Ánh mắt của Tần Chung vẫn đầy khinh miệt trước sau như một, đúng là ngu xuẩn, không ngờ vẫn không chịu bỏ cuộc, tự mình chuốc lấy khổ, chẳng lẽ cứ muốn mình phế bỏ hắn rồi dẫn đi thì Tần Vấn Thiên mới chịu bỏ cuộc à?
Hắn lạnh lùng nhìn thân thể đang hàng lâm của Tần Vấn Thiên, căn bản không thèm chống cự, hắn hóa thân thành thiên đạo, công kích của Tần Vấn Thiên sao có thể đả động được hắn, chỉ như kiến càng lay cây. Trên người Tần Chung tràn ngập thiên uy, trong thần sắc hiện lên vẻ sắc bén, không định tiếp tục tiêu hao nữa, nếu Tần Vấn Thiên vẫn không bỏ cuộc vậy thì khiến Tần Vấn Thiên suốt đời khó quên vậy.
Phía sau hắn, một quầng sáng của cổ chung nở rộ ra, điên cuồng xoay tròn, uy thế đại đạo ép xuống, đợi Tần Vấn Thiên lao tới.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên lạnh lùng đến cực điểm, hắn tới trước người Tần Chung mà không gặp bất kỳ trở ngại nào, Tần Chung lòng đầy tự tin, căn bản không cần phải cản ngăn cản, hắn chờ Tần Vấn Thiên tới công kích, công kích một cách không biết tự lượng sức mình, hắn là thiên thần, dưới thiên thần, tất cả chúng sinh đều chỉ là con kiến hôi.
Vào khoảnh khắc Tần Vấn Thiên hàng lâm tới trước mặt Tần Chung, bùng nổ trước không phải là kiếm trên tay phải mà là gậy màu đen trong tay trái, cây gậy này đã phóng to, giống như một cột đá trống trời, đập mạnh xuống, ầm một tiếng, trực tiếp đập lên thân hình khổng lồ của Tần Chung. Nhưng mà lại giống như là nện lên cổ chung thiên đạo, phát ra một tiếng vang kịch liệt, đó giống như căn bản không phải là thân thể máu thịt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây