Âu Dương Cuồng Sinh nhìn thoáng qua đám người, sau đó nhìn về phía Tần Vấn Thiên, đây đều là họa Tần Vấn Thiên gây ra ah, nếu như không phải hắn lấy đi Hoàng Tuyền bia, những người này chỉ sợ không có mấy cái có thể đến được nơi đây.
- Thanh Vân các Thiên Mộng Ngữ, giao vật kia ra đây.
Mộ Bạch Phi đi lên trước một bước, nhìn về phía Thiên Mộng Ngữ, thanh âm lộ ra kiêu ngạo, hai gã Yến Châu kiếm khách ở bên cạnh hắn cũng bước ra, kiếm ý gào thét, đánh về phía bốn người Thanh Vân các.
- Vậy phải thử qua mới biết được.
Sắc mặt của Thiên Mộng Ngữ khó coi.
Ba người Mộ Bạch Phi tiếp tục đi tới, kiếm khí càng mạnh hơn nữa, sau đó Tinh Hồn của bọn hắn tách ra, kiếm ý sáng chói tràn ngập không gian.
Yến Châu kiếm khách, Tinh Hồn đều là kiếm Tinh Hồn, chỉ là những kiếm Tinh Hồn này lại có sai biệt, bởi vì bọn hắn câu thông Võ Mệnh Tinh Thần bất đồng.
Chỉ thấy ba người sóng vai mà đi, ngón tay điểm ra, trong khoảnh khắc, ngàn vạn lợi kiếm cuồn cuộn giận dữ, sát phạt hết thảy, lôi cuốn lấy kiếm phong đáng sợ, tru sát bất cứ người nào muốn ngăn cản bọn hắn.
- Kiếm khí thật cường đại.
Mọi người cực kỳ rung động, trong tay Thiên Mộng Ngữ cũng xuất hiện một thanh kiếm, nàng am hiểu kiếm thuật là Sinh Tức Cửu Kiếm.
Chỉ thấy kiếm của nàng vũ động, sinh sôi không ngừng, xoắn giết về phía trước, đồng thời, mấy nữ tử bên cạnh nàng cũng phát động công kích, cùng kiếm phong va chạm.
- XÍU...UU!, XÍU...UU!, XÍU...UU!...
Kiếm khí gào thét cực kỳ chói tai, không gian chiến đấu bao phủ một cỗ phong bạo, ba tên Yến Châu kiếm khách tiếp tục bước ra, mỗi bước ra một bước, trên người liền có vô số kiếm khí tách ra, ngón tay của bọn hắn không ngừng điểm động, kiếm ý đáng sợ phảng phất như điệp gia, càng ngày càng mạnh.
Tần Vấn Thiên nhìn bọn hắn giao phong, trong nội tâm thầm nghĩ không hổ là kiếm khách của thế lực cấp bá chủ, ba tên Yến Châu kiếm khách này, mặc kệ ai cũng đủ để xưng bá Sở quốc Quân Lâm yến, thậm chí so với hắn lúc tham gia Quân Lâm yến còn cường đại hơn, bất quá hiện tại, Tần Vấn Thiên không để vào mắt.
Hôm nay Tần Vấn Thiên so với thời điểm Quân Lâm yến cường đại hơn không biết bao nhiêu lần.
- Tần huynh, thực lực của Yến Châu kiếm khách ngươi cũng thấy đấy, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, hiện tại giao ra đây còn kịp.
Y Tướng đi đến trước người Tần Vấn Thiên, thấp giọng nói, sắc mặt tiểu nhân.
Tần Vấn Thiên liếc nhìn Y Tướng, lập tức nhổ ra một chữ:
- Lăn.
Sắc mặt của Y Tướng trầm xuống, trở nên âm lãnh lên, nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, sau đó lại nhìn về phía Mạc Khuynh Thành:
- Tần huynh, ngươi chết ngược lại không có gì, nhưng không nên làm phiền hà giai nhân.
Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào Y Tướng, chứng kiến sắc mặt kia, trong mắt của hắn hiện lên hàn mang, để cho Y Tướng sinh ra kiêng kị, thiếu niên bình thản kia, thời điểm nhíu mày tức giận, đồng tử yêu tuấn lại cho người một cổ áp lực vô hình.
- Chúng ta giao ra.
Đúng lúc này, bên kia chiến trường, bốn người Thiên Mộng Ngữ bị ba tên Yến Châu kiếm khách áp bách đến vách núi, không đường thối lui, kiếm khí càng cường đại, chỉ có thể đáp ứng giao ra Tinh Thần quả.
- Phốc phốc.
Máu tươi tách ra, chỉ thấy một người ở sau lưng Thiên Mộng Ngữ bị kiếm quang xuyên thấu, tử vong tại chỗ, khiến cho sắc mặt của Thiên Mộng Ngữ cứng ngắc, vô cùng khó coi.
Nhưng ngay lúc đó, kiếm ý tiêu tán, Mộ Bạch Phi bình tĩnh nói:
- Sớm biết như thế, cần gì phải phản kháng.
Thanh âm của hắn kiêu ngạo như trước, nhìn Thiên Mộng Ngữ vươn tay ra.
Thiên Mộng Ngữ lấy ra Tinh Thần quả, ném cho Mộ Bạch Phi, cái này để cho những người đến sau biết được, nguyên lai là tranh đoạt Tinh Thần quả.
- Không lẽ chỉ có mấy trái này.
Mộ Bạch Phi bình tĩnh nói, nữ tử bên cạnh ở Thiên Mộng Ngữ chỉ vào Tần Vấn Thiên nói:
- Tất cả ở trong tay hắn, Tinh Thần quả ở một cây khác thì nằm trong tay Âu Dương Cuồng Sinh, có bản lĩnh các ngươi đi lấy.
Tần Vấn Thiên nhướng mày, lập tức chứng kiến Mộ Bạch Phi nhìn về phía hắn, bình tĩnh nói:
- Tinh Thần quả đâu.
Ánh mắt của hắn, như trước mang theo kiêu ngạo, những Tinh Thần quả này, hắn đều muốn, nếu không còn chưa đủ bọn hắn chia.
- Ha ha, Tần huynh, nếu thật sự chọc giận Mộ huynh, chỉ sợ mạng của ngươi cũng khó giữ được.
Y Tướng có vài phần cáo mượn oai hùm, tiếp tục nói.
- Tin ta lấy mạng của ngươi trước hay không?
Đôi mắt của Tần Vấn Thiên càng yêu dị lên, thanh âm bình tĩnh khiến cho thần sắc của Y Tướng ngưng lại.
- Trên người hắn chắc hẳn có không ít Tinh Thần quả, các ngươi chia đi.
Mộ Bạch Phi nhìn đám tùy tùng nói, khiến cho trong mắt những người kia đều hiện lên tinh mang.
Hiển nhiên, Mộ Bạch Phi biết rõ loại thế cục trước mắt này, không chỉ hắn muốn Tinh Thần quả, còn có người thế lực khác, nếu chỉ dựa vào ba người hắn muốn độc chiếm, còn làm không được, những người kia còn đang nhìn chằm chằm đây này.
Hơn nữa, dùng bọn hắn kiêu ngạo, khinh thường động thủ đánh chết một người vô danh, Tần Vấn Thiên tựa hồ là tùy tùng của Thanh Vân các a.