Có lẽ Sở Thanh Y đã bị Tần Vấn Thiên ngược đãi tới chết lặng, hoặc có thể nói kiêu ngạo của nàng đã bị Tần Vấn Thiên mài mòn hết. Chính nàng cũng không biết, bản thân lại bắt đầu thưởng thức thanh niên mình hận thấu xương này, cho dù nàng thực sự thưởng thức hắn.
Thiên kiêu kiêu ngạo kia nhanh chóng bị Tần Vấn Thiên đánh bại. Hắn phế bỏ Tiên Đài đối phương, chém hai chân đối phương, sau đó đạp người đó lún sâu vào đất, giẫm dưới chân, mặc cho đối phương giãy giụa phía dưới, Tần Vấn Thiên vẫn đứng chắp tay, lãnh đạm nhìn đối phương.
- A...
Người nọ phát ra tiếng gào trầm thấp, mắt chảy ra huyết lệ nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, đang muốn nói ra một vài lời có tính uy hiếp. Nhưng không đợi hắn mở miệng, chân của Tần Vấn Thiên đã đạp lên mặt hắn, hung hăng nghiền ép, như muốn nhét luôn những lời hắn định nói vào trong miệng.
- Đừng nói mấy lời mà quang minh chính đại khiến cho người ta chán ghét. Ngươi là Tiên Đài tầng sáu cao ngạo, đánh tới giờ phút này lại giống như súc sinh bị ta chà đạp dưới chân. Nếu ta là ngươi, sẽ xấu hổ mà chết. Vô luận ngươi tự an ủi mình như thế nào, sự thật tàn khốc vẫn sẽ nói cho ngươi một chân lý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây