Phong Bình đi rồi, bỏ lại một Khí Phôi kiếm hình, hắn lấy dịch thể “tỉ lệ vàng rót vào trong đó, chuẩn bị tự mình nếm thử một phen.
- Dựa theo ký ức ta chiếm được, Thần Văn cùng Thần binh chia làm đẳng cấp giống nhau, chia làm Nhất giai đến Thập giai, Thần binh Nhất giai cần Thần Văn Nhất giai luyện chế, Thần binh Nhị giai thì chí ít cần Thần Văn Nhị giai luyện chế, Luyện khí Thần Văn có giai cấp, đều là do những thứ Thần Văn cơ sở kia tổ hợp diễn hóa thành, Thần Văn càng cao cấp, càng khó lĩnh ngộ, trong trí nhớ một ít Thần Văn Tam giai, ta xem cũng xem không hiểu.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, đợi Khí Phôi làm lạnh xuất hiện vết rách, hắn cũng đặt Khí Phôi ở trên luyện khí thạch, bàn tay run lên, gõ bể Khí Phôi, nhìn thanh kiếm đỏ hồng kia, Tinh Thần Chi Lực trong cơ thể Tần Vấn Thiên điên cuồng đan vào, hội tụ, dệt thành một Đồ Văn hoa mỹ, Thần Văn kiếm hình, Thần Văn này là Thần Văn Nhất giai Phi Kiếm.
Trên lòng bàn tay, một thanh Tinh Thần Thiên Chuy hiện lên, cũng không ngừng cải biến trở thành hình dạng kiếm phù hợp, trong cơ thể đan vào Tinh Thần Thần cũng đi về phía Văn Thiên Chuy, lại lạc ấn vào Thiên Chuy.
Tần Vấn Thiên giơ thủ chưởng lên, đập xuống kiếm, nguyên vẹn đập xuống ở trên thân kiếm, Thần Văn trực tiếp in vào trong kiếm, hóa thành mạch lạc của kiếm.
- Hô...
Tần Vấn Thiên thở sâu, cũng không biết hiệu quả như thế nào.
Thu hồi Thiên Chuy, Tần Vấn Thiên bắt đầu sử dụng công cụ đánh bóng, bất quá khi hắn tiến hành bước cuối cùng, chuẩn bị làm kiếm khai nhận, Phong Bình lại vội vội vàng vàng tới rồi, thấy động tác của Tần Vấn Thiên thần sắc liền đọng lại, cau mày nói:
- Ngươi đang làm cái gì?
- Phong Bình Đại Sư, ta thử xem có thể đánh bóng hay không.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói.
- Ngươi coi đây là địa phương nào, ngươi tiêu hao Khí Phôi cùng với dịch thể Luyện khí đầy đủ ta luyện chế một thanh Thần binh, ngươi bồi thường nổi sao.
Phong Bình giận dữ, đi tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, trực tiếp phất ống tay áo, nhất thời thanh kiếm mà Tần Vấn Thiên còn chưa khai nhận rơi xuống trên mặt đất.
- Hôm nay Mộc Thanh Đại Sư muốn tới xem một chút, coi như ngươi gặp may mắn, lập tức cút cho ta.
Phong Bình hiển nhiên không nghĩ tới một học đồ dám làm càn như vậy, lạnh lùng nói.
Thần sắc của Tần Vấn Thiên cứng đờ, Phong Bình này là Luyện Khí Sư, thật đúng là cao ngạo, hừ lạnh một tiếng, Tần Vấn Thiên trực tiếp vung tay ly khai.
- Không biết tốt xấu, uổng ta còn muốn thương cảm thu lưu ngươi.
Phong Bình cả giận nói, lúc này Tần Vấn Thiên đã đi ra ngoài, chỉ thấy có mấy bóng người vừa vặn đến bên này, tất cả đều mặc Tinh Hà trường bào, người cầm đầu khí vũ phi phàm, mà bên cạnh hắn còn có một thiếu nữ xinh đẹp làm bạn.
Mộc Thanh chính là Luyện khí phân điện Điện chủ của Tinh Hà Công Hội Thiên Ung thành đời trước, bất quá bây giờ đã điều tới Hoàng thành, lần này trở về là muốn nhìn Luyện Khí Sư nơi này Luyện khí có tiến bộ hay không.
Tần Vấn Thiên gặp thoáng qua đoàn người này, nữ nhân kia chỉ nhàn nhạt liếc nhìn Tần Vấn Thiên, ánh mắt ấy càng làm cho Tần Vấn Thiên cảm nhận được Luyện Khí Sư cao ngạo, đều là chút hạng người tâm cao khí ngạo a.
- Phong Bình, chuyện gì nổi giận như vậy?
Đám người Mộc Thanh đi vào Luyện khí phòng của Phong Bình.
- Mộc Thanh Đại Sư, Hội Trưởng.
Phong Bình khom người, giờ phút này mặt hắn đầy dáng tươi cười, nào có chút tức giận.
- Ân.
Mộc Thanh gật đầu, đi vào Luyện Khí Điện nói:
- Nhìn hôm nay trình độ Luyện khí của ngươi như thế nào.
Nói xong, hắn vừa vặn thấy thanh kiếm bên cạnh luyện khí thạch, không khỏi nhặt lên, xem một vật phẩm thất bại, có đôi khi càng có thể nhìn ra tài nghệ của một người.
Phong Bình vừa định nói chuyện, chỉ thấy sắc mặt của Mộc Thanh trở nên đặc sắc, xoay người nhìn Phong Bình, vui vẻ nói:
- Phong Bình, tiêu chuẩn của Luyện khí ngươi tiến bộ lớn như vậy?
Phong Bình sửng sốt một chút, Mộc Thanh trả kiếm lại cho hắn, Phong Bình tâm niệm vừa động, Tinh Thần Chi Lực cùng Thiên Địa Nguyên Lực chảy vào trong đó, sắc mặt của hắn cũng lập tức đặc sắc lên.
- Làm sao có thể?
Phong Bình có chút không tin.
- Thanh kiếm này kém ở tài liệu, ngươi chỉ dùng dịch luyện phối hợp tốt để luyện chế, nhưng Thần Văn tinh xảo làm ta cũng xấu hổ, có thể nói hoàn mỹ, mặc dù chỉ là Thần Văn Nhất giai, nhưng đã làm được đăng phong tạo cực, chỉ sợ ngươi cách Luyện Khí Sư Nhị giai cũng không xa.
Mộc Thanh mỉm cười nhìn Phong Bình nói:
- Năm sau ta dự định mang một trợ thủ đi Hoàng thành, bây giờ người này có thể định ra rồi, Phong Bình, thanh kiếm này xác thực ngươi luyện chế?
Phong Bình chần chờ một lúc, lập tức cắn răng, cơ hội như thế căn bản không thể bỏ qua.
- Đương nhiên.
- Được, ta cho ngươi ba ngày thời gian, hết toàn lực luyện chế ra một kiện Thần binh, để ta nhìn tiêu chuẩn đỉnh phong của ngươi như thế nào.
Mộc Thanh nở nụ cười, lập tức xoay người rời đi.
Phong Bình tâm thì lộp bộp, sắc mặt hơi tái nhợt, vừa rồi hắn nhất thời tham niệm không muốn bỏ qua cơ hội thừa nhận, nhưng bây giờ, hắn làm sao có thể khắc ra Thần Văn kia, tham niệm hại nhân a.
- Tiểu tử kia... Đúng, nhất định phải tìm được hắn!
Trong lòng Phong Bình run rẩy, nếu tìm không được Tần Vấn Thiên, hắn liền xong đời.