Từng sợi phù văn huyết sắc phảng phất như nhảy vào hư không, bắn về phía Hoàng Tuyền bia, trong tích tắc, trong tấm bia đá tách ra huyết quang vô tận, sau đó bay về phía Tần Vấn Thiên, phảng phất như giao phong.
Một màn này làm cho sắc mặt của Mạc Khuynh Thành tái nhợt như tờ giấy, lòng nóng như lửa đốt, nàng cắn bờ môi của mình, máu tươi chảy ra, đi lên phía trước một bước, trái tim của nàng cũng bắt đầu chuyển động, huyết mạch lăn mình.
Lúc này Tần Vấn Thiên lại không biết Mạc Khuynh Thành đang làm cái gì, chỉ thấy phù văn huyết sắc trong cơ thể hắn gầm thét nhảy vào tấm bia đá, thời gian dần trôi qua, tấm bia đá phảng phất như yên tĩnh trở lại.
Mạc Khuynh Thành cảm giác được cổ lực lượng kia càng ngày càng yếu, ngẩng đầu nhìn thoáng qua tấm bia đá, sau đó chỉ thấy tấm bia đá kia bay xuống, rơi ở trước người Tần Vấn Thiên, không còn lực lượng bạo ngược nữa.
- Vậy mà có thể khống chế tấm bia đá này.
Tần Vấn Thiên cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn cảm giác mình và tấm bia đá đã thành lập nên một loại liên hệ kỳ diệu, sau đó tâm niệm hắn khẽ động, thu tấm bia đá vào Thần Văn giới.
Đôi mắt dễ thương của Mạc Khuynh Thành lóe lên, chuyện này...
Âu Dương Cuồng Sinh quay đầu lại nhìn xem, cũng sững sờ ngay tại chỗ, hắn vậy mà thu phục được Hoàng Tuyền bia?
Tần Vấn Thiên bình phục lực lượng huyết mạch, sau đó quay người đi tới bên cạnh Mạc Khuynh Thành, nhìn thấy môi của nàng có một vết máu, đã đi vào Hoàng Tuyền cổ đạo, trong nội tâm cảm động.
- Nha đầu ngốc.
Hai tay Tần Vấn Thiên bưng lấy đôi má của Mạc Khuynh Thành, nhưng Mạc Khuynh Thành lại tự nhiên cười nói:
- Chúng ta đi thôi.
- Ân.
Tần Vấn Thiên nhẹ gật đầu, tiếng bộ pháp truyền ra, một cổ đạo ở bên cạnh đi ra mấy người, chứng kiến hai người Tần Vấn Thiên liền sửng sốt.
- Ngươi không có việc gì?
Thiên Mộng Ngữ kinh ngạc nhìn Tần Vấn Thiên, nàng còn tưởng rằng lần phục kích kia, sẽ để cho Tần Vấn Thiên gặp nạn.
- Vận khí không tệ.
Tần Vấn Thiên cười nói:
- Đi thôi, cùng một chỗ.
Nhìn ba người ở sau lưng Thiên Mộng Ngữ, trong nội tâm Tần Vấn Thiên thở dài, xem ra các nàng thương vong thảm trọng, dĩ nhiên chỉ còn lại bốn người.
- Tốt.
Thiên Mộng Ngữ nhẹ gật đầu, mọi người đi tới, nhìn thoáng qua thi thể trên mặt đất, lại thấy Âu Dương Cuồng Sinh đứng ở phía trước, liền cho rằng là Âu Dương Cuồng Sinh làm, trong mắt có vài phần cảnh giác.
Âu Dương Cuồng Sinh cười khổ, thấy Hoàng Tuyền lộ quay đầu là bờ, người thông qua Hoàng Tuyền lộ tất nhiên có thể bước vào Tiên Trì, nhưng lần này sợ là đã bị đánh vỡ, bởi vì quái thai kia trực tiếp thanh lý Hoàng Tuyền lộ, cửa ải này hoàn toàn không ảnh hưởng người phía sau rồi, bởi như vậy, Hoàng Tuyền cổ đạo vốn có thể ngăn cản rất nhiều người, hiện tại hoàn toàn mất đi tác dụng.
Xoay người, Âu Dương Cuồng Sinh tiếp tục tiến lên, hy vọng có thể dẫn đầu lao tới Tiên Trì a.
Đám người Tần Vấn Thiên cũng bước nhanh đi theo Âu Dương Cuồng Sinh, một lát sau liền đi ra cổ đạo.
Người Thanh Vân các lại lôi kéo Thiên Mộng Ngữ cách Âu Dương Cuồng Sinh và Tần Vấn Thiên một chút, khiến cho thần sắc của Thiên Mộng Ngữ ngưng lại, lập tức minh bạch ý tứ của đối phương, chắc là lo lắng Âu Dương Cuồng Sinh ra tay độc ác.
Âu Dương Cuồng Sinh cùng Tần Vấn Thiên đi ra cổ đạo, liền chứng kiến hai bên có hai cổ thụ, trên cây có Tinh Thần chi quang lưu chuyển, còn có trái cây.
- Ha ha, thật may mắn.
Âu Dương Cuồng Sinh lập tức nhảy về phía một cây cổ thụ, cấp tốc hái xuống mấy quả.
Tần Vấn Thiên cùng Mạc Khuynh Thành liếc nhau một cái, cũng lập tức chạy về phía một cây cổ thụ khác, bắt đầu hái trái cây, tốc độ của hai người đều rất nhanh, đợi đến lúc đám người Thiên Mộng Ngữ chạy đến đã ngắt lấy hơn nửa.
- Tinh Thần quả.
Người Tinh Vân các cả kinh, sau đó đều nhào về phía cổ thụ.
- Tinh Thần quả này có tác dụng gì?
Tần Vấn Thiên nhìn về phía Thiên Mộng Ngữ hỏi.
- Tinh Thần quả là trái cây ở trong không gian đặc biệt mới có, có thể bổ sung Tinh Thần nguyên lực rất nhanh, ở nơi như thế này chính là bảo bối.
Âu Dương Cuồng Sinh đã hái xong trái cây bên kia, không khỏi nhìn Tần Vấn Thiên nói.
Con mắt của Tần Vấn Thiên sáng ngời, sau đó nhìn người Tinh Vân các nói:
- Trên cây này có không ít, chúng ta theo như nhân số chia đều a.
- Vì sao phải chia đều?
Chỉ thấy nữ tử ở bên cạnh Thiên Mộng Ngữ nhìn Tần Vấn Thiên, trong mắt có sát khí lăng lệ ác liệt.
Đôi mắt của Tần Vấn Thiên ngưng tụ, nhìn đối phương nói:
- Vậy ý của ngươi là gì?
- Chúng ta cho ngươi đi theo, đã là chiếu cố ngươi rồi, tự nhiên là giao cho chúng ta đến phân phối, sẽ không thiệt thòi ngươi.
Nàng kia lạnh nhạt nói, có chút miệt thị nhìn Tần Vấn Thiên, gia hỏa này thật đúng là ý nghĩ hão huyền, lại muốn chia đều.
Trong lòng nàng, Tần Vấn Thiên đi theo các nàng, đã là Thanh Vân các các nàng ban Tần Vấn Thiên ân huệ, lần trước nếu như không phải các nàng ngăn trở Thú Vương điện cùng Thiên Yêu cung liên thủ, Tần Vấn Thiên còn có thể sống sao?
- Ý của ngươi là không có ý định chia đều rồi?
Thanh âm của Tần Vấn Thiên lạnh thêm vài phần, hắn cầm được Tinh Thần quả trước, đề nghị chia đều, nhưng bề ngoài đối phương chẳng những không lĩnh tình, ngược lại còn cảm thấy hắn lòng tham không đáy.
Âu Dương Cuồng Sinh cũng ngây ngẩn cả người, sau đó khóe miệng lộ ra vẻ thú vị, các nàng chiếu cố Tần Vấn Thiên? Kết minh vốn là song phương đều có lợi, nếu gặp nguy hiểm thì cộng đồng gánh chịu, nhưng nghe ý tứ của đối phương, hình như là bố thí chiếu cố đám người Tần Vấn Thiên.
- Tần huynh, muốn chia cũng là chia đều với chúng ta a.
Đúng lúc này, bên ngoài cổ đạo lại đi ra một nhóm người, đúng là bọn người Mộ Bạch Phi, mở miệng nói chuyện là Y Tướng, chỉ thấy ánh mắt của hắn có chút nheo lại, tầm quan trọng của Tinh Thần quả ở thí luyện chi lộ, căn bản là không cần nói cũng biết.
Tần Vấn Thiên nhìn đám người Y Tướng, những người này, cũng không phải người lương thiện gì ah.