Sở Thanh Y bế Tần Vấn Thiên một đường đi về phía trước, ra khỏi Hàn Minh Tiên hồ. Sau đó đi tới một tòa cung điện, nàng ta đặt Tần Vấn Thiên xuống, đắp quần áo lên người cho hắn, cau mày nhìn thân ảnh đang hôn mê trước mắt, thương thế của Tần Vấn Thiên rất nặng, rất có thể là từ hư không bị người ta đánh xuống, tuyệt đối không phải là do Mạc Tiêu Tiêu đánh cho bị thương.
Năm đó bên trong Thiên Đạo Thánh viện, Tần Vấn Thiên đã có thể đánh một trận với Hoàng Sát Thiên, một kích của Mạc Tiêu Tiêu sao có thể làm ảnh hưởng Tần Vấn Thiên, đó chỉ là nàng ta tự tưởng tượng mà thôi.
Tuy rằng không biết về sau Tần Vấn Thiên có tạo ngộ gì, nhưng thực lực của hắn tuyệt đối tiến bộ nhanh hơn mình, người có thể đánh hắn bị thương rốt cuộc là ai, xuống tay không ngờ lại ác độc như vậy.
- Ta có nên cứu ngươi hay không?
Sở Thanh Y nhìn Tần Vấn Thiên, tâm cảnh của nàng ta vì sự xuất hiện của Tần Vấn Thiên mà bị quấy rầy, không thể bình tĩnh được. Năm đó ở Thiên Đạo Thánh viện nàng ta hận Tần Vấn Thiên tới thấu xương, bởi vì hắn đã đánh mình bị thương, khiến cho mình xuýt nữa thì bị làm nhục. Tuy rằng cuối cùng được hắn cứu, nhưng về sau hắn còn muốn mang mình theo bên cạnh, không ngừng tra tấn, khiến mình phải chịu đựng sự khuất nhục chưa từng có.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây