Thái Cổ Thần Vương

Chương 214: Tư không minh nguyệt (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Thấy Nhược Hoan vẫn không có chiến bại, trong con ngươi của Tư Không Minh Nguyệt hiện lên một tia sát lục, chỉ thấy cước bộ của hắn run lên, nhất thời cả người tiêu thất, theo sát lục hồng lưu xông về phía Nhược Hoan.

Thấy một màn như vậy, rất nhiều người đều khẩn trương lên, vô số dây leo xuất hiện, như muốn bao vây lại Tư Không Minh Nguyệt đang trùng kích tới, nhưng chỉ thấy Tư Không Minh Nguyệt nhẹ nhàng vỗ ra một chưởng, chưởng lực này như hóa thành văn lộ vô hình, chấn động ở trong không gian.

- Phốc xuy!

Nhược Hoan phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, dường như bị một cỗ sát lục chi khí kinh khủng đánh trúng, thân thể của nàng ly khai chiến đài, đồng thời hô:

- Ta nhận....

Thời điểm chữ thua còn chưa vang lên, song chưởng của Tư Không Minh Nguyệt liền đồng thời phát ra, làm cho sắc mặt của Nhược Hoan càng trắng bệch.

Tinh Hồn của nàng để thân thể nàng có tính dai hoàn mỹ, hơn nữa có lực trói buộc vô cùng mạnh mẽ, đối với cận thân công kích cũng có thể xảo diệu tách ra, nhưng kỳ thực công kích cùng phòng ngự thuần túy nhất, Nhược Hoan là tương đối kém, thời khắc này sát lục hồng lưu kinh khủng xoắn tới, là muốn mạng của nàng.

Thân thể Nhược Hoan xoay tròn, hóa thành một cơn lốc, bao quanh thân thể nàng ở bên trong, công kích đáng sợ kia hàng lâm, thân thể Nhược Hoan bị đánh bay ra ngoài, tầng tầng lớp lớp rơi xuống, khi thân thể mạn diệu của nàng xuất hiện, sắc mặt đã trắng bệch, không ngừng phun ra máu tươi.

Dung nhan tiều tụy kia, làm người thương tiếc.

- Sư tỷ.

Sắc mặt của Tần Vấn Thiên cứng đờ, đứng ở biên giới chiến đài nhìn Nhược Hoan.

Cũng ở lúc này, khán đài có mấy bóng người lập loè bay xuống, có Đế Tinh học viện Mạc Thương, một người khác, dĩ nhiên là Mạc Khuynh Thành.

- Ta chỗ này có đan dược.

Mạc Khuynh Thành lấy ra một viên đan dược cho vào trong miệng Nhược Hoan, vào miệng liền tan, trong khoảnh khắc, Nhược Hoan cảm giác toàn thân mát lạnh, đan dược như làm dịu địa phương bị thương, giống như một dòng nước mơn trớn, đồng thời khôi phục khí huyết tinh thần của nàng.

- Sư tỷ nàng không sao chứ.

Tần Vấn Thiên nhìn Mạc Thương hỏi.

- Khuynh Thành tiểu thư cho nàng dùng đan dược nhị giai thượng phẩm, đầy đủ áp chế khôi phục thương thế của nàng.

Mạc Thương nhìn Mạc Khuynh Thành nói.

Gánh nặng trong lòng Tần Vấn Thiên liền được giải khai, sau đó nhìn Mạc Khuynh Thành cười.

- Yên tâm đi, lúc trước ngươi ở bên ngoài Thiên Ung thành, cũng dùng qua đan dược này a.

Mạc Khuynh Thành nở nụ cười, làm cho Tần Vấn Thiên ngẩn người, sau đó hiểu rõ, nguyên lai lúc trước hắn hôn mê, Mạc Khuynh Thành vì cứu hắn, lại cho hắn dùng đan dược trân quý như vậy.

- Ta còn muốn khiêu chiến, thỉnh cầu cho một chút thời gian nghỉ ngơi.

Nhược Hoan nhìn phương hướng Sở Vương đài nói.

- Có thể, ta cho ngươi nghỉ ngơi thời gian một lần chiến.

Lão giả kia nói, lúc này Nhược Hoan mới nhắm mắt điều tức.

Ánh mắt của Tần Vấn Thiên chậm rãi chuyển qua, nhìn Tư Không Minh Nguyệt, trong mắt lộ ra một tia hàn quang, tức giận quay cuồng.

- Thời gian một trận chiến sao.

Tư Không Minh Nguyệt nhìn Tần Vấn Thiên, trong mắt lóe lên lãnh mang.

Ngay lúc này, trước người Tư Không Minh Nguyệt xuất hiện một bóng người, chặn ánh mắt của hắn nhìn Tần Vấn Thiên.

Lại có người, chủ động khiêu khích Tư Không Minh Nguyệt.

Này người, chính là Cô Tinh.

Điều này làm cho Tần Vấn Thiên lộ ra vẻ kinh ngạc, Cô Tinh này cảm giác như mơ hồ là cố ý giúp mình a?

- Xem ra, Tần Vấn Thiên có thể đứng ở thế bất bại.

Mọi người thầm nghĩ.

Bây giờ, chỉ kém đào thải ba người cuối cùng, liền quyết ra chín vị trí đầu.

Nhược Hoan là muốn khiêu chiến, nàng khiêu chiến ai, một phương bại sẽ bị đào thải, này đã chiếm một danh ngạch.

Nếu Cô Tinh thua Tư Không Minh Nguyệt, hắn cũng sẽ khiêu chiến, sau khi khiêu chiến, lại đào thải một danh ngạch.

Nếu như vậy, chỉ còn lại có một danh ngạch cuối cùng.

Mặc dù là Lạc Thiên Thu hay Âu Thần đối phó Tần Vấn Thiên, đánh bại hắn, Tần Vấn Thiên như trước còn có cơ hội khiêu chiến, cơ hội tiến nhập chín vị trí đầu rất lớn.

Nhưng lúc này, mọi người chỉ thấy Tần Vấn Thiên nhấc chân lên, xuyên qua chiến đài, sau cùng thân ảnh của hắn đứng ở trước mặt Tam Dạ.

Trận chiến này, không vì mình, vì Nhược Hoan mà chiến!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 50%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)