Thái Cổ Thần Vương

Chương 206: Tiêu luật nói (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Thêm tiền.

- Mập mạp, ta nhớ ngày hôm qua ngươi mới áp năm viên Tinh Thạch, lần này mới 10 viên, cũng dám gọi vang như thế.

Chỉ thấy một người vừa cười vừa nói, mọi người thấy mập mạp hơi mang bộ dáng bỉ ổi kia, nhất thời đều nở nụ cười.

Mập mạp tự nhiên là Phàm Nhạc, chỉ thấy hắn nhếch miệng cười, ngược lại không thèm để ý chút nào, kiếm Tinh Thạch, mới là chủ yếu a, hi vọng tên khốn Tần Vấn Thiên kia ra sức, giết ra tam giáp cho hắn nhìn một chút.

- Phàm Nhạc, mấy viên Tinh Thạch kia của ngươi vẫn là ôm trở về tu luyện đi.

Thu Mạc giễu cợt.

Mập mạp ngẩng đầu lên, nhìn Thu Mạc nhếch miệng cười:

- Ta biết ngươi đố kị Tần Vấn Thiên, trước ở học viện lợi dụng Giang Tú đối phó Tần Vấn Thiên, kết quả ở trên Quân Lâm yến Giang Tú bị Tần Vấn Thiên trảm đoạn một cánh tay, là có một chút công lao của ngươi ở bên trong, bất quá da mặt của ngươi dày trước sau như một, không có một chút giác ngộ bị đánh mặt, lẽ nào ngươi yêu thầm Mạc Khuynh Thành, nhưng Mạc đại mỹ nữ căn bản mặc kệ ngươi, lại thân cận Tần Vấn Thiên chứ?

Nghe được Phàm Nhạc nói, thần sắc đám người trở nên đặc sắc lên, mà thần sắc của Thu Mạc lại cực kỳ khó coi, chỉ thấy hắn hừ lạnh một tiếng, áp một chút Tinh Thạch lên Lạc Thiên Thu cùng với Tư Không Minh Nguyệt, sau đó liền rời đi.

- Đi, Quân Lâm yến cũng sắp bắt đầu rồi.

Lúc này, người của Túy Diệu Lâu đều nhao nhao rời đi, mặc dù vội vàng đặt cược, nhưng cũng không thể bỏ qua Quân Lâm yến.

Sở Vương đài, người trong Hoàng thành sáng sớm liền cưỡi phi cầm chuẩn bị xong tiệc rượu mới, người các thế lực nhao nhao ngồi vào vị trí.

Thân ảnh Sở Thiên Kiêu xuất hiện ở trên ghế rồng, trên chín chiến đài, người hôm qua tấn cấp đã nhao nhao trình diện, Quân Lâm yến mỗi năm một lần, bọn họ tự nhiên lý giải quy tắc của Quân Lâm yến.

Chỉ thấy một lão giả ở bên cạnh Sở Thiên Kiêu nhìn chín chiến đài, mở miệng nói:

- Chúc mừng chư vị tấn cấp vòng thứ hai của Quân Lâm yến, quy tắc kế tiếp nói vậy mọi người trong lòng hiểu rõ, lão hủ liền nhắc lại một lần nữa, chín chiến đài, ngươi cho rằng người nào nên đi xuống, có thể tự do xuất thủ, người bị oanh xuống chiến đài, như trước có một lượt chiến đấu, khiêu chiến một người, nếu như ngươi bại, triệt để đào thải, nếu như ngươi thắng, đối thủ đào thải.

- Nhớ kỹ, một người chỉ có một cơ hội khiêu chiến người khác, sau khi thành công tiếp tục lưu lại, nhưng chỉ có thể bị động tiếp thu người khác khiêu chiến, người thua trực tiếp bị loại.

- Khiêu chiến người nào, tùy các ngươi lựa chọn, nhưng có một điểm chú ý, sau khi ngươi đánh bại đối phương, đối phương khiêu chiến người khác chiến thắng, ngươi không được xuất thủ với người nọ lần thứ hai, đây là quy tắc của Quân Lâm yến vòng thứ hai, sau cùng còn có thể lưu lại ở trên chín chiến đài, là chín vị trí đầu của Quân Lâm yến lần này, tham gia bài vị chiến chung cực của Quân Lâm yến.

Mọi người nhao nhao trầm mặc, bọn họ đối với quy tắc này trong lòng rất hiểu rõ, vòng thứ hai so với vòng thứ nhất tàn khốc hơn một chút.

Bị người trên cùng chiến đài khiêu chiến thất bại, có một cơ hội khiêu chiến chiến đài khác tự nhiên là vì công bình, bằng không nếu như Lạc Thiên Thu cùng Tư Không Minh Nguyệt tận lực nhằm vào người nào đó, người nọ cũng quá xui xẻo, nên phải cho đối phương một cơ hội.

Hơn nữa, ở sau khi khiêu chiến thành công đánh bại đối thủ, người vừa mới đánh bại ngươi, là không thể ra tay với ngươi lần nữa.

Đương nhiên, nếu có hai người lợi hại có tâm tận lực nhằm vào một người, vậy ngươi chỉ có thể tự nhận xui xẻo, loại xác suất này là cực nhỏ, những tuyển thủ lợi hại kia, càng tình nguyện ở trên chiến đài nghỉ ngơi nhiều một chút.

Chín chiến đài, có hai người.

Chiến đài thứ chín, là Tần Vấn Thiên cùng với Cửu Dạ.

Thời khắc này mọi người đang nghĩ, lần này Tuyết Vân Quốc và Sở Quốc cùng ở trên Quân Lâm yến tranh phong, mặc dù ngày trước bọn họ có chút giao tình, nhưng bây giờ, cũng sẽ vì tranh đoạt vinh quang mà không ngại ra tay với đối phương.

Suy cho cùng, nơi này là Sở Quốc.

Trên chiến đài thứ tư, đôi mắt Âu Thần chuyển qua, nhìn về phía chiến đài thứ chín, phong duệ không gì sánh được, đâm thẳng Tần Vấn Thiên.

Hận ý của hắn đối với Tần Vấn Thiên là không gì sánh được, trên Quân Lâm yến, Tần Vấn Thiên đi tới vòng thứ hai, mà hắn, có cơ hội chiến đấu với Tần Vấn Thiên.

Bất quá, bây giờ thực lực của Tần Vấn Thiên không giống trước kia, cực kỳ lợi hại, đã đánh bại Giang Tú, mặc dù là Âu Thần, hắn cũng không khỏi không cẩn thận một chút.

- Tần Dao, ngươi muốn lên đây ngồi một chút không?

Lúc này, bên cạnh Vương tọa trên Sở Vương đài, Tiêu Luật đột nhiên lên tiếng, ánh mắt của hắn nhìn về phía Tần Dao.

- Không cần.

Thần sắc của Tần Dao hơi biến hóa, cực kỳ khó coi.

Tiêu Luật mỉm cười, cũng không kiên trì, mà lúc này, trên chiến đài thứ nhất, Tư Không Minh Nguyệt chậm rãi xoay người, nhìn từng bóng người trên chiến đài phía sau, trường bào trên người ở trong gió nhẹ phiêu đãng, con ngươi của hắn sáng rực.

- Ngày trước liền nghe Tần tiểu thư có đệ đệ tên Vấn Thiên, hôm nay có thể ở trên Quân Lâm yến nhìn thấy, cũng coi như chuyện may mắn, không biết tuấn kiệt của Tuyết Vân Quốc ta, có cơ hội luận bàn với hắn một phen, để cho ta chiêm ngưỡng phong thái hay không.

Thanh âm của Tư Không Minh Nguyệt bình tĩnh, chậm rãi nói.

Thanh âm này vừa hạ xuống, làm cho không ít người lộ ra vẻ nghi hoặc, tuy Tư Không Minh Nguyệt nói rất khiêm tốn khách khí, nhưng ẩn chứa ý tứ, lại không khách sáo thế nào, thậm chí hắn cũng lười tự mình ra tay.

Chẳng lẽ, vừa rồi Tiêu Luật nói với Tần Dao kia một câu, cũng có thâm ý uẩn hàm trong đó?

Vì sao, ở sau khi Tiêu Luật nói xong, Tư Không Minh Nguyệt liền muốn đối phó Tần Vấn Thiên?

Tuy là đối phó, nhưng Tư Không Minh Nguyệt hiển nhiên không muốn tự mình ra tay, hoặc nói, khinh thường tự mình ra tay, bởi vì nội tâm của hắn kiêu ngạo, ở Tuyết Vân Quốc, chỉ có hắn có thể cùng Tiêu Luật tịnh xưng song kiêu.

Đương nhiên, quan hệ giữa Tiêu Luật cùng Tư Không Minh Nguyệt cực tốt, thân như huynh đệ!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 50%👉

Thành viên bố cáo️🏆️