Lúc này đã không có người dám đơn giản bước vào trong gió lốc, bọn hắn rất rõ ràng, một khi đi vào sẽ tiêu hao tinh thần nguyên lực chống cự phong bạo đáng sợ, mà đợi đến lúc ngươi phát hiện tinh thần nguyên lực không cách nào chèo chống ngươi đi qua, khi đó ngươi muốn lui chỉ sợ cũng đã chậm, đây cũng là nguyên nhân nhóm người thứ nhất chết ở trong gió lốc.
Hôm nay mặc dù bọn hắn dò xét, cũng sẽ không xâm nhập quá sâu, chỉ tùy ý đi vài bước cảm thụ thoáng một phát.
Nhưng càng nhiều người là muốn cướp lấy Tinh Thần quả, chỉ có như vậy, mới có thể đến Bỉ Ngạn.
Giờ phút này Mộ Bạch Phi cùng một tên Yến Châu kiếm khách khác nghĩ không phải Tinh Thần quả, mà là tánh mạng của mình, chứng kiến Tần Vấn Thiên từng bước một đi tới, cương phong phất ở trên mặt, hắn thật sự sợ hãi.
Cái kia đi về hướng hắn thiếu niên thân ảnh, lại cho hắn áp lực trước nay chưa có, không lâu trước kia ba người bọn họ liên thủ đối phó Tần Vấn Thiên, như trước không làm gì được đối phương, hôm nay, chỉ còn lại có một mình hắn.
- Ông.
Tần Vấn Thiên thi triển thân pháp, ngay lập tức hàng lâm ở trước người đối phương, thần nguyên trong Luân Mạch gào thét, Khô Tịch Ấn mang theo Tịch Diệt chi uy nghiền ép, sắc mặt của Yến Châu kiếm khách kia tái nhợt, cầm kiếm chống cự, kiếm quang lóng lánh, nhưng ở dưới chưởng ấn huyết sắc lại ảm đạm vô quang, một tiếng nổ mạnh vang lên, cước bộ của hắn lui ra phía sau, chỉ cảm thấy bộ pháp bất ổn.
Sau đó một cơn gió lạnh phật qua, hắn chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, một đạo kiếm quang sáng chói lướt qua cổ họng của hắn, thật lạnh.
Vứt Thần binh lợi kiếm trong tay, hai tay của hắn che cổ họng mình, rất nhanh liền bị máu tươi nhuộm đỏ, trong mắt hắn lộ ra vẻ tuyệt vọng, hai chân vô lực quỳ xuống, từng giọt máu tươi nhỏ lên cát vàng, mang theo sợ hãi cùng tuyệt vọng, thân thể Yến Châu kiếm khách kiêu ngạo nằm xuống.
Cái này để cho ánh mắt người chung quanh nhìn về phía Tần Vấn Thiên nhiều ra vài phần cảnh giác, tuy nói trên người hắn có Tinh Thần quả, nhưng muốn lấy được, không dễ dàng ah.
Thời điểm Vương Tiêu đi về phía Mộ Bạch Phi liền trực tiếp phát động công kích, chỉ thấy toàn thân hắn giống như binh khí, cứng rắn vô đối, từng thanh tinh thần phi đao hóa thành vầng sáng màu bạc, không ngừng bắn về phía Mộ Bạch Phi.
Mộ Bạch Phi dùng kiếm chống cự, chỉ thấy Vương Tiêu quyền như sắt thép, khi thì chứng kiến Thần binh đáng sợ tách ra, cực kỳ sắc bén, cương mãnh bá đạo, phá vỡ hết thảy, khi thì có xiềng xích mang tất cả mà qua, xiềng xích mang theo lưỡi dao sắc bén, áp bách đến Mộ Bạch Phi không có chút tính tình, không ngừng lui về phía sau.
- Ầm ầm!
Chỉ thấy Vương Tiêu bước đến trước người Mộ Bạch Phi, hai tay bao trùm lấy áo giáp màu bạc, đẩy ra kiếm của đối phương, lại hung hăng oanh lên thân thể Mộ Bạch Phi, oanh đến Mộ Bạch Phi bạo lui, miệng phun máu tươi.
- Ta cho ngươi Tinh Thần quả.
Sắc mặt của Mộ Bạch Phi trắng bệch, nhìn Vương Tiêu nói.
Lúc này Vương Tiêu mới dừng tay, đi về phía Mộ Bạch Phi, thần sắc của hắn thủy chung lộ ra lãnh đạm, mặt không biểu tình, nhưng lại cho người cảm giác kiên cường bá đạo, giống như Thần binh, lạnh như băng và sắc bén.
Hắn vươn tay, Mộ Bạch Phi lấy Tinh Thần quả đưa cho Vương Tiêu, chỉ thấy Vương Tiêu cau mày, lạnh nhạt nói:
- Lấy ra toàn bộ.
Thần sắc của Mộ Bạch Phi cứng đờ, hắn kiêu ngạo, giờ phút này khuất nhục có thể nghĩ, nhưng lúc này hắn chỉ có thể kiên trì giao ra toàn bộ Tinh Thần quả cho Vương Tiêu.
Lúc này Vương Tiêu mới quay người, lập tức có mấy người đi đến bên cạnh hắn, Vương Tiêu phân Tinh Thần quả cho bọn hắn, hiển nhiên, những người này đều là hắn mang đến, hắn không chỉ muốn mình đi qua, còn muốn dẫn người của hắn đi tắm rửa Tiên Trì.
Nếu Tần Vấn Thiên nhìn qua bên này sẽ phát hiện, người dùng Cự Phủ đánh lén hắn, thình lình cũng tiếp nhận Vương Tiêu phân phối.
- Còn cần thêm chút ít.
Vương Tiêu nhíu mày, nhìn về phía Tần Vấn Thiên cùng với Âu Dương Cuồng Sinh.
Âu Dương Cuồng Sinh cùng người Huyền Âm điện ở chung một chỗ, bởi vì không lâu trước Âu Dương Cuồng Sinh giúp Huyền Âm điện, giờ phút này bọn hắn tựa hồ kết thành đồng minh, đối kháng áp lực đến từ Thiên Yêu Tông cùng với Thú Vương điện.
Về phần Tần Vấn Thiên, vừa giết chết một gã Yến Châu kiếm khách, quanh người hắn có không ít người nhìn chằm chằm, nhưng còn không có ai dám động thủ.
Bởi vì không ít người vẫn lạc, hôm nay trong không gian này chỉ còn lại hơn bốn mươi người, ánh mắt Vương Tiêu nhìn chung quanh một vòng, sau đó chỉ thấy ngón tay của hắn chỉ vách núi, vừa rồi mọi người là từ vách núi kia đến đấy.
- Người không muốn chết, đều đi qua.
Vương Tiêu chỉ vách núi, thanh âm lạnh như băng, thần sắc đạm mạc kia, giống như nói một chuyện cực kỳ bình thường.
Không ít người thần sắc cứng đờ, lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó mắt của bọn hắn có chút nheo lại, bọn hắn ẩn ẩn phát hiện một chuyện thú vị, bên người Vương Tiêu vừa vặn có sáu người, tăng thêm Vương Tiêu, chính là bảy người.
Mà Tiên Trì, chỉ có bảy danh ngạch, chỉ có bảy người có được tư cách tắm rửa Tiên Trì, Binh Châu thành Vương gia vừa vặn có bảy người, ý nghĩa ở trong đó không cần nói cũng biết.
Nhất là giờ phút này nghe Vương Tiêu nói, đám người cảm nhận được, thật sự rất cuồng nha.
Vương Tiêu không phải cuồng bình thường, mà dã tâm thật lớn, muốn người Binh Châu thành do hắn mang đến độc chiếm Tiên Trì.