Tinh Hà Công Hội, siêu nhiên ở ngoài Hoàng quyền.
Thần Binh Các, phú khả địch quốc.
Mạc gia, có cường giả Thiên Cương cảnh mạnh nhất của Sở Quốc.
Ba thế lực lớn này, ở Sở Quốc tất cả đều có địa vị đặc thù, hôm nay tề tụ nơi này.
- Thần Binh Các, tựa hồ chưa bao giờ chính thức xuất hiện ở trên khán đài Quân Lâm yến.
Mọi người thầm nghĩ, bây giờ bọn họ tới.
Thần Binh Các, vì sao lại đến?
Đồn đãi, Thần Binh Các cực kỳ coi trọng Tần Vấn Thiên, ngày trước trong gió tuyết, Tần Vấn Thiên ngăn trở Tam hoàng tử Sở Thiên Kiêu, Thần Binh Các đứng ở sau lưng hắn.
- Mạc gia, mấy năm chưa từng xuất hiện ở trên khán đài Quân Lâm yến, lẽ nào Mạc Khuynh Thành muốn tham gia lần Quân Lâm yến này?
Có người lộ ra vẻ hiếu kỳ, nhìn phương vị Mạc gia, ở nơi đó, có một thân ảnh khuynh thành.
- Khuynh Thành, ngươi cũng tới.
Phương hướng Diệp gia, Diệp Vô Khuyết nhìn Mạc Khuynh Thành hô.
Mạc Khuynh Thành bình tĩnh nhìn thoáng qua, nhưng không để ý đến.
Diệp Vô Khuyết cũng không nổi giận, như trước an tĩnh đứng ở đó, hắn tuấn dật phi phàm, thời khắc này cũng bị rất nhiều thiếu nữ nhìn chăm chú, nam nhân ưu tú như Diệp Vô Khuyết, hắn đương nhiên sẽ không thiếu khuyết người ái mộ, ở Hoàng Gia Học Viện, người chủ động truy cầu hắn đều không ít.
Nhưng đối với Diệp Vô Khuyết truy cầu hoàn mỹ mà nói, hắn coi là, chỉ có mỹ nhân giống như Mạc Khuynh Thành mới tương xứng với hắn, chỉ là, Mạc Khuynh Thành đối với hắn chưa bao giờ tỏ ra thân thiện, hắn đã từng theo đuổi Mạc Khuynh Thành, nhưng hiển nhiên thất bại, bất quá, thấy người truy cầu Mạc Khuynh Thành đều thất bại, hắn liền dần dần tiếp thu.
Nhưng bây giờ, trong lòng hắn có chút không vui, bởi vì tựa hồ Mạc Khuynh Thành có ý với Tần Vấn Thiên, mà Diệp gia từng thay hắn đi Thiên Ung Thành, mang vị hôn thê của Tần Vấn Thiên đến Hoàng thành.
Ở trong mắt Diệp Vô Khuyết, Bạch Thu Tuyết tự nhiên không thể nào đánh đồng với Mạc Khuynh Thành, nhất là bây giờ Bạch Thu Tuyết tựa hồ mất hết ánh sáng, có thể thành nữ nhân của hắn hay không còn cần suy nghĩ.
- Người Hoàng cung đến rồi.
Đúng vào lúc này, mọi người ngẩng đầu nhìn ra xa, chỉ thấy một nhóm Yêu Thú cuồn cuộn bay đến, rơi ở phía sau Vương tọa, lập tức, một nhóm thân ảnh dạo bước đi tới vị trí chói mắt nhất.
Chỉ thấy người ở chính giữa, đúng là Sở Thiên Kiêu.
Một năm này, Quân Lâm yến không thấy Quân Vương.
Vương tọa trên Sở Vương đài, ngồi là Sở Thiên Kiêu, ý vị này, kể từ hôm nay, Sở Quốc Quân Vương chiêu cáo thiên hạ, Sở Thiên Kiêu sắp trở thành người thừa kế của hắn.
Đây là tuyên ngôn vô thanh, ý nghĩa Sở Thiên Kiêu đăng lâm Sở Quốc Quân Vương vị, chỉ là vấn đề thời gian.
- Xem ra, thân thể của Sở Vương bệ hạ chỉ sợ đã không thể kéo dài.
Không ít người trong lòng âm thầm phỏng đoán, nói cách khác, Quân Lâm yến lần này, Quân Vương vắng mặt, hơn nữa thái tử vị chính thức giao cho Sở Thiên Kiêu.
Ở hai bên Sở Thiên Kiêu, cũng có không ít thân ảnh.
Bên trái là Lạc Thiên Thu, cùng mấy vị thanh niên song song mà đứng, mà ở trước Lạc Thiên Thu, còn có một bóng người, tựa hồ là trưởng bối của Lạc Thiên Thu.
Một màn này để một chút người biết nội tình trong mắt lóe lên phong mang, nếu như biết thân phận của Lạc Thiên Thu, như vậy, tự nhiên cũng có thể suy đoán những người này tới từ phương nào.
Ánh mắt của những người kia không khỏi đọng lại vài phần, bọn họ tới từ Cửu Huyền Cung, thân ảnh đứng ở sau màn Sở Quốc.
Còn phía bên phải của Sở Thiên Kiêu, có một thân ảnh khí chất phi phàm, hắn tùy ý đứng ở đó, mặt hàm mỉm cười, khí chất lại không thua Sở Thiên Kiêu, khiến người ta cảm thấy, người này nhân trung long phượng.
Thái tử Tuyết Vân Quốc Tiêu Luật, một trong song kiêu, tại Tuyết Vân Quốc, thanh danh của hắn không thua Sở Thiên Kiêu ở Sở Quốc.
Bên cạnh Tiêu Luật còn có một nhóm thanh niên, bọn họ chính là thanh niên tuấn kiệt kiệt xuất nhất của Tuyết Vân Quốc, có Tư Không Minh Nguyệt cùng Tiêu Luật tịnh xưng song kiêu, còn có Tuyết Vân Quốc Tam Kiếm, Thất Dạ.
Lúc này, người trên khán đài nhao nhao đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía Sở Thiên Kiêu, đây là lễ tiết của Quân Lâm yến, chỉ là dĩ vãng đều kính lễ với Quân Vương, bây giờ, là đối với Sở Thiên Kiêu.
- Chư vị, mời an vị.
Sở Thiên Kiêu vươn tay, mỉm cười nói, sau đó chính hắn ngồi trước ở trên Vương tọa, mọi người cộng đồng chứng kiến lịch sử.
- Cảm ơn điện hạ.
Mọi người thi lễ một cái, sau đó nhao nhao ngồi xuống.
- Chư vị mời dùng yến.
Sở Thiên Kiêu khách khí nói, dẫn trước nhìn mọi người nâng chén, mọi người cộng ẩm.
Đồng thời, chỉ thấy trên chín đài cao, phân biệt có mấy bóng người đi lên, chuẩn bị xong bàn ghế, giấy bút.
- Hôm nay rất vinh hạnh, Tuyết Vân Quốc cùng Sở Quốc ta cộng đồng tổ chức Quân Lâm yến lần này, ta tin tưởng, này đúng là một đại thịnh thế của Sở Quốc ta, bây giờ phàm là thanh niên kiệt xuất Luân Mạch cảnh ngũ trọng trở lên, dưới Nguyên Phủ, đều có thể bước lên chín đài cao, báo danh tham gia Quân Lâm yến, mà ta cùng người ở chỗ này, có may mắn trở thành nhân chứng của Quân Lâm yến lần này.
Sở Thiên Kiêu mỉm cười nhìn mọi người nói, điểm mấu chốt tham gia Quân Lâm yến, là Luân Mạch cảnh ngũ trọng, nếu cảnh giới thấp hơn, liền căn bản không có tư cách tham chiến.
Bởi vì dưới Luân Mạch cảnh ngũ trọng, căn bản không có khả năng cướp đoạt chín vị trí đầu của Quân Lâm yến, người cảnh giới này chỉ là không đến mức bỏ qua Quân Lâm yến sang năm.
- Chín chiến đài, các ngươi có thể tự hành lựa chọn báo danh ở đâu, sau đó mỗi chiến đài tiến hành đào thải chiến, hai người chiến tới sau cùng, chín chiến đài, tổng cộng sẽ có mười tám người tấn cấp.
Chỉ thấy lúc này ở bên cạnh Sở Thiên Kiêu có một lão giả nói: