Thái Cổ Thần Vương

Chương 341: Trở về (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Ai bảo sư tỷ xinh đẹp như vậy.

Tần Vấn Thiên vừa cười vừa nói.

- Coi như ngươi nói ngọt.

Nhược Hoan trừng Tần Vấn Thiên, sư đệ này của nàng, so với hơn một năm trước, thật sự lột xác rồi, khí chất cả người đã bất đồng.

- Sư tỷ.

Phàm Nhạc đi về phía Nhược Hoan, mở hai tay ra, ánh mắt nhu hòa, thanh tịnh, cũng muốn cho Nhược Hoan một cái ôm.

- Mập mạp chết bầm, ngươi dám đi lên thử xem.

Nhược Hoan thình lình nói, giống như cười mà không phải cười nhìn Phàm Nhạc, trên mặt mập mạp lộ ra ủy khuất nói:

- Sư tỷ, không nên bất công như vậy a.

- Ai bảo ngươi không có đẹp trai như Tần sư đệ.

Nhược Hoan cười khanh khách, sau đó rời đi, chứng kiến Tần Vấn Thiên mạnh khỏe, này liền đủ rồi.

Phàm Nhạc cười khổ, bất quá khi hắn nhìn về phía Tần Vấn Thiên, con mắt lại sáng lên nói:

- Lão đại, hai tháng nay đi đâu vậy, cùng mỹ nữ có tiến triển gì hay không?

Chứng kiến mập mạp hèn mọn bỉ ổi, Tần Vấn Thiên liền thấp giọng mắng:

- Mập mạp, hiện tại tu vi như thế nào.

- Luân Mạch đỉnh phong rồi, lại chậm hơn ngươi.

Phàm Nhạc nhún vai, để cho Tần Vấn Thiên hơi có chút kinh ngạc, bất quá nghĩ đến năng lực của mập mạp liền thoải mái, mập mạp chết bầm này đích thị là nhìn ra bản thân bước vào Nguyên Phủ cảnh rồi.

- Vậy còn mau trở về tu luyện.

Tần Vấn Thiên cười nói.

- Yên tâm, mập mạp ta là thiên tài, còn sợ cản không nổi ngươi sao.

Đong đưa lấy thân hình mập mạp, Phàm Nhạc nghênh ngang rời đi, lúc này Tần Vấn Thiên mới nhìn về phía Tần Dao, ôn nhu nói:

- Tỷ.

Nói xong, Tần Vấn Thiên cho Tần Dao một cái ôm.

- Lớn như vậy còn không đứng đắn, ta đi làm chút thức ăn cho ngươi.

Tần Dao trừng Tần Vấn Thiên, nàng vẫn thanh xuân tịnh lệ như vậy.

Một thân ảnh bạch sắc chạy đến, Tiểu Hỗn Đãn xông vào trong ngực Tần Vấn Thiên.

- Tốc độ của gia hỏa này càng lúc càng nhanh a.

Tần Vấn Thiên vuốt vuốt cái đầu nhỏ của Tiểu Hỗn Đãn, bất quá thằng này tựa hồ không lớn thêm nhỉ, cũng không biết có phải chỉ ở thời điểm biến thân mới thể hiện ra hay không.

Trở lại Đế Tinh học viện, Tần Vấn Thiên cực kỳ ít xuất hiện, ở trong viện yên tĩnh tu hành, hôm nay bước vào Nguyên Phủ cảnh, hắn càng cần hảo hảo củng cố tu vi của mình, thích ứng Nguyên Phủ.

Người Hoàng thành thậm chí có rất ít biết rõ Tần Vấn Thiên trở về, hoặc là nói bọn hắn căn bản không biết trong khoảng thời gian này Tần Vấn Thiên đang làm gì, danh tự này, giống như đã thật lâu chưa từng nghe qua, thời gian dần trôi qua ở trong trí nhớ đám người giảm đi.

Một người vô luận sáng tạo ra huy hoàng như thế nào, thời gian như trước sẽ hòa tan trí nhớ của mọi người, dù sao mỗi người đều có cuộc sống của mình, bọn hắn đều có quá nhiều sự tình cần chú ý, trừ khi có một ngày xuất hiện lần nữa, mọi người mới sẽ nhớ tới đã từng có một người như thế tồn tại.

Trong nháy mắt lại nửa tháng trôi qua, trong Hoàng thành thỉnh thoảng có chiến đấu đổ máu phát sinh, mà thường thấy nhất, chính là hoàng thất cùng Đế Tinh học viện huyết chiến.

Thanh Tửu phố là con đường bán rượu nổi tiếng trong Hoàng thành, con đường này dài mấy dặm, đường đi rất rộng, hai bên quán rượu mọc lên san sát như rừng, ít nhất đều là hai tầng, rất nhiều người ưa thích ở trên quán rượu mua vui, uống rượu nói chuyện trời đất, nhìn người đến người đi ở phía dưới.

Thanh Tửu phố, cách Đế Tinh học viện rất gần, mà hôm nay địa phương này, lại bị đệ tử của Hoàng Gia học viện chiếm lấy, bọn hắn thậm chí trực tiếp ở bên này, giám thị nhất cử nhất động của Đế Tinh học viện.

Lúc này, trong quán rượu đã không có huyên náo như dĩ vãng, lộ ra cực kỳ yên tĩnh, trên bàn rượu, Diệp gia Diệp Nhiên, Trưởng lão Hoàng Gia Học viện Vưu trưởng lão đang uống rượu, ngồi cùng bàn còn có vài thanh niên, trong đó một thanh niên mặc bạch y, thình lình đúng là Diệp Vô Khuyết, hắn vẫn phong độ như vậy, nổi bật bất phàm.

- Vô Khuyết, chúc mừng ngươi bước vào Nguyên Phủ cảnh nhị trọng.

Vưu trưởng lão nhìn Diệp Vô Khuyết nói, thầm bội phục thanh niên trước mắt, Kinh thành thập thú bài danh hắn đã đứng hàng thứ tư, lách Thu Mạc xuống dưới, hôm nay thực lực lại càng tiến một bước, bước vào Nguyên Phủ nhị trọng cảnh, đáng quý.

- Đã lâu như vậy mới đột phá một cảnh giới, không có gì đáng chúc mừng, ngược lại là Tư Không, hôm nay hắn bước vào Nguyên Phủ cảnh, mới nên chúc mừng.

Diệp Vô Khuyết nhìn về phía Tư Không Minh Nguyệt ở bên cạnh, mỉm cười nói.

Tư Không Minh Nguyệt cũng không có lộ ra thần sắc cao hứng, rất bình tĩnh, cùng đám người Diệp Vô Khuyết nâng chén uống rượu, ánh mắt lại ẩn ẩn có khí tức sắc bén.

Vì để cho hắn khôi phục thương thế, Tiêu Luật bỏ ra một cái giá cực lớn, mà sau khi Tư Không Minh Nguyệt hắn phục hồi thương thế, lại nhân họa đắc phúc, bước vào Nguyên Phủ cảnh.

Mà thương thế của hắn, là nhờ Tần Vấn Thiên ban tặng, hắn sao sẽ quên khuất nhục ngày đó, thật sự rất muốn lại cùng đối phương chiến một hồi, hôm nay, hắn câu thông viên Võ Mệnh Tinh Thần thứ ba, là một viên Tinh Thần cực kỳ lợi hại, mặc dù Tần Vấn Thiên cũng bước vào Nguyên Phủ cảnh, hắn cũng có lòng tin chiến một trận.

Đáng hận, Tần Vấn Thiên, vậy mà mai danh ẩn tích, đoạn thời gian trước có nghe đồn hắn trở về, cũng không biết là thật hay giả.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 50%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)