Sở Thiên Kiêu đứng dậy, tuy thắng lớn, nhưng trên mặt không có vẻ đắc ý, ngược lại, chỉ thấy hắn nhìn Trưởng lão của Đế Tinh Học viện khom mình hành lễ, nói:
- Chư vị trưởng bối có lời gì muốn nói không.
Cố lão nhìn Sở Thiên Kiêu, người này không kiêu không vội, thiên phú dị bẩm, quả thực chính là nhân vật hiếm thấy.
Đáng tiếc, dã tâm quá lớn, muốn bình định Sở Quốc, để Sở Quốc Hoàng thất lấy thúng úp voi.
Không có Đế Tinh Học Viện, không có thế lực Tần phủ, Hoàng quyền vi tôn.
- Thắng bại là việc bình thường, cuộc chiến hôm nay, đệ tử Đế Tinh Học Viện ta ghi nhớ, sau này càng cần khắc khổ tu hành.
Vô luận trong lòng Cố lão nghĩ như thế nào, nhưng ít ra biểu hiện không thể để cho Sở Thiên Kiêu chê cười, dù sao mặc dù Sở Thiên Kiêu này nói xinh đẹp, nhưng lòng muông dạ thú, người nào không biết.
- Lòng dạ của tiền bối, Sở Thiên Kiêu bội phục, chỉ là, chuyện Tần Dao, ta như trước muốn nhắc lại, mong tiền bối rộng lượng, để Tần Dao tiểu thư theo Thái tử Tuyết Vân Quốc Tiêu Luật về nước.
Sở Thiên Kiêu khách khí như trước, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
- Sự tình này ngươi hỏi ý kiến của Tần Dao là được, ta làm sao có quyền thay người quyết đoán.
Cố lão có chút không vui nói.
- Chỉ cần chư vị tiền bối của Đế Tinh Học Viện không ngăn trở bọn tiểu bối chúng ta là được.
Sở Thiên Kiêu nói.
- Nói như vậy, ngươi là muốn bắt người?
Trong mắt Cố lão lóe lên hàn mang.
- Không dám, vốn là chuyện giữa tiểu bối, vẫn là giao cho chúng ta tới xử lý tốt nhất, đương nhiên, nếu như Đế Tinh Học Viện lấy nhiều khi ít hoặc trưởng bối ngăn trở tiểu bối, vậy Sở mỗ cũng không thể nói gì hơn.
Sở Thiên Kiêu nhất định chụp mũ ở trên đầu Đế Tinh Học Viện, điều này làm cho mọi người đều hiểu dụng ý của hắn.
Vừa rồi hắn khiêu chiến chiến thắng Đế Tinh Học Viện, thời khắc này lại tận lực kích tướng, này chẳng phải là muốn để Đế Tinh Học Viện không được ngăn cản bọn họ mang Tần Dao đi, bằng không, chính là đệ tử vô năng, lại già bắt nạt trẻ.
- Logic của tam hoàng tử điện hạ, thật là khiến người ta dở khóc dở cười.
Cố lão châm chọc:
- Dựa theo ý tứ của ngươi, các ngươi đến đây khiêu chiến, thắng, là có thể tùy tiện cướp người? Đế Tinh Học Viện không được can thiệp, bằng không chính là ỷ lớn hiếp nhỏ? Ngươi cho Đế Tinh Học Viện ta là địa phương nào?
- Tiền bối lý giải như vậy, Sở Thiên Kiêu không lời nào để nói, nếu Đế Tinh Học Viện một mặt kiên trì, ta không thể làm gì khác hơn là rời đi, nhưng danh tiếng của Đế Tinh Học Viện, có lẽ nghe không hay lắm.
Sở Thiên Kiêu mỉm cười.
- Bất quá là thắng mấy tràng chiến đấu cố ý an bài tốt, thế nào cảm giác Hoàng Gia Học Viện như thực sự đứng ở trên đầu Đế Tinh Học Viện a?
Tần Vấn Thiên có chút không quen nhìn, mặc dù Sở Thiên Kiêu này nhìn như khiêm tốn, nhưng kì thực hùng hổ doạ người, vô cùng cường thế.
- Đế Tinh Học Viện chuẩn bị không đủ, mà các ngươi, không biết từ nơi nào tìm tới vài tên cường giả chưa bao giờ nghe nói, cái này kêu là thắng, hôm nay Hoàng Gia Học Viện đăng môn bái phỏng, có qua có lại, Đế Tinh Học Viện cũng sẽ đáp lễ, đối với đệ tử của Sở Quốc học viện mà nói, đệ tử Nguyên Phủ cảnh phần lớn đều đã tốt nghiệp rời đi, chiến đấu cấp bậc này căn bản không có sức thuyết phục gì.
Tần Vấn Thiên chậm rãi nói, làm cho thần sắc mọi người ngưng tụ, nghe ý tứ của Tần Vấn Thiên, tựa hồ chuẩn bị tìm mặt mũi về, ngay cả đôi mắt của Cố lão cũng hơi sáng lên.
- Ngược lại, các vũ phủ học viện dạy bảo đệ tử, phần lớn đều vì dẫn đạo tu hành, ở Luân Mạch cảnh dạy tối đa, hơn nữa nhân số cũng nhiều, so đấu Luân Mạch cảnh mới càng thích hợp hơn một chút, sau năm ngày, Đế Tinh Học Viện có thể mang năm người bái phỏng Hoàng Gia Học Viện, Luân Mạch cảnh không hạn chế tu vi cụ thể, bây giờ Hoàng Gia Học Viện liền đi chọn lựa đệ tử, mà Đế Tinh Học Viện ta có thể bảo chứng, năm người này chắc chắn sẽ không là ở bên ngoài mời tới, Hoàng Gia Học Viện nhất định nhận thức.
Tần Vấn Thiên nói không thể nghi ngờ là ám chỉ, Đế Tinh Học Viện ta sẽ không giống các ngươi, đi mời cường giả bên ngoài vào chiến đấu.
Cố lão nhìn Tần Vấn Thiên một cái, lập tức nở nụ cười, hôm nay Hoàng Gia Học Viện bái phỏng, kì thực là vì vẽ mặt, tạo thế, đề nghị của Tần Vấn Thiên không nghi ngờ vô cùng tốt, nhưng trọng điểm là, phải bảo đảm thắng lợi.
Suy cho cùng, Hoàng Gia Học Viện cùng Thần Tướng Vũ Phủ sát nhập liền có rất nhiều đệ tử ưu tú, bất quá ưu thế của bọn họ, chính là Tần Vấn Thiên.
- Đề nghị này không tệ.
Cố lão tiếp lời nói:
- Đệ tử Nguyên Phủ cảnh phần lớn tốt nghiệp rời đi, đích xác không có gì có thể đọ sức, nhưng đệ tử Luân Mạch cảnh, hai học viện đều ở đây a.
- Sự tình Tần Dao, Đế Tinh Học Viện còn chưa tỏ thái độ.
- Bây giờ Tần Dao đã là học viên của Đế Tinh Học Viện ta, nếu Tam hoàng tử dám nói sau năm ngày nếu Đế Tinh Học Viện ta thắng, có thể tùy ý ở Hoàng Gia Học Viện cướp giật mỹ nữ đệ tử, Hoàng Gia Học Viện không can thiệp, ta liền không lời nào để nói.
Cố lão cười lạnh đáp lại, lấy thân phận của Sở Thiên Kiêu, hắn không có khả năng làm ra quyết định hoang đường như thế.
Sở Thiên Kiêu trầm mặc, hắn biết, hôm nay là không có khả năng mang Tần Dao đi, đương nhiên, trước khi hắn tới đã biết không có khả năng, nhưng công phu mặt ngoài vẫn phải làm, hơn nữa lần này bọn họ tới, quả thật làm cho Đế Tinh Học Viện khó chịu, kết cục trận chiến này, rất nhanh sẽ truyền khắp Hoàng Thành, tiếp đó ảnh hưởng tân sinh báo danh kế tiếp.
Nhưng Sở Thiên Kiêu không nghĩ tới chính là, Tần Vấn Thiên lại tuyên bố tới Hoàng Gia Học Viện khiêu chiến.
- Cáo từ.
Sở Thiên Kiêu hành lễ, sau đó xoay người rời đi, mọi người bên cạnh hắn cũng nhao nhao ly khai.
- Sau năm ngày, ứng chiến hay không?