- Ta ngược lại muốn xem xem, quán quân của Quân Lâm yến có thể đạt được dạng thành tựu gì, Lạc Thiên Thu, hắn sẽ chờ ngươi.
Thoại âm rơi xuống, thân thể hắn chuyển qua, theo người Cửu Huyền Cung cuồn cuộn mà đi, rất nhanh liền biến mất ở chân trời.
Nhìn người Cửu Huyền Cung tiêu thất, nội tâm mọi người vẫn chấn động như trước, đây là Cửu Huyền Cung lần đầu tiên lấy tư thái như vậy xuất hiện ở trước mặt người đời, không có bất kỳ che giấu.
Bọn họ thế mới biết, nguyên lai sau lưng Sở Quốc, còn có một thế lực đáng sợ như vậy tồn tại, điều khiển Sở Quốc.
Ở trước mặt bọn họ, Sở Thiên Kiêu cũng không có quyền phát biểu.
- Công Dương Hoằng tiền bối, là cường giả Thiên Cương cảnh.
Mọi người lại nhìn Công Dương Hoằng, mắt lộ ra tôn kính.
Thiên Cương cảnh, nhân vật đỉnh phong của Sở Quốc, một người có thể lập pháp.
Một khi đến cảnh giới này, cực ít người còn sẽ lưu lại Sở Quốc.
Đương nhiên, nếu nói hôm nay người chói mắt nhất là ai, tự nhiên là Tần Vấn Thiên.
Dùng lực lượng tuyệt đối nghịch tập cướp đoạt quán quân của Quân Lâm yến, một đường đen đến cùng, không ai sẽ nghĩ tới, người sau cùng đứng ở đó, sẽ là Tần Vấn Thiên.
Hơn nữa, sau lưng hắn không chỉ có Đế Tinh Học Viện, còn có cường giả Thiên Cương cảnh.
Công Dương Hoằng, làm bạn với Tần Vấn Thiên quân lâm thiên hạ.
Đứng ở trên chiến đài Quân Lâm yến, hưởng thụ vinh quang vạn trượng.
- Tần Vấn Thiên, ngươi là kiêu ngạo của Đế Tinh Học Viện ta.
Chỉ thấy Nhậm Thiên Hành mỉm cười nói, nhìn Tần Vấn Thiên gật đầu, thời khắc này, người Đế Tinh Học Viện nhao nhao đứng ở đó, mắt nhìn Tần Vấn Thiên, trang trọng mà trang nghiêm.
- Quả thực đáng kiêu ngạo.
Phương hướng Mạc gia, mọi người nhao nhao đứng dậy, chúc mừng Tần Vấn Thiên.
Người Thần Binh Các cũng đồng thời đứng dậy, An Lưu Yên mặt hàm tiếu ý, nàng hiển nhiên không có dự liệu được, năm nay Quân Lâm yến sẽ đặc sắc như thế.
Sở Vương đài vô cùng an tĩnh, mọi người ghi nhớ thời khắc lịch sử này, bọn họ vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên Quân Lâm yến hôm nay.
Bọn họ cảm kích Tần Vấn Thiên, cảm kích tất cả thiên tài trẻ tuổi trên chiến đài, vì bọn họ dâng hiến một hồi Quân Lâm yến hoa mỹ như vậy.
Vứt bỏ hết thảy ân oán không nói, bọn họ đều đáng kiêu ngạo.
Công Dương Hoằng đứng ở bên cạnh Tần Vấn Thiên, vỗ vỗ bờ vai của hắn, mặt hàm tiếu ý, sau đó hắn nhìn về phía phương hướng khán đài, nhìn Mục Nhu nói:
- Mục nha đầu, ngươi có nghĩ kỹ muốn ta thực hiện cam kết gì chưa.
Mục Nhu sửng sốt một chút, sau đó mặt hàm mỉm cười:
- Tiền bối cũng đừng tưởng thật, bức tranh đó coi ta tặng cho tiền bối.
Mục Nhu biết Thiên Cương cảnh mạnh mẽ, cùng nàng đối thoại như vậy, là có trọng lượng cỡ nào.
- Nếu như ngươi nghĩ kỹ, viết ra để ở trong trúc lâm, ta trở về liền thấy.
Công Dương Hoằng nở nụ cười, sau đó nhìn về phía Sở Thiên Kiêu:
- Không nên quên việc ngươi đáp ứng, sáng sớm ngày mai, Tần Vấn Thiên cần nhìn thấy phụ thân của hắn.
Công Dương Hoằng nói như đương nhiên, mọi người biết lực ảnh hưởng của một vị Thiên Cương cảnh mạnh bao nhiêu.
Lạc Thiên Nhai cứ như vậy rời đi, người Cửu Huyền Cung không có tìm Tần Vấn Thiên gây rối, thật chẳng lẽ chỉ bởi vì Lạc Thiên Nhai độ lượng?
Mặc dù hắn có khí phách như vậy chờ Tần Vấn Thiên trưởng thành, nhưng những người khác của Cửu Huyền Cung thì sao?
Xét đến cùng, là bởi vì có Công Dương Hoằng tồn tại, cùng với hắn uy hiếp, bằng không, hôm nay cục diện này, sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy.
Một vị Thiên Cương cảnh, nếu như không thể tru diệt, kết thành hận thù, kia chính là đại tai họa.
- Vãn bối đáp ứng, liền sẽ không đổi ý.
Sở Thiên Kiêu nói.
- Được.
Công Dương Hoằng gật đầu, sau đó lại nhìn về phía Tần Vấn Thiên, cười nói:
- Nỗ lực tu hành.
Dứt lời, chỉ thấy thân thể hắn bay lên trời, bay lượn trên hư không, chỉ nghe một thanh âm trực tiếp đi vào trong tai Tần Vấn Thiên.
- Tại Sở Quốc hành sự cẩn thận, Sở Quốc mấy nghìn năm lịch sử, nội tình thâm hậu, Sở Quốc Hoàng thất cũng xuất hiện mấy nhân vật, về sau mặc dù không tin tức, nhưng ai cũng không biết Hoàng thất nội tình sâu đậm, bởi vậy mặc dù là ta cũng không thể áp bách bọn họ quá chặt, bằng không có lẽ sự tình này sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy, trước khi ngươi không có đủ thực lực, không nên đi đụng Hoàng thất.
Thanh âm của Công Dương Hoằng chỉ có Tần Vấn Thiên có thể nghe được, làm cho Tần Vấn Thiên rùng mình.
Xem ra, Công Dương Hoằng không có kiên trì muốn thả Tần Hạo ra cũng là có nguyên nhân, đích xác, Sở Quốc Hoàng thất giống như Đế Tinh Học Viện, đều có nội tình thâm hậu.
Lúc trước Đế Tinh Học Viện có thể làm cho Cửu Huyền Cung nhượng bộ, như vậy Hoàng thất cũng có lá bài tẩy không muốn người biết.
Các đại thế lực trong lúc đó đánh cuộc, còn lâu mới đơn giản như hắn tưởng tượng.
Bây giờ, mặc dù thu được quán quân của Quân Lâm yến, nhưng như trước trọng trách thì nặng mà đường thì xa.
Cũng may, phụ thân của hắn Tần Xuyên, rốt cục có thể đi ra.
Nghĩ vậy, nội tâm Tần Vấn Thiên có chút vui vẻ.
Rốt cục, có thể nhìn thấy phụ thân rồi sao.
Đôi mắt của Tần Dao hơi có chút ướt át, nhìn thân ảnh ngạo nghễ trên chiến đài kia, đệ đệ của Tần Vấn Thiên hắn, cướp đoạt quán quân của Quân Lâm yến, bị vô số người sùng bái coi trọng.
Hơn nữa, hắn thực sự cứu được phụ thân ra.
Cách Tần Vấn Thiên ly khai Thiên Ung Thành, lúc này mới một năm, sáng mai phụ thân đi ra, hắn nhất định sẽ vì Vấn Thiên mà cảm thấy tự hào!