Thái Cổ Thần Vương

Chương 352: Vương đằng chết (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Sở Vương đài, hôm nay mở ra đối với tất cả người Hoàng Thành, khán đài tụ tập vô số thân ảnh, bọn họ đương nhiên biết vì sao Sở Vương đài sẽ mở ra.

Tần Vấn Thiên phát sinh tử thư với tam đại Nguyên Phủ cảnh nhị trọng, đám người Diệp Vô Khuyết có thể cự tuyệt sao?

Nếu như Diệp Vô Khuyết tránh chiến, từ nay về sau, hết thảy vầng sáng trên người của hắn đều tan biến.

Hắn là Diệp Vô Khuyết, nhân vật hậu bối chói mắt nhất Diệp gia, hi vọng tương lai của Diệp gia, Nguyên Phủ cảnh nhị trọng, hắn đương nhiên phải chiến.

Tần Vấn Thiên đến rất sớm, còn sớm hơn người của Diệp gia, hắn ngồi ở trên một chiến đài, nhắm mắt lại, rất an tĩnh.

Mạc Thương, Nhược Hoan, Phàm Nhạc đều đến, chiến đấu như vậy, bọn họ làm sao sẽ vắng mặt.

Thậm chí, Sở Thiên Kiêu cũng đến, hắn ngồi ở trên ghế rồng, nhìn thân ảnh kia, hắn muốn nhìn một chút, Tần Vấn Thiên làm sao chiến thắng Diệp Vô Khuyết, Vũ Trọng còn có Vương Đằng.

Bạch Thanh Tùng cùng với Bạch Thu Tuyết cũng đến, Bạch Thu Tuyết nhìn Tần Vấn Thiên, trong lòng đã không biết là tư vị nào, nếu không phải tự mình trải qua, nàng nằm mơ cũng sẽ không nghĩ tới hôm nay, Tần Vấn Thiên, khiêu chiến Diệp Vô Khuyết.

Hắn có thể thắng sao?

Không biết vì sao, giờ khắc này trong nội tâm Bạch Thu Tuyết, dĩ nhiên nguyện ý tin tưởng, Tần Vấn Thiên có thể sẽ chiến thắng Diệp Vô Khuyết.

- Hừ, Đế Tinh học viện hao phí bao nhiêu tinh lực bảo hộ hắn, bây giờ hắn phát ra sinh tử chiến, nếu chết, vậy thực sự là làm trò hề cho thiên hạ.

Bên dưới, thần sắc của Thu Mạc có chút lạnh, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên nói.

Lúc trước hắn cùng Tần Vấn Thiên có ma sát, nhưng thấy bây giờ Tần Vấn Thiên từng bước trở nên mạnh mẽ, trong lòng cảm giác khó chịu.

Nhược Hoan cười nhẹ, nhìn Thu Mạc cười nói:

- Phải, lúc trước Thu Mạc ngươi châm chọc Tần sư đệ, khi đó ngươi là Nguyên Phủ, Tần sư đệ vẫn là Luân Mạch cảnh, hiện tại, có lẽ Tần sư đệ một chưởng là có thể chụp chết ngươi a.

Thần sắc của Thu Mạc cứng đờ, sắc mặt xanh mét, hắn vẫn là Nguyên Phủ cảnh nhất trọng, mà Tần Vấn Thiên liền một chưởng vỗ chết Nguyên Phủ cảnh nhất trọng Tư Không Minh Nguyệt, hắn chỉ có thể hừ lạnh một tiếng, trong lòng có chút đố kị.

Nhưng lúc này, trong hư không, có mấy bóng người dạo bước mà đến, bất ngờ chính là Diệp Vô Khuyết, Vũ Trọng, Vương Đằng.

Diệp Vô Khuyết một thân bạch y, vẫn tuấn tú như vậy, trên người Vũ Trọng có khí chất yêu dị cuồng bạo, Vương Đằng thì thả ra khí tức ác liệt bá đạo.

Chỉ thấy ba người bọn họ đứng ở trên hư không, quan sát Tần Vấn Thiên, ánh mắt lạnh lùng, bọn họ vốn là nhân vật thiên tài Nguyên Phủ cảnh nhị trọng, nhưng bây giờ bị Nguyên Phủ cảnh nhất trọng Tần Vấn Thiên khiêu chiến, là một sự tình rất không có mặt mũi.

- Ngươi xác định, hôm nay là sinh tử chiến, nếu như ngươi chết, sẽ không ai truy cứu?

Vương Đằng nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, thanh âm lạnh như băng.

Vương Đằng đương nhiên chỉ là Đế Nghĩa, nếu như Tần Vấn Thiên chết, Đế Nghĩa muốn báo thù, người nào trong Sở Quốc có thể ngăn trở.

- Nếu như hắn chết trận, tuyệt không người truy cứu, nhưng nếu thế lực của các ngươi dám can đảm nhúng tay cuộc tỷ thí này, tự gánh lấy hậu quả.

Bên dưới, chỉ thấy ánh mắt của Nhậm Thiên Hành lạnh như băng nhìn ba người trong hư không, mở miệng nói, Tần Vấn Thiên đã phát ra sinh tử thư, hắn tuyệt đối tín nhiệm.

- Được, nơi này có ba người, ngươi muốn chết như thế nào?

Vương Đằng vẫn bá đạo như cũ, thanh âm lạnh lẽo.

Tần Vấn Thiên quá cuồng vọng, bọn họ là Nguyên Phủ cảnh nhị trọng, này không phải lãng đắc hư danh.

Tần Vấn Thiên mở mắt, đứng dậy, rất bình tĩnh, ở trong ánh mắt của hắn, thậm chí nhìn không thấy một chút sóng gió.

Chỉ thấy hắn khẽ ngẩng đầu, nhìn ba người trong hư không, dường như trong mắt hắn, căn bản không có để đối phương ở trong mắt, thái độ lãnh đạm thản nhiên như vậy, để trên người Vương Đằng phóng thích khí tức ác liệt, cuồn cuộn nhào về phía Tần Vấn Thiên.

Trong cơ thể Tần Vấn Thiên, Nguyên Lực sôi trào, huyết mạch của hắn bắt đầu quay cuồng, từng đạo phù văn huyết sắc sinh động, khí chất của Tần Vấn Thiên đang lột xác.

Tóc đen tung bay, hai con mắt của hắn trở nên yêu dị, thân hình như càng thêm to lớn, con ngươi yêu tuấn thậm chí còn có một vệt quang mang huyết sắc.

- Các ngươi cùng lên đi.

Thanh âm của Tần Vấn Thiên vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng rơi vào trong tai đám người, lại giống như sấm rền, chấn cho bọn họ mở to hai mắt.

Bọn họ nghe lầm sao?

Diệp Vô Khuyết, Vương Đằng, Vũ Trọng, bất kỳ người nào, đều là Nguyên Phủ cảnh nhị trọng, bây giờ Tần Vấn Thiên muốn bọn họ, cùng tiến lên?

Điều này làm cho một chút người vốn đối với Tần Vấn Thiên có lòng tin đều cảm giác Tần Vấn Thiên quá cuồng vọng, đây quả thực là cuồng vọng không thể nói lý.

- Thật là không biết trời cao đất rộng.

Ánh mắt Thu Mạc lãnh đạm, Tần Vấn Thiên đây là muốn chết sao?

Mạc Thương nhìn thân ảnh của Tần Vấn Thiên, không biết vì sao, hắn cảm giác con mắt có điểm đỏ.

Diệp Vô Khuyết, Vũ Trọng, Vương Đằng đều là thủ phạm giết Đại Sơn, Tần Vấn Thiên không có lựa chọn khiêu chiến từng cái một, bởi vì nếu như hắn chiến thắng giết một người trong đó, hai người khác tất sẽ không dám ứng chiến.

Còn vì sao Tần Vấn Thiên trực tiếp cho đối phương cùng tiến lên, Mạc Thương dĩ nhiên có tự tin tuyệt đối với Tần Vấn Thiên.

Hắn đã lên tiếng, như vậy, liền nhất định có thể làm được.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 50%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)