Thái Cổ Thần Vương

Chương 182: Ngốc tử (2)

Chương Trước Chương Tiếp

La Thành thấy Giang Tú như trước chấp nhất xuất thủ, trong mắt lóe lên khinh thường, lần trước cạnh tranh Kinh Thành Thập, Tú Giang Tú có thể xếp hạng thứ mười, hắn thấy, là bởi vì năm ngoái cạnh tranh còn yếu chút, người lợi hại không nhiều, năm nay liền bất đồng, cạnh tranh sẽ càng thêm thảm liệt.

Nhược Hoan liền có thực lực đấu võ, còn có hắn cũng muốn tranh một chuyến, huống hồ hắn biết, sức chiến đấu của Lạc Thiên Thu mạnh hơn hắn, bây giờ Lạc Thiên Thu bước vào Luân Mạch bát trọng lại bế quan, mục tiêu của hắn chỉ có một, Quân Lâm yến đệ nhất, thời điểm cuối năm, trên Quân Lâm yến không có Nguyên Phủ cảnh, cực ít có người có thể chống đỡ được Lạc Thiên Thu.

Tần Vấn Thiên không có xuất thủ, chỉ thấy hắn nhìn hai người chiến đấu, châm chọc nói:

- Đừng nói Kinh Thành Thập Tú chỉ lấy mười danh ngạch, có lẽ năm nay lấy 15 vị trí, cũng không nhất định có vị trí của Giang Tú ngươi.

Giang Tú nghe nói như thế càng nộ, kiếm pháp càng xao động lên, nhìn như uy lực càng mãnh liệt, nhưng sợ là không thể lâu dài, mà Nhược Hoan lại múa trường tiên mưa gió không lọt.

Thân thể mạn diệu kia vũ động, để rất nhiều người đều thèm nhỏ dãi ba thước, trong lòng ảo tưởng có thể trở thành nam nhân của Nhược Hoan.

Bất quá bọn hắn biết, mặc dù Nhược Hoan nhìn như cởi mở bất kham, nhưng kì thực còn không có người nam nhân nào có thể truy cầu nàng tới tay.

Vào thời khắc này, xa xa truyền đến một thanh âm hạc ré, có người nhìn qua bên kia, đầu tiên là lộ ra một tia nghi hoặc, ai dám ở Đế Tinh Học Viện cưỡi Yêu Thú phi hành.

Song khi hạc minh dần dần tới gần, con ngươi của bọn họ đều ngưng tụ, nhìn chằm chằm dáng người mỹ diệu trên bạch hạc.

- Mạc Khuynh Thành.

Những nam nhân kia trở nên thất thần, dường như đều quên Nhược Hoan cùng Giang Tú chiến đấu kịch liệt.

Xa xa trên bạch hạc, thân ảnh bạch y mỹ diệu giống như tiên tử ngồi ở đó, khuôn mặt hoàn mỹ, thần thái tường hòa, giống như tiên tử.

So sánh với Mạc Khuynh Thành, Nặc Lan ở bên cạnh nàng lại như bị người quên lãng, kỳ thực cũng không phải Nặc Lan không đẹp, chỉ là bởi vì cùng với Mạc Khuynh Thành, vẻ đẹp của nàng liền hoàn toàn bị áp chế.

Sở Quốc mỹ nữ đông đảo, nhưng bất luận kẻ nào đứng chung với Mạc Khuynh Thành, có lẽ đều sẽ thất sắc.

- Thật xinh đẹp.

Tần Dao cũng không nhịn được ca ngợi một tiếng, thầm nghĩ Nhược Hoan nói nếu Vấn Thiên có thể cưới Mạc Khuynh Thành, làm sao không phải một đoạn nhân duyên mỹ diệu.

Bạch hạc phi hành ở trong hư không, rất nhanh lại đến bên mọi người, xoay quanh ở trên hư không.

- Tựa hồ Mạc Khuynh Thành quan tâm chiến đấu nơi này?

Có người thấy Mạc Khuynh Thành nhìn bên này, không tự chủ được sửa sang lại vạt áo.

Ánh mắt của Thu Mạc nhìn về hư không, nhìn thiếu nữ xinh đẹp kia, trên mặt của hắn lại lộ ra nụ cười nhu hòa, lộ vẻ cực kỳ có lực tương tác.

- Sao nàng lại tới?

Tần Vấn Thiên lộ ra vẻ nghi hoặc, mỗi một lần thấy Mạc Khuynh Thành, tâm hắn đều sẽ có một tia rung động, người tuổi giống như hắn, đều là nhiệt huyết phương cương, đối với mỹ nhân như Mạc Khuynh Thành, rất khó bảo trì hờ hững, dù sao tâm tính tu hành của bọn họ còn làm không được tâm như chỉ thủy.

Bạch hạc đáp xuống, lại rơi xuống trên quảng trường, hai thiếu nữ dạo bước đi xuống, hấp dẫn ánh mắt mọi người, Nhược Hoan cùng Giang Tú chiến đấu đặc sắc, đều như bị người quên lãng.

- Khuynh Thành, sao ngươi lại tới đây?

Thu Mạc đi lên phía trước, nhìn Mạc Khuynh Thành nở nụ cười.

- Này, này, Thu Mạc, Khuynh Thành khi nào cùng ngươi quen như vậy, xưng hô tôn trọng một chút.

Nặc Lan trừng Thu Mạc một cái, làm cho Thu Mạc lộ ra vẻ lúng túng, bất quá khoảnh khắc hắn lại lộ ra dáng tươi cười nhu hòa.

Mạc Khuynh Thành không để ý đến Thu Mạc, chỉ tùy ý nhìn hắn một cái, bất quá Thu Mạc tựa hồ đã quen, không chỉ có hắn, trong Kinh Thành Thập Tú có mấy người, Mạc Khuynh Thành đều không cho bọn họ khuôn mặt tươi cười.

Bất quá khi thấy Mạc Khuynh Thành đi về phía Tần Vấn Thiên, thần sắc của Thu Mạc hơi biến hóa, trong mắt lóe lên một đạo lãnh quang không dễ phát giác.

Sớm nghe nói ở trên yến hội Mạc Khuynh Thành liền nhìn Tần Vấn Thiên với con mắt khác, lẽ nào Sở Quốc đệ nhất mỹ nữ đối với Kinh Thành Thập Tú chưa bao giờ tỏ ra thân thiện, thật cùng Tần Vấn Thiên quan hệ cực tốt?

Nghĩ vậy trong lòng hắn càng không cam lòng, nghĩ thầm Tần Vấn Thiên này đi vận cứt chó, chẳng những nhận được rất nhiều Thần Văn lợi hại, lại còn để Mạc Khuynh Thành đối với hắn nhìn với con mắt khác.

- Ngốc tử.

Mạc Khuynh Thành nhìn Tần Vấn Thiên hô một tiếng, trên mặt mang ý cười nhàn nhạt, nhìn biểu tình của Tần Vấn Thiên, nàng cũng cảm giác người này có chút ngây ngô.

- ...

Đôi mắt của Tần Vấn Thiên lóe lóe, ngốc tử?

Hắn không khỏi nhớ lại ngày ấy tình cảnh trong tuyết, không khỏi cười khổ, mình rất ngây ngô sao?

Lúc này, Tần Vấn Thiên cảm giác được rất nhiều đạo lãnh quang phóng tới bản thân, thậm chí Thu Mạc cũng vậy, điều này làm cho Tần Vấn Thiên sinh ra một tia vi diệu.

Lẽ nào, Thu Mạc nhằm vào cùng với địch ý, đến từ chính Mạc Khuynh Thành?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 50%👉

Thành viên bố cáo️🏆️