- Sư tỷ này của ngươi, nói cũng quá không chừng mực đi.
Trên bạch hạc, Mạc Khuynh Thành u oán nhìn Tần Vấn Thiên một cái, mặc dù nàng coi Tần Vấn Thiên là hảo hữu, lại không có hữu hảo đến loại trình độ đó.
- Ngươi nên biết tính cách của Nhược Hoan sư tỷ, nàng chính là như vậy.
Tần Vấn Thiên cũng im lặng, Nhược Hoan sư tỷ đây là kéo cừu hận cho mình a, hiện tại ánh mắt của người phía dưới thế đã càng ngày càng lạnh.
Trong lòng Nhược Hoan lại không nghĩ như thế, nàng cười hì hì nhìn Tần Vấn Thiên ở trên bạch hạc, thầm nghĩ:
- Xú tiểu tử, tỷ là đang giúp ngươi tạo thế, vào trước là chủ, kế tiếp nha đầu kia phải dựa vào ngươi giải quyết rồi.
Lúc này Khương Chấn đứng ở trước Thiên Hà Điện, chỉ thấy hắn ngẩng đầu nhìn bạch hạc trên hư không, trong đồng tử có một luồng lãnh quang.
- Gia hỏa đi vận khí cứt chó.
Trong con ngươi của Khương Chấn lộ ra vài cỗ sát khí, hắn đương nhiên là có lý do thống hận Tần Vấn Thiên, trước khi Tần Vấn Thiên bước vào Đế Tinh Học Viện, hắn cũng đã kết oán với Tần Vấn Thiên, nhưng Tần Vấn Thiên ở dưới hắn chèn ép dĩ nhiên càng hỗn càng tốt, hơn nữa được cao tầng của Đế Tinh Học Viện coi trọng, bây giờ làm cho Khương Chấn ở trong hàng ngũ Trưởng lão của Đế Tinh Học viện cũng vô cùng mất mặt.
Hắn không quên Tần Vấn Thiên ở trước mặt mọi người uy hiếp hắn, nói qua mấy năm là có thể giết chết mình.
- Lão sư.
Lúc này, có một bóng người đi tới bên cạnh Khương Chấn, hô một tiếng.
- Âu Thần, đây là cơ hội, nỗ lực, có lẽ sang năm ngươi sẽ phải vào Nguyên Phủ cảnh, lần này có thể vì ngươi ngưng tụ Tinh Hồn thứ ba làm nền.
Khương Chấn nhìn Âu Thần dặn dò.
- Đệ tử minh bạch.
Âu Thần gật đầu, trong con ngươi phong mang nội liễm, so với lúc trước, khí chất của hắn tựa hồ càng lạnh hơn vài phần, nhưng nhuệ khí nội liễm, bất quá cho người cảm giác, lại càng thêm nguy hiểm, dường như một khi hắn bạo phát, sẽ cực kỳ đáng sợ.
- Không sai, sắp trùng kích Nguyên Phủ cảnh.
Bên cạnh có một vị Trưởng lão cùng Khương Chấn quan hệ rất tốt nhìn Âu Thần gật đầu cười nói.
Người xung quanh đều nhìn Âu Thần một cái, trong khoảng thời gian này Âu Thần biến mất ở Đế Tinh Học Viện, có lẽ vẫn luôn đang vì Quân Lâm yến cùng với trùng kích Nguyên Phủ cảnh làm chuẩn bị a.
Thân thể Âu Thần chuyển qua, đi về phía mọi người, ánh mắt của hắn nhìn ra hư không, phong duệ không gì sánh được, đâm thẳng Tần Vấn Thiên, loại sát ý lạnh lẽo kia mặc dù là Tần Vấn Thiên ở trong hư không cũng có thể rõ ràng cảm thụ được.
Sắc mặt của Mạc Khuynh Thành hơi đổi, nhìn Tần Vấn Thiên thấp giọng nói:
- Ngốc tử, Âu Thần so với trước đây nguy hiểm hơn rất nhiều, ngươi nhất định phải cẩn thận hắn.
- Ta biết.
Tần Vấn Thiên gật đầu, hắn đương nhiên minh bạch Âu Thần hận hắn thấu xương, nhưng hắn làm sao không phải như vậy.
- Mạc Thương, hôm nay ta ngược lại muốn xem xem, đệ tử thiên phú kiệt xuất của ngươi, có thể đi lên tầng thứ mấy của Thiên Hà Điện!
Khương Chấn nhìn Mạc Thương cách đó không xa, hừ lạnh một tiếng.
- Đừng quên, Tinh Hồn thứ hai của hắn tới từ Tứ Trọng Thiên, Âu Thần có thể so được sao.
Thần sắc của Mạc Thương rất bình tĩnh, chính như Khương Chấn tự tin với Âu Thần, hắn đối với Tần Vấn Thiên, cũng vô cùng tự tin.
- Được rồi, hiện tại các ngươi có thể bước vào Thiên Hà Điện, nhóm người thứ nhất, yêu cầu Đế Tinh ngọc bài ở cấp bốn trở lên.
Chỉ thấy đại môn của Thiên Hà Điện chậm rãi kéo ra, trong đó đi ra một bóng người, nhìn mọi người nói.
Tuy Thiên Hà Điện to lớn, nhưng cũng không thể một lần dung nạp quá nhiều người, bởi vậy phải từng nhóm tiến nhập, nhóm người thứ nhất, là người có Đế Tinh ngọc bài đẳng cấp cao vào trước.
- Chúng ta vào thôi.
Bạch hạc đáp xuống đất, người chung quanh lại không tự chủ được tránh ra, Mạc Khuynh Thành cùng Tần Vấn Thiên dạo bước đi xuống, nhất thời Nặc Lan chạy lên nói:
- Xú nha đầu.
Mạc Khuynh Thành nhìn Nặc Lan làm cái mặt quỷ, cười nói:
- Nhỏ mọn.
- Tần Vấn Thiên, nghe nói Tinh Hồn thứ hai của ngươi tới từ Tứ Trọng Thiên, hi vọng không muốn làm người ta thất vọng.
Bên cạnh, thanh âm của Thu Mạc truyền đến, sau đó hắn dạo bước đi vào trong Thiên Hà Điện.
- Đáng tiếc, Quân Lâm yến năm nay, chỉ sợ ngươi không dám tham gia.
Thân ảnh của Giang Tú cũng xuất hiện, theo Thu Mạc bước vào trong Thiên Hà Điện.
- Thật là phiền.
Tần Vấn Thiên nhìn mấy người, khóe miệng hiện lên một tia lãnh tuấn, sau đó cười nói:
- Khuynh Thành mỹ nữ, chúng ta vào thôi.
- Khuynh Thành mỹ nữ?
Bên cạnh Mạc Khuynh Thành cùng Nặc Lan đều sửng sốt một chút, ánh mắt nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên.
- ...
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên chớp chớp, lập tức lúng túng nở nụ cười:
- Phản ứng tự nhiên, phản ứng tự nhiên.
Nói xong, Tần Vấn Thiên giống như không có việc gì đi về phía trước, nhìn bóng lưng của hắn, đôi mắt của Mạc Khuynh Thành lập loè vài cái, sau đó cười rộ lên, mi như loan nguyệt, dễ nhìn lạ thường.