Thái Cổ Thần Vương

Chương 225: Đế vương tinh (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Tần Vấn Thiên đi tới dưới chiến đài, ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía Thu Mạc, khóe miệng hiện lên một tia châm chọc.

Thời điểm hắn tới vừa vặn nghe được Vũ Huyên nói, tuy nói hắn không nhận thức Vũ Huyên, cũng không phải bởi vì đối phương nói mấy câu liền có hảo cảm với Vũ Huyên, nhưng ít ra, Thu Mạc phản ứng để hắn cảm thấy rất khó chịu.

Vũ Huyên nói hắn bước vào Thiên Hà điện tầng thứ sáu, vô luận thật giả, này tựa hồ không quan hệ gì tới Thu Mạc a? Vì sao hắn phải quát lớn người khác, hơn nữa biểu hiện mãnh liệt như vậy, hiển nhiên, là bởi vì Thu Mạc rất khó chịu với Tần Vấn Thiên hắn.

Thu Mạc nhìn thấy thần sắc của Tần Vấn Thiên hơi nheo lại, sau đó cười lạnh nói:

- Chẳng lẽ ngươi thật bước vào Thiên Hà điện tầng thứ sáu sao, ta tốt xấu gì cũng là sư huynh của ngươi, nói chuyện với sư huynh như thế, cũng không quá tốt a.

- Muốn người kính trọng, trước phải tự trọng, ngươi quát lớn sư muội của mình như vậy, làm sao xứng để cho người tôn trọng?

Tần Vấn Thiên hỏi lại.

- Ha ha, chỉ là tiến nhập chín vị trí đầu của Quân Lâm yến mà thôi, sao nhìn giống như đệ nhất, đắc ý vênh váo như vậy.

Thu Mạc châm chọc nói, khiến mọi người lộ ra thần sắc cổ quái, hai học viên thiên tài của Đế Tinh học viện này dĩ nhiên nội đấu, như thế thú vị rất.

Tần Vấn Thiên chuyển qua đôi mắt, không có nhìn Thu Mạc nữa, chỉ thấy thân hình hắn nhảy một cái, bước lên chiến đài.

Bất quá Phàm Nhạc có chút khó chịu, chỉ nghe hắn ở phía dưới hô:

- Năm ngoái người nào đó ở Luân Mạch cảnh cửu trọng, cũng bất quá cầm vị trí thứ năm của Quân Lâm yến mà thôi, lúc Luân Mạch cảnh thất trọng, còn không biết ở góc nào tu luyện, lại còn không thấy ngại châm chọc người khác, giống như chính hắn đã từng là Quân Lâm yến đệ nhất nhân vậy.

Những lời này để thần sắc của Thu Mạc cứng lại, ánh mắt nhìn Phàm Nhạc lộ ra vài lãnh quang.

- Đế Tinh học viện nhiều Trưởng lão như vậy ở đây, nào đó phần để ngươi nhảy ra miệng phun cuồng ngôn, người không biết, còn tưởng rằng hắn là người có bối phận cao nhất của Đế Tinh học viện a.

Phàm Nhạc tiếp tục nói, nhất thời làm cho sắc mặt của Thu Mạc khó coi không gì sánh được, ánh mắt các Trưởng lão ở chung quanh nhìn hắn, thần sắc đột nhiên cứng đờ, sau đó run run ngồi xuống, nhưng trong lòng hận không thể một chưởng đánh gục Phàm Nhạc.

Tần Vấn Thiên đi lên chiến đài, nhất thời vô số ánh mắt rơi ở trên người hắn, còn Vũ Huyên vừa mới nói chuyện, đã bị mọi người quên ở sau đầu, dù sao trong lòng bọn họ là không thể nào tin tưởng, bọn họ càng muốn nhìn là Quân Lâm yến chiến đấu.

- Hẳn chưa quá muộn a.

Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, ánh mắt nhìn thái dương trên không trung, nụ cười trên mặt thiếu niên, như dương quang xán lạn, sở dĩ tới muộn, là bởi vì đêm hôm qua hắn thử một ác mộng đáng sợ, thức tỉnh huyết mạch suýt nữa cắn nuốt chết hắn, hoàn hảo, hắn chống đỡ nổi, sau khi bình phục khí tức liền lập tức tới nơi này.

Chiến đài Quân Lâm yến, hắn làm sao có thể bỏ qua.

- Hắc bá, hôm nay Quân Lâm yến, ngươi sẽ ở trong tối yên lặng quan tâm ta sao.

Tần Vấn Thiên nhìn bầu trời, trong lòng thì thào nói, phụ thân quá cố, cũng sẽ nhìn biểu hiện của hắn a.

Còn có các sư phụ ở Đế Tinh học viện, Mạc Khuynh Thành, Mục Nhu, Nhược Hoan, mập mạp, Thần Binh Các mong đợi, Tần Vấn Thiên làm sao có thể thất bại.

- Tiền bối xin lỗi, đã tới chậm một chút, may mắn đuổi kịp Quân Lâm yến, mong tiền bối chớ trách.

Tần Vấn Thiên nhìn lão giả bên cạnh Vương tọa, mở miệng nói.

- Ngươi đã bỏ lỡ cuộc chiến phân tổ, hơn nữa, tổ chiến đấu cũng sắp xếp ra, ngươi nói nên làm như thế nào?

Lão giả kia nhìn Tần Vấn Thiên, có vài phần không vui, dù sao Tần Vấn Thiên bỏ lỡ chiến đấu, hắn vốn muốn tận lực chờ hắn, nhưng vẫn không có đợi được.

- Bài vị chiến sau cùng, hẳn còn chưa có bắt đầu a?

Tần Vấn Thiên nhìn thoáng qua ba chiến đài, hắn phát hiện chiến đài thứ ba chỉ có Nhược Hoan cùng Cô Tinh.

- Các đại tổ bài vị đã phân, tiếp đó, tranh đoạt bài vị cụ thể.

Lão giả mở miệng nói.

- Đã như vậy, tiền bối coi như ta ở trong chiến đấu phân tổ, hai trận toàn bộ đều thua, có thể được không?

Tần Vấn Thiên mở miệng nói, đã hắn đến muộn, phải bị nghiêm phạt, hai tràng chiến đấu kia, coi như hắn thua.

Lão giả ngẫm nghĩ một chút, sau đó gật đầu:

- Ngươi vắng mặt hai trận chiến đấu kia, tính toàn bộ đều chịu thua, kia cũng không thể nói gì hơn, như vậy ta hiện tại tuyên bố, ngươi ở tổ thứ ba, bây giờ mời lên chiến đài thứ ba đi, tranh đoạt cuộc chiến bài vị từ bảy tới chín.

- Đa tạ tiền bối.

Tần Vấn Thiên thi lễ một cái, thân ảnh lập loè, hàng lâm ở trên chiến đài thứ ba.

Nơi này đã có hai bóng người, theo thứ tự là Nhược Hoan cùng Cô Tinh.

- Xú tiểu tử, thời khắc trọng yếu như vậy, ngươi cũng dám tới muộn.

Nhược Hoan trừng Tần Vấn Thiên một cái.

- Đây không phải là lập tức chạy đến sao.

Tần Vấn Thiên nở nụ cười nói.

- Có nắm chắc hay không?

Nhược Hoan hỏi.

- Có.

Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu

- Chỉ là đêm qua ngủ không ngon, thời gian quá gấp, đáng tiếc Quân Lâm yến không thể chậm trễ.

- Được rồi, trận chiến thứ nhất, Nhược Hoan đối chiến Tần Vấn Thiên.

Lão giả bên cạnh Vương tọa mở miệng nói, Nhược Hoan cười nhìn Tần Vấn Thiên một cái, sau đó nhìn lão giả:

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 50%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)