Nếu như vậy, năm trận chiến đấu, Hoàng Gia Học Viện đã thắng ba trận.
Sự khiêu chiến của bọn họ, lấy được chiến tích huy hoàng.
Từ nay về sau, người Hoàng Thành sẽ nói, hôm nay Hoàng Gia Học Viện, chắc chắn mạnh hơn Đế Tinh Học Viện.
Lần này, bọn họ ngoại trừ vì Tiêu Luật ra, chính là muốn tạo thế.
Hoàng thất muốn động Đế Tinh Học Viện, đương nhiên không có khả năng trực tiếp khai chiến với Đế Tinh Học Viện, chỉ có thể từ từ suy yếu, như vậy cần một tư thế, lần này khiêu khích, chính là vì tạo thế.
Muốn đánh sụp Đế Tinh Học Viện, vốn không phải là việc sớm chiều.
- Trận chiến sau cùng, còn cần tiến hành sao?
Sở Thiên Kiêu nhìn khán đài, bình tĩnh nói.
Thanh âm này rơi vào trong tai mọi người Đế Tinh Học Viện, có vẻ hơi khó nghe, trận chiến đấu này, còn cần tiến hành sao?
Năm trận chiến đấu, bọn họ đã thắng ba trận, từ loại ý nghĩa nào đó mà nói, bọn họ đã thắng.
- Đương nhiên.
Thần sắc của Cố lão khó coi, sau đó Thiên Sát minh Minh chủ Tiết Lãnh Phong đi lên chiến đài.
Tiết Lãnh Phong chính là Nguyên Phủ cảnh tam trọng, ở trong học viên của Đế Tinh Học Viện, người vượt qua cảnh giới này, trên cơ bản đều ly khai.
Từ loại ý nghĩa nào đó mà nói, Tiết Lãnh Phong đại biểu thực lực đỉnh phong trong học viên của Đế Tinh Học Viện.
Mạnh hơn mà nói, liền cần phải đi ra Sở Quốc, truy cầu cảnh giới càng cao hơn.
Nghiêm chỉnh mà nói, trận chiến đấu này của Tiết Lãnh Phong, đã không phải là vì thắng bại, mà là vì thủ hộ vinh quang của Đế Tinh Học Viện.
Tiêu Lam, thanh niên này chưa bao giờ xuất hiện qua ở Hoàng Thành đi lên chiến đài, chỉ thấy hắn ngẩng đầu nhìn Tiết Lãnh Phong, ánh mắt kia, cho người ta một loại cảm giác rất không thoải mái, so với lưỡi đao còn sắc bén hơn.
- Ngươi không phải đối thủ của ta, lăn đi.
Tiêu Lam bình tĩnh nói, làm cho trong mắt Tiết Lãnh Phong lóe lên một đạo hàn quang.
Hắn chính là Thiên Sát minh Minh chủ, ở Đế Tinh Học Viện địa vị không giống bình thường, Thiên Sát minh, là Đệ Tử minh thành lập sớm nhất của Đế Tinh Học Viện, có ý nghĩa tượng trưng.
Bây giờ, lại bị người nhục nhã.
Hơn nữa, Sở Thiên Kiêu mang tới năm người, bốn người trước vô luận thực lực ra sao, đều biểu hiện rất có cấp bậc lễ nghĩa, nhưng người cuối cùng, lại tuyệt nhiên ngược lại.
Càn rở điên cuồng, tự đại, tựa hồ hữu ý nhục nhã Đế Tinh Học Viện.
- Vậy cũng phải đấu qua mới biết được.
Thanh âm của Tiết Lãnh Phong lạnh lùng, đánh trả đối phương.
- Ô...ô...n...g!
Cuồng phong xẹt qua, thân ảnh của Tiêu Lam bỗng nhiên động, cả người hóa thành một đạo quang mang hư ảo, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Tiết Lãnh Phong, một sát na này, Tiết Lãnh Phong chỉ cảm giác mình đưa thân vào một ý cảnh kỳ diệu, hắn muốn giơ tay lên chống lại, nhưng rất gian nan.
Phương hướng chiến đài của Đế Tinh Học Viện, có người đứng lên, lộ ra khiếp sợ.
- Ầm!
Một âm thanh truyền ra, cả vùng không gian hoàn toàn tĩnh mịch, chỉ thấy ngực của Tiết Lãnh Phong như nứt ra, vết máu không ngừng rơi xuống.
- Cút!
Tiêu Lam phất tay, Tiết Lãnh Phong bị oanh xuống chiến đài, chỉ thấy thân hình Cố lão lóe lên, tiếp được thân thể của Tiết Lãnh Phong, hỏi:
- Không có sao chứ?
- Lão sư, để ngươi thất vọng rồi.
Tiết Lãnh Phong nhìn Cố lão, có chút áy náy nói.
Nguyên lai, Thiên Sát minh Minh chủ Tiết Lãnh Phong, chính là đệ tử của Cố lão.
- Bại liền bại, không có gì.
Cố lão an ủi nói, nhưng tròng mắt của hắn lại chất chứa phong mang, vừa rồi Tiêu Lam xuất thủ mang đến cho hắn cảm giác, đó là một loại công kích tinh thần áp bách, người như vậy rất đáng sợ.
Hoàng Gia Học Viện, tuyệt không có nhân vật như Tiêu Lam.
- Đế Tinh Học Viện, không gì hơn cái này.
Tiêu Lam lạnh như băng nói, trong tiếng nói lộ ra một luồng tà dị, cục diện như vậy, không ai có thể phản bác được lời của hắn.
Năm trận, bốn bại.
Hôm nay Sở Thiên Kiêu cường thế đến đây khiêu khích, quả nhiên đến có chuẩn bị, nếu không phải Tô Mộc Vũ chiến thắng một hồi, bọn họ sẽ thảm hại hơn.
Nhưng mặc dù là thời khắc này, như trước rất khó chịu, Đế Tinh Học Viện tứ đại minh, trong đó tam đại Đệ Tử minh Minh chủ, đều bại!
Tràng thảm bại này, sẽ tạo thành ảnh hưởng cực lớn đối với danh dự của Đế Tinh Học Viện.
Mục đích của Sở Thiên Kiêu, hiển nhiên đã đạt đến!