Thái Cổ Thần Vương

Chương 256: Tần xuyên ra tù (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Đi nơi nào?

Tần Xuyên lạnh lùng hỏi.

- Đi ra.

Người nọ không trả lời, Tần Xuyên cau mày, nhưng như trước theo hắn đi ra lao tù.

Phía trước có một người mang theo Tần Xuyên ra ngoài, một người thì khóa lao tù lại, sau đó liếc nhìn lao tù đối diện kia, hừ lạnh một tiếng nói:

- Gia hỏa vận khí tốt, thu một nghĩa tử lại lấy được quán quân của Quân Lâm yến.

Nói xong câu đó, hắn cũng ly khai.

Lao tù đối diện kia lạnh lẽo như trước, chỉ thấy trong góc có một thân ảnh hơi động, mở mắt ra, đôi mắt đục ngầu mà thương lão, lại như có quang mang sắc bén.

Người này, tự nhiên là Tần Hạo.

Bên ngoài Hắc Bảo, Tần Xuyên hô hấp không khí mới mẻ, cảm thụ được không khí sáng sớm, hắn lộ ra vẻ nghi hoặc.

Lúc này, tất cả xiềng xích trên người hắn đều đã mở ra, hơn nữa, bên cạnh chỉ còn lại có hai người không quá mạnh.

Thanh âm ngươi tự do kia quanh quẩn bên tai, làm cho hắn sinh ra cảm giác không chân thật.

Đây là âm mưu sao?

Đứng ở đó một lúc lâu, Tần Xuyên mới mở miệng nói:

- Đi nơi nào?

- Đi Hoàng Thành, đi thôi.

Một người trong đó mở miệng nói, mấy bóng người bước vào trong Hắc Ám Sâm Lâm.

Dương quang dần dần ấm lên, Tần Xuyên được bọn họ mang ra Hắc Ám Sâm Lâm, rốt cục đi ra sâm lâm lạnh lùng kia, hắn lại lần nữa nhìn thấy thân ảnh sinh động, chẳng phải tử khí thâm trầm, hắn thấy được kiến trúc ấm áp của nhân loại.

Này không có ý nghĩa gì, bởi vì Tần Xuyên thấy được hai khuôn mặt quen thuộc.

- Phụ thân.

Tần Dao lóe lên lệ quang, sau đó nhào tới, đầu chôn ở trong ngực Tần Xuyên.

Tần Vấn Thiên cũng đi tới bên cạnh Tần Xuyên, hô một tiếng:

- Phụ thân.

- Dao nhi, Vấn Thiên, đây là có chuyện gì?

Tần Xuyên có chút không hiểu hỏi.

Trên mặt Tần Dao mang nụ cười sáng lạn nói:

- Phụ thân, là Vấn Thiên, hắn lấy được quán quân của Quân Lâm yến, bây giờ, không chỉ có Đế Tinh Học Viện cùng Thần Binh Các bảo vệ hắn, còn có tiền bối Thiên Cương cảnh ưa thích Vấn Thiên, để Tam hoàng tử Sở Thiên Kiêu thả người.

- Quán quân của Quân Lâm yến, Đế Tinh Học Viện cùng Thần Binh Các, cường giả Thiên Cương cảnh!

Tần Xuyên trong lúc nhất thời ngây ngẩn cả người, lại đột ngột trầm mặc lại, nhìn Tần Vấn Thiên, ngửa đầu hít sâu một hơi, trong ánh mắt đục ngầu của Tần Xuyên, tựa như mơ hồ lóe lên ánh lệ.

Đi lên trước một bước, Tần Xuyên ôm lấy Tần Vấn Thiên, lão lệ tung hoành, trong lệ quang lại mang theo nụ cười vui mừng.

- Thế nhân đều nói con ta không thể tu hành, Tần Xuyên ta một mực tin tưởng, con ta sẽ có lúc bộc phát ra tia sáng, đủ để cho bọn họ đứng ở trên mặt đất ngưỡng vọng.

Thanh âm của Tần Xuyên lộ ra vẻ kích động, có con trai như thế, còn cầu mong gì.

Tuy không phải con ruột, lại hơn hẳn con ruột.

- Quán quân của Quân Lâm yến, có lẽ Bạch Thu Tuyết kia, thay con ta xách giày cũng không xứng.

Tần Xuyên đối với sự tình ngày trước Bạch gia gây nên vẫn canh cánh trong lòng, Tần phủ hắn không sao cả, nhưng lúc đó Bạch Thu Tuyết muốn dùng thủ đoạn tàn khốc nhất nhục nhã Tần Vấn Thiên.

- Phụ thân, thời điểm Vấn Thiên cướp đoạt quán quân của Quân Lâm yến, Bạch Thu Tuyết cùng Bạch Thanh Tùng cũng thấy, Bạch Thu Tuyết ngay cả tư cách tham gia cũng không có, chỉ có thể ở đó ngưỡng vọng.

Tần Dao mỉm cười nói.

- Phụ thân, hết thảy đều là quá khứ.

Tần Vấn Thiên hít sâu một hơi.

- Đúng, vừa đi vừa nói chuyện.

Tần Dao nở nụ cười.

Người áp giải Tần Xuyên đến xoay người rời đi, mà theo Tần Vấn Thiên còn có vài cường giả của Đế Tinh Học Viện, thấy Tần Xuyên đều nhao nhao gật đầu.

- Các vị tiền bối là cường giả Nguyên Phủ cảnh của Đế Tinh Học Viện, tới bảo hộ Vấn Thiên an toàn.

Tần Dao giải thích, Tần Xuyên càng kinh hãi, bây giờ Vấn Thiên xuất môn, đã có cường giả Nguyên Phủ cảnh bảo vệ sao, có thể thấy được Đế Tinh Học Viện coi trọng như thế nào.

Thiếu niên, cuối cùng đã trưởng thành, điều này làm cho hắn vô cùng vui vẻ.

...

Hoàng cung, trong một gian phòng xa hoa, Sở Thiên Kiêu ngồi dưới đất, ánh mắt nhìn trên long sàn.

Ở nơi đó, có một bóng người nằm, sắc mặt tái nhợt.

- Phụ thân, hài nhi vô năng, nhìn ngươi bệnh càng ngày càng nghiêm trọng, lại bất lực.

Sở Thiên Kiêu có chút áy náy nói.

- Không trách ngươi, ta lúc nào cũng có thể sẽ đi, sáng mai ta đi gặp lão tổ tông một chuyến, kế tiếp Sở Quốc liền giao cho ngươi.

Thân ảnh trên long sàn an tĩnh nói.

- Lão tổ tông vẫn còn chứ?

Sở Thiên Kiêu hỏi.

- Đương nhiên, chỉ là Long Uyên Các chỉ có Quân Vương mới có thể vào, đây là quy củ của Sở gia ta, chờ ngươi kế vị, liền đi nhìn lão tổ tông một chút, tuy nói lão tổ tông mặc kệ chuyện ngoại giới, nhưng nếu Sở gia thật đến sống còn, lão tổ tông cũng không thể nhắm mắt làm ngơ.

- Còn có, ngươi đi thỉnh giáo đại ca của ngươi một chút, tuy hắn thất vọng với ta, nhưng chung quy, cũng là huyết mạch Sở gia.

Người nọ lại thở dài một tiếng, tựa hồ Quân Vương Sở Quốc không giống như thế nhân tưởng tượng không coi trọng Đại hoàng tử, ngược lại, hắn tinh tường đại nhi tử của mình là nhân vật xuất chúng như thế nào.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 50%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)