Thái Cổ Thần Vương

Chương 259: Chiến thú phổ (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Chuyện Tần Vấn Thiên bị ám sát đã qua một ngày, Đế Tinh Học Viện như trước sợ bóng sợ gió, nhưng phong tỏa học viện đã không hề nghiêm mật như vậy, có thể tự do xuất nhập.

Khương Chấn đi ra Đế Tinh Học Viện, dạo bước ở trong Hoàng Thành, ánh mắt nội liễm bình tĩnh, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Lần này Tần Vấn Thiên bị ám sát, Đế Tinh Học Viện điều tra cực kỳ đáng sợ, Nguyên Phủ cảnh bị điều tra, hơn nữa nhất định phải có nhân chứng, nếu tra không ra mánh khóe, liền tiếp tục đẩy thời gian về phía trước, tra tất cả cường giả Nguyên Phủ cảnh ở trong học viện hôm qua trước khi Tần Vấn Thiên bị ám sát đang làm cái gì.

Lực lượng điều tra đáng sợ như vậy, người không có hiềm nghi từng cái bài trừ, chân tướng sớm muộn gì cũng sẽ phơi bày, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Trong lòng Khương Chấn tựa hồ đang có tâm sự, chân mày nhíu lại.

Đúng lúc này, cước bộ của hắn đột nhiên ngừng lại, khí thế trên người trong nháy mắt bộc phát ra, phóng thích Tinh Hồn.

- Ô...ô...n...g.

Bên người, một thanh trường thương như độc xà âm lãnh bạo kích đến, như một đạo thiểm điện.

Khương Chấn nộ quát một tiếng, phong bạo cuồng mãnh bao phủ thân thể, chỉ thấy hắn liên tục đánh ra chưởng lực, cứng rắn ngăn trở trường thương.

Sau đó, ở xung quanh hắn xuất hiện mấy vị cường giả Nguyên Phủ cảnh, đều hắc y che mặt, sát khí tịch quyển, dạo bước về phía hắn.

Không có bất kỳ ngôn ngữ, dường như bọn họ tới, chỉ là vì giết chết Khương Chấn.

Tình cảnh như thế để thần sắc của Khương Chấn vô cùng khó coi, nổi giận nói:

- Thế nào, muốn giết người diệt khẩu sao?

Tiếng nói của hắn vừa dứt, Khương Chấn liền phát hiện người chung quanh ngừng chân, một màn này để trong lòng Khương Chấn hơi hồi hộp một chút, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch.

Hắn tựa hồ ý thức được, bản thân nói sai rồi.

Quả nhiên, chỉ thấy mấy người chung quanh nhao nhao lấy xuống mặt nạ, lộ ra mặt thật, sắc mặt Khương Chấn tối đen.

- Chư vị, các ngươi làm cái gì vậy?

Những người xuất hiện này, dĩ nhiên đều là người của Đế Tinh Học Viện.

Rất hiển nhiên, Khương Chấn bị gài bẫy.

- Khương Chấn Trưởng lão, còn muốn giả bộ sao?

Chỉ thấy người trước Khương Chấn bất ngờ chính là Chấp Pháp viện Thiên Thủ Trưởng lão, chỉ thấy ánh mắt của hắn lạnh lẽo nói:

- Lần này sau khi bài trừ, cũng chỉ còn lại có hai người sau cùng có hiềm nghi, mà ngươi là một cái trong số đó, quả nhiên, thử một lần liền ra, Khương Chấn, là người nào sai sử ngươi?

Khương Chấn vừa nói ra bốn chữ giết người diệt khẩu, như vậy rất hiển nhiên sự tình giết Tần Vấn Thiên trừ bản ý của hắn ra, sau lưng còn có người.

Tuy Khương Chấn hận Tần Vấn Thiên, hai người có ân oán, nhưng còn không đến mức bởi vì cá nhân hận mà bốc lên phong hiểm lớn như vậy, ở trước khi ám sát hắn cũng biết, phiêu lưu rất lớn, nhưng nếu như thành công, hết thảy vẫn đáng giá, hắn sẽ rời Đế Tinh Học Viện, ly khai Sở Quốc.

Đáng tiếc, hắn thất bại.

- Ngươi cảm thấy người nào có năng lượng lớn như vậy, có thể để cho ta làm việc cho hắn?

Khương Chấn nở nụ cười nói.

Thiên Thủ nhíu mày, Khương Chấn nói, tựa hồ là hữu ý đẩy sự tình về phía Sở Thiên Kiêu.

Nhưng đối với hắn nói, Thiên Thủ vẫn cầm thái độ hoài nghi.

Nhìn Khương Chấn, trong mắt của hắn hiện lên hàn mang, đại khái là hỏi không ra chuyện gì rồi.

- Thân là Trưởng lão Học viện, lại ám sát tinh anh của học viện, tội đáng giết.

Thiên Thủ phun ra thanh âm lạnh lẽo, nói:

- Đánh chết ngay tại chỗ.

Tiếng nói của hắn hạ xuống, mấy người chung quanh nhất thời đều bộc phát ra sát khí cường liệt.

- Thiên Thủ, ngươi một chút cũng không niệm tình cảm, tốt xấu gì ta cũng là Trưởng lão Học viện, hiệu lực nhiều năm, há có thể nói giết liền giết.

Khương Chấn lớn tiếng quát mắng, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, hiển nhiên không nghĩ tới Thiên Thủ ác như vậy.

Nhưng Thiên Thủ nơi nào sẽ để ý hắn, trực tiếp xoay người, đi về phía Đế Tinh Học Viện, phía sau hắn chiến đấu bạo phát.

Không bao lâu, trên đại đạo Hoàng Thành, một bộ thi thể an tĩnh nằm ở đó, ở bên cạnh thi thể, có người mở miệng nói:

- An táng đi, dù sao cũng là Trưởng lão Học viện.

Khương Chấn chết, thả ở trong Hoàng thành là một việc nhỏ, chỉ có Đế Tinh Học Viện sinh ra một chút ba động mà thôi.

Nhưng trên thực tế, lại gây ra không ít sóng ngầm cuồn cuộn, nhờ vào sự kiện đó, Đế Tinh Học Viện cường thế biểu đạt lập trường của mình, hơn nữa vẫn còn tiếp tục truy xét Khương Chấn cùng người nào tiếp xúc qua, rốt cuộc là người nào ở phía sau màn sai sử.

Thời điểm Tần Vấn Thiên được tin tức Khương Chấn tử vong cũng sửng sốt một chút, hiển nhiên có chút ngoài ý muốn, Trưởng lão đối với bản thân một mực có phiến diện hơn nữa gây khó khăn đủ đường kia, cứ như vậy vô thanh vô tức chết đi, hơn nữa người ám sát mình lại chính là hắn.

Tần Vấn Thiên đương nhiên sẽ không có lòng thương hại với Khương Chấn, lần kia Khương Chấn không chỉ suýt nữa muốn mạng của hắn, còn thiếu chút nữa hại chết Mạc Khuynh Thành.

Giọt máu tươi rơi trên mặt đất cùng với khuôn mặt mỹ lệ, dáng tươi cười xán lạn kia đan dệt thành tranh họa, Tần Vấn Thiên quên không được.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 50%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)