Tần Vấn Thiên nhìn chung quanh, thân hình hắn chớp động, muốn nhìn xem trong cái thánh viện hoang vu này có cái gì.
Mảnh không gian này rất rộng, yên tĩnh không tiếng động, có một tòa lâu đài cổ xưa, Tần Vấn Thiên bước vào trong đó. Từng cột đá tựa như những khối đá lớn do thiên nhiên đúc thành, cao vút trong cổ bảo, cao tới trăm trượng, khiến cho Tần Vấn Thiên cảm thấy cổ bảo phong cách cổ xưa này lại thêm phần khí thế huy hoàng, tuy hoang vu, lại khiến người ta cảm giác một loại khí tức thần bí.
Bước vào trong đó, cổ bảo hoang vu như có bậc thang, tầng tầng đi lên, đi tới tận trời. Mỗi một cột đá cũ ký cũng tựa như khoe khoang uy nghiêm của nó. Tần Vấn Thiên ở trong cổ bảo này lại mơ hồ sinh ra một cảm giác thành kính, loại cảm giác này vô cùng kỳ diệu, không tự chủ mà tự nhiên nảy sinh.
Bước vào trong cổ bảo, đi vào một tòa đại điện ở trung tâm. Bốn bề đều là vách đá, vẫn là vẻ cổ xưa cũ kỹ, giống như một ngôi chùa đổ nát, Tần Vấn Thiên từng bước một đi về phía trước, nơi đó có khắc một cái chữ cổ to lớn - Chân!
Chữ chân rất lớn, tựa như tích chứa một cỗ khí tức kỳ diệu, Tần Vấn Thiên mơ hồ cảm giác được có một luồng ánh sáng chiếu lên người mình, nhưng cẩn thận cảm thụ lại không thấy gì cả. Cái loại cảm giác huyền diệu đó trong nháy mắt biến mất, nhìn lại chữ chân đó, vẫn như vậy, bình thản không có gì lạ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây