tay bọn họ, những người kia liền an tâm.
- Phụ thân, không được, Tần phủ quyết không thể để phụ thân đi mạo hiểm.
Tần Xuyên lắc đầu nói, ý tứ của lão thái gia, là muốn tự chui đầu vào lưới, hi sinh mình.
- Gia gia ngươi đánh hạ giang sơn đã ở trong tay ta sa sút, ta không thể nhìn nó hủy diệt.
Tần Hạo nở nụ cười, lập tức đi tới bên cạnh đám người Tần Vấn Thiên, sờ sờ đầu Tần Vấn Thiên, hòa ái nói:
- Bảo vệ tốt đám người Vấn Thiên, nhất định không thể để cho bọn họ có việc.
Hai tròng mắt Tần Xuyên xích hồng, nặng nề gật đầu.
- Tần gia gia.
Tần Vấn Thiên cảm giác được một trận bi thương, lẽ nào Tần phủ thật không cách nào vượt qua kiếp này sao.
- Lão thái gia, Gia chủ, Tinh Hà Công Hội đến rồi.
Lúc này có người đến đây bẩm báo, làm cho Tần Vấn Thiên cả kinh, sinh ra một luồng hi vọng, hẳn sẽ có chuyển cơ.
- Mau mời.
Tần Xuyên mở miệng nói, chốc lát bọn họ liền thấy mấy bóng người đi tới, hơn nữa phía sau mấy người còn đeo không ít bao lớn.
- Tần lão gia tử, tại hạ Mộc Thanh, là tới tìm Vấn Thiên thiếu gia.
Người cầm đầu đúng là Mộc Thanh mà Tần Vấn Thiên ngày ấy ở Tinh Hà Công Hội từng có gặp mặt một lần, thiếu nữ cao ngạo bên cạnh hắn cũng tới, còn có Phong Bình.
Tần Hạo khẽ gật đầu, Tần Vấn Thiên đi lên phía trước nói:
- Xin chào Mộc Thanh Đại Sư.
- Tần Vấn Thiên, ta xem Thần Văn ngươi khắc, cực kỳ tinh xảo, có nguyện gia nhập Tinh Hà Công Hội ta, trở thành đệ tử của ta hay không.
Mộc Thanh nhìn Tần Vấn Thiên nói.
- Đại Sư mời xem qua.
Tần Vấn Thiên không trả lời, mà chuẩn bị một lá sắt giao cho Mộc Thanh, Mộc Thanh nhìn thoáng qua, trong ánh mắt lóe lên tia sáng chói mắt, thiếu niên này có thể khắc Thần Văn Nhị giai, hơn nữa còn là Thần Văn hắn chưa từng gặp.
- Nếu như ta đáp ứng Đại Sư gia nhập Tinh Hà Công Hội, bái ngươi làm thầy, Đại Sư có thể đảm bảo Tần phủ không lo không.
Tần Vấn Thiên nhìn Mộc Thanh hỏi.
Mộc Thanh sửng sốt một chút, lập tức khẽ lắc đầu:
- Sự tình Tần phủ cực kỳ phức tạp, trong đó dính dáng quá lớn, mặc dù ta ở Tinh Hà Công Hội, lại không tiện can dự quá nhiều, nhưng chỉ cần ngươi đáp ứng, hiện tại ta có thể mang ngươi bình yên rời đi.
- Vấn Thiên, đáp ứng hắn.
Tần Hạo cùng Tần Xuyên đều mở miệng nói, bất quá Tần Vấn Thiên hơi thất vọng, không thể đảm bảo Tần phủ, hắn một mình rời đi tính là gì, bỏ Tần phủ một mình đào sinh?
Nghĩ vậy Tần Vấn Thiên lắc đầu:
- Mộc Thanh Đại Sư, ta không thể đáp ứng.
- Ngươi suy nghĩ một chút đi, chỉ cần ngươi gật đầu, lấy thiên phú của ngươi, sau này muốn cái gì đều sẽ có, thậm chí có cơ hội báo thù cho Tần phủ.
Mộc Thanh khuyên nhủ.
- Vấn Thiên.
Đám người Tần Xuyên đều nhìn Tần Vấn Thiên, đứa nhỏ này!
Bất quá Tần Vấn Thiên vẫn lắc đầu:
- Nếu có thể đảm bảo Tần phủ không lo, ta nhất định đáp ứng.
Mộc Thanh nhìn Tần Vấn Thiên, cười khổ lắc đầu nói:
- Ta không có năng lượng lớn như vậy, bất quá ta không hy vọng xói mòn một thiên tài như vậy, ngươi có thể trước trở thành khách khanh của Tinh Hà Công Hội, sau này suy nghĩ có gia nhập Tinh Hà Công Hội hay không, cứ như vậy, chuyện tình lần này tuy ta không có biện pháp nhúng tay, nhưng chỉ cần các ngươi đi tới Tinh Hà Công Hội, tin tưởng không ai dám ở Tinh Hà Công Hội động thủ.
Nhãn tình của Tần Vấn Thiên sáng lên, lập tức nhìn Mộc Thanh khom người nói:
- Đa tạ Mộc Thanh Đại Sư, ta nguyện trở thành khách khanh của Tinh Hà Công Hội.
- Được, hi vọng ngươi có thể bình yên vô sự tới Tinh Hà Công Hội, ta chờ ngươi.
Mộc Thanh vỗ vai Tần Vấn Thiên, sau đó xoay người rời đi, Phong Bình thì phất phất tay, mấy người phía sau hắn cởi ra mấy cái bọc, nhất thời trên mặt đất xuất hiện rất nhiều Thần binh.
- Nơi này là toàn bộ gia sản của ta, tám Thần binh Nhất giai Thượng phẩm, 37 món Thần binh Trung phẩm.
Hai ngày qua Phong Bình điên cuồng Luyện khí, đều mang đến đây.
- Đa tạ.
Tần Vấn Thiên cho Phong Bình một lá sắt khắc Thần Văn Nhị giai, Phong Bình đạt được liền mừng rỡ như điên ly khai.
- Thần binh này, có thể tăng một ít lực lượng của Tần phủ chúng ta, Vấn Thiên, ngươi trước chọn vài món, dư thừa để Tần Xuyên phân.