Thái Cổ Thần Vương

Chương 196: Một kiếm sinh, huyết quang hiện (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Tần Vấn Thiên không hề động, chỉ thấy hắn bình tĩnh đứng đó, như xuất hiện ở trước mặt hắn không phải kiếm quang đoạt mệnh.

Thần sắc của hắn bình tĩnh trước sau như một, trong tay hắn thậm chí chưa từng xuất hiện Tinh Thần binh khí, tình cảnh như thế để rất nhiều người cảm thấy ngoài ý muốn, đây là tự tin, hay tự đại?

Trong mắt Giang Tú lóe lên một tia sát ý, Tần Vấn Thiên đã tự tìm đường chết, hắn nguyện thành toàn Tần Vấn Thiên.

Chết ở trên sân khấu Quân Lâm yến, mặc dù Đế Tinh Học Viện muốn bao che Tần Vấn Thiên, cũng không thể nói gì hơn.

Kiếm quang tinh vũ đầy trời mang theo sát ý kinh khủng, từng đạo kiếm quang bắn về phía Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên đương nhiên có thể cảm giác được, Giang Tú động sát niệm.

Lúc này Tần Vấn Thiên phóng thích cảm giác của mình đến mức tận cùng, một cỗ lực lượng kỳ diệu lan tràn ra, đó là khí tức đại mộng.

Kiếm Tinh Hồn sẽ làm Tinh Thần Chi Lực có thêm kiếm chi phong duệ, Lôi Điện Tinh Hồn sẽ phụ trợ Lôi Điện cuồng bạo, Đại Mộng Tinh Hồn, đương nhiên có mộng đạo ý cảnh.

Một sát na này, Giang Tú cảm giác mình có chút cảm giác phiêu hốt không chân thật, dường như một kiếm này của hắn công kích, có chút hư ảo.

Nhưng Tần Vấn Thiên không giống hắn, đây là lực lượng thuộc về hắn, phóng thích khí tức mộng đạo, khí tức của hắn ở trong ý cảnh của mình, hắn có thể cảm giác hết thảy, đồng thời cảm giác kiếm vũ đầy trời.

Mỗi một kiếm, đều lạnh lẽo thấu xương như vậy, muốn đoạt tính mạng người.

Nhưng Tần Vấn Thiên cảm giác, dường như muốn thấy rõ quỹ tích của mỗi một kiếm, thân thể hắn rốt cục động.

Cả người hắn như hóa thành bóng dáng hư ảo, mờ ảo bất định.

Thậm chí, mỗi một bước chân của hắn cũng không lớn, nhưng lại vô cùng xảo diệu xuyên qua kiếm vũ đầy trời.

Kiếm, dường như không thể chạm thân.

Thần động, thân thể động.

- Cửu Thiên Côn Bằng Quyết, cấp thần động.

Trưởng lão của Đế Tinh Học viện thần sắc đọng lại, đây là Cửu Thiên Côn Bằng Quyết Luân Mạch quyển, cấp thần động siêu việt hoàn mỹ.

- Xem ra năng lực lĩnh ngộ của người này đối với Thần Thông, một mực bị thiên phú ở những phương diện khác che giấu.

Trong lòng bọn họ thầm nói, bộ Thần Thông hầu như không ai tu hành này, Tần Vấn Thiên Luân Mạch cảnh thất trọng, lại tu hành Luân Mạch quyển đến cực hạn.

Kiếm vũ đầy trời phong tỏa hết thảy, dĩ nhiên không thể đánh trúng thân thể của hắn.

Thân pháp bước vào thần động, quá hoàn mỹ, có thể không khoa trương chút nào nói, ở trên chiến đài Quân Lâm yến, thân pháp của Tần Vấn Thiên không ai có thể đánh đồng.

Thần sắc của Giang Tú biến hóa, trở tay biến chiêu, Kiếm Ý lại còn đang kéo lên.

Mà ở một sát na hắn biến chiêu kia, thân thể của Tần Vấn Thiên liền động, chân đạp mặt đất một cái, Tinh Thần Chi Lực thông qua Luân Mạch thông suốt hai chân, một sát na kia thân thể hắn nháy mắt hàng lâm ở trước mặt Giang Tú, tốc độ khủng khiếp kia để Giang Tú có loại cảm giác không thật.

Giờ khắc này Giang Tú làm ra động tác vô cùng quả đoán lại sáng suốt, quăng kiếm.

Kiếm của hắn hóa thành tinh quang tiêu tán, đồng thời hữu chưởng trảm ra, phong duệ như kiếm, nếu như hàng lâm ở trên người Tần Vấn Thiên, tuyệt đối có thể bổ thân thể Tần Vấn Thiên ra.

- Trảm Kiếm Quyết, mặc dù không phải Thần Thông lợi hại gì, nhưng dùng ở cực diệu lúc này, năng lực lâm chiến ứng biến của Giang Tú rất mạnh.

Rất nhiều người nhịn không được khen một tiếng, xung quanh khán đài đều là người có kiến thức, đối với một chút Thần Thông đẳng cấp không cao, bọn họ đều nhận thức thậm chí có tiếp xúc qua, trừ một chút Thần Thông đẳng cấp cao hoặc bí kíp của tông môn gia tộc, mới khó mà đụng chạm.

- Ô...ô...n...g!

Tần Vấn Thiên sớm đã giữ thế, Lạc Sơn Chưởng liền đánh ra, kiếm chủ sát phạt, sắc bén, thích hợp ở khoảng cách nhất định chiến đấu, dưới tình huống cận thân như vậy, lực sát thương của Lạc Sơn Chưởng này, tuyệt đối là cực kỳ kinh khủng.

Một sát na này, phảng phất như có một ngọn núi đập về phía Giang Tú, kiếm chi phong duệ trong nháy mắt liền phá hủy tất cả.

Tần Vấn Thiên oanh ra Lạc Sơn Chưởng, uy lực cường đại đến để Giang Tú cảm thấy hít thở không thông, Luân Mạch cảnh thất trọng làm sao có thể oanh ra Lạc Sơn Chưởng uy lực bực này?

Nghiền ép hết thảy, phá hủy tất cả, điều này làm cho Giang Tú cảm giác như ở trong giấc mộng.

Thân thể Giang Tú lui về phía sau, đồng thời tụ tập lực lượng kinh khủng, một sát na này, kiếm quang vô tận như ngưng tụ cùng nhau, hóa thành một đại kiếm đáng sợ, chém giết về phía Lạc Sơn Chưởng.

Một tiếng vang thật lớn, đại kiếm phách lên Lạc Sơn Chưởng, cắt vào trong đó, nhưng không cách nào phá vỡ, điều này làm cho động tác của Giang Tú có đình trệ, một sát na này, đủ để quyết định hết thảy.

Bàn tay của Tần Vấn Thiên huy động, trong sát na, phảng phất như có một đạo kiếm quang lóng lánh, theo kiếm quang cùng xuất hiện chính là… huyết quang.

- Kiếm có sát ý, đoạn cánh tay cầm kiếm của ngươi.

Tần Vấn Thiên vừa dứt lời, Giang Tú phát ra một tiếng hét thảm, thân thể không ngừng lui về phía sau, tay trái bưng cánh tay phải, máu tươi không ngừng chảy ra, nhỏ ở trên chiến đài, một cánh tay của hắn rơi ở trên mặt đất.

Hư không, yên tĩnh vô thanh.

Kiếm có sát ý, đoạn cánh tay cầm kiếm của ngươi!

Hôm nay qua đi, Kinh Thành Thập Tú, lại không còn tên Giang Tú!

Nhưng Tần Vấn Thiên không chuyên kiếm pháp, kiếm quang vì đâu mà sinh!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 50%👉

Thành viên bố cáo️🏆️