- Lăn xuống.
Lục Dạ gầm thét, tuy Tần Vấn Thiên ra sức chống lại, nhưng vẫn bị Lục Dạ không ngừng đẩy tới biên giới chiến đài, không ít người đều khẩn trương nhìn chằm chằm một màn này.
Lẽ nào, Tần Vấn Thiên ở trận đầu vòng thứ hai, đã bị đào thải sao?
- Muốn chết.
Tần Vấn Thiên gầm lên một tiếng, để đám người có chút kinh ngạc, nghĩ không ra vì sao Tần Vấn Thiên có thể nói ra lời ngông cuồng như thế.
Lúc này, Thần Nguyên trong cơ thể Tần Vấn Thiên đang điên cuồng hội tụ, ngưng tụ thành Kiếm Chi Thần Văn, bây giờ loại Thần Văn Nhất giai này, Tần Vấn Thiên có thể ở thời gian rất ngắn ngưng tụ thành.
Thần Văn hình kiếm hội tụ, ở trong Luân Mạch của Tần Vấn Thiên hóa thành một thanh kiếm sắc bén khủng bố, lúc này người bên ngoài căn bản không biết, Lục Dạ càng muốn oanh Tần Vấn Thiên xuống đài.
- Phốc...
Tần Vấn Thiên hé miệng, một sát na này, trong miệng hắn phun ra từng đạo kiếm quang rực rỡ, vô cùng sắc bén.
- A...
Tiếng hét thảm truyền ra, động tác của Lục Dạ nháy mắt ngừng lại, trong miệng Tần Vấn Thiên phun ra lợi kiếm phá tan Yêu khí bảo hộ, xông vào ánh mắt của hắn, trực tiếp đâm vào trong mắt, khí thế của Lục Dạ điên cuồng tiết ra ngoài, Thần Nguyên hội tụ kiếm quang tiêu thất, nhưng tạo thành thương tổn với Lục Dạ đã chú định.
- Cút.
Tần Vấn Thiên đã đến biên giới chiến đài bắt được thân thể Phong Ngưu, trực tiếp ném ra chiến đài.
Nghịch chuyển đột nhiên phát sinh để đám người cảm giác kinh ngạc, ánh mắt nhìn Tần Vấn Thiên càng thêm cổ quái.
Miệng phun lợi kiếm, người này, lại còn có năng lực như vậy, thật đúng là ngoài dự đoán mọi người a.
Thần sắc của Âu Thần hơi biến hóa, hắn chính mắt thấy qua Tần Vấn Thiên miệng phun chưởng ấn, nhưng bây giờ, chiêu này của hắn tựa hồ càng thêm lợi hại, trực tiếp lấy miệng phun lợi kiếm, khiến cho người khó lòng phòng bị.
Thậm chí, giống như hắn chiến thắng Giang Tú, Tần Vấn Thiên không chuyên kiếm thuật, kiếm từ đâu tới?
Trên khán đài, phương vị Mạc gia, bên cạnh Mạc Khuynh Thành, ánh mắt của phụ thân nàng lóe lên phong mang, thấp giọng nói:
- Tiểu tử này, Luân Mạch vô cùng thông thuận a, nhưng hắn là làm sao làm được miệng phun lợi kiếm?
Không chỉ hắn, Nguyên Phủ cảnh của Đế Tinh Học Viện, cùng với các đại thế lực cũng đều hiếu kỳ, Tần Vấn Thiên là làm sao làm được.
Loại năng lực này là rất hiếm thấy, chưa từng nghe nói có vị cường giả nào biết, lẽ nào Tần Vấn Thiên lĩnh ngộ thành? Như vậy ngộ tính của hắn, quả thực cần cân nhắc lần nữa.
So với việc Lục Dạ bị đâm mù chiến bại, bọn họ quan tâm hơn Tần Vấn Thiên là làm sao làm được, cũng không thể nói những người này lãnh huyết vô tình, chỉ là ở thế giới Võ Đạo, phần lớn người bọn họ đã quen sinh tử hoặc trọng thương, trên võ đài Quân Lâm yến, năm nào không có mấy thiên tài ngã xuống, trọng thương là thường gặp.
Nhưng người Tuyết Vân Quốc không nghĩ như vậy, Lục Dạ không chỉ bại, hơn nữa ánh mắt bị đâm mù, ý nghĩa hắn mất đi thực lực khiêu chiến những người khác, cuộc chiến với Tần Vấn Thiên, cũng là trận chiến cuối cùng của hắn.
- Khiêu chiến thì thôi đi, mang đến Hoàng cung trị thương.
Sở Thiên Kiêu bình tĩnh nói, có mấy bóng người dạo bước đi ra, tiếp Lục Dạ trọng thương đi, sau đó cưỡi Yêu Thú bay lên không.
Sau khi Lục Dạ chiến bại, mọi người đối với thực lực của Tần Vấn Thiên dự đoán thêm lần nữa, có thể miệng phun lợi kiếm, tuyệt đối không thể cận thân chiến đấu với Tần Vấn Thiên, bằng không thời điểm chiến đấu bị kiềm chế, trong miệng đối phương phun một thanh kiếm, ngươi còn chống lại như thế nào? Kết cục của Lục Dạ, chính là chứng minh tốt nhất.
Mười tám người, sau khi đánh một trận, còn thừa 17 người.
- Xem ra, xác suất Tần Vấn Thiên tranh đoạt chín vị trí đầu sẽ càng lớn.
Rất nhiều người thầm nghĩ, có chút hối hận ở Túy Diệu Lâu không mua Tần Vấn Thiên thu được chín vị trí đầu, bây giờ tỉ lệ bồi của Túy Diệu Lâu, có lẽ đã lần nữa điều chỉnh, hiện tại lại mua, phải dựa theo tỉ lệ bồi mới tính toán.
Thời khắc này Phàm Nhạc có chút kích động, hắn là cược toàn bộ thân gia a, nếu như Tần Vấn Thiên có thể nhảy vào chín vị trí đầu... Không, tiền tam, vậy thì quá tốt.
Tư Không Minh Nguyệt xoay người lại, nhìn Tần Vấn Thiên, trong mắt lóe lên một đạo lệ mang.
- Vòng thứ nhất thắng bại bất phân, như vậy hiện tại, tiếp tục cuộc chiến chưa xong đi.
Lúc này Tư Không Minh Nguyệt còn chưa mở miệng, Tần Vấn Thiên liền chậm rãi nói, sau đó chỉ thấy hắn tay cầm Phương Thiên Họa Kích, dạo bước về phía Cửu Dạ.
Phương Thiên Họa Kích kéo trên mặt đất, ma sát chiến đài, phát ra thanh âm chói tai, khí thế trên người Tần Vấn Thiên đang không ngừng kéo lên.
Lúc này Tần Vấn Thiên cho người ta một loại cảm giác, cuồng ngạo, bất kham, nếu ta xuất kích, ai dám so tài, loại khí thế này, phảng phất như khắc vào trong xương, trong lúc lơ đãng, nở rộ mà ra, gần giống như một cường giả tuyệt thế.
Hắn dạo bước ở đó, nhưng bễ nghễ thiên hạ!
Giờ khắc này, Cửu Dạ cảm thấy một cỗ khí thế áp bách đáng sợ đập vào mặt!