- Thắng chính là thắng, bại chính là bại, Tần Vấn Thiên ở trên Thần Thông chiêu thức đánh bại Giang Tú, từ đâu tới may mắn vận khí, vốn bản thân Giang Tú sử dụng kiếm thuật hỏa hầu không đủ, chiến bại, liền khiêm tốn tiếp thu.
La Thành tựa hồ cũng có chút nhìn không được, cũng không phải nói hắn có ý giúp đỡ Tần Vấn Thiên, chỉ là tính cách của hắn như vậy.
Lại nói tiếp Tần Vấn Thiên cùng Lạc Thiên Thu còn có chút đụng chạm, La Thành lại cùng Lạc Thiên Thu đều là người Tu La minh, hắn đương nhiên sẽ không tận lực đi giúp Tần Vấn Thiên, hắn chỉ là không quen nhìn.
- Nếu như Kinh Thành Thập Tú Giang Tú lại đi lấy ưu thế cảnh giới nghiền ép Tần Vấn Thiên, thắng lẽ nào liền mặt mũi sáng sủa, có ý nghĩa gì?
La Thành nói rất trắng, nhưng nghe vào trong tai Giang Tú, không thể nghi ngờ là một loại khiêu khích cùng trào phúng.
- Xem ra một năm này ngươi tu hành có thành tựu, là muốn tranh đoạt vị trí Kinh Thành Thập Tú, nếu ngươi muốn, không cần đợi Quân Lâm yến, hôm nay ta liền có thể cho ngươi cơ hội.
Ánh mắt của Giang Tú nhìn La Thành, đôi mắt như lợi kiếm đâm ra, phong duệ không gì sánh được, mặc dù ở trong Kinh Thành Thập Tú sắp xếp cuối, nhưng lần này chưa hẳn sẽ cuối, hôm nay hắn đã có thực lực Luân Mạch cảnh cửu trọng, năm nay là muốn tới trước một bước.
- Có sợ gì chứ.
Thần sắc của La Thành bình tĩnh như cũ, mở miệng, hắn đối với thắng bại nhìn không nặng như Giang Tú, lần Quân Lâm yến này, nặng ở tôi luyện bản thân, nếu có thể bước vào trước mấy đạt được chút khen thưởng đặc thù tự nhiên tốt, nếu không, có thể làm cho thực lực của mình tăng lên, liền không tệ rồi.
Giang Tú này muốn sớm đánh một trận, có gì không thể.
- Được, trước lúc này, ta trước giáo huấn Tần sư đệ làm sao làm người.
Ánh mắt của Giang Tú chuyển qua, lần nữa nhìn Tần Vấn Thiên, giờ khắc này, kiếm trong tay hắn nở rộ quang hoa chói mắt, mũi kiếm so với vừa rồi càng lạnh, rất hiển nhiên, lúc này đây, Giang Tú rót vào Tinh Thần Chi Lực.
Tần Vấn Thiên có chút im lặng, hôm nay tới, vẫn luôn là Thu Mạc cùng Giang Tú nhằm vào, bây giờ, còn nói muốn giáo huấn hắn làm người?
Nói trắng ra, là như trước đây không lâu Tần Vấn Thiên nói, vô luận là Thu Mạc hay Giang Tú, sở dĩ dám hùng hổ doạ người như thế, không vì cái khác, chỉ vì thực lực của bọn họ mạnh hơn Tần Vấn Thiên mà thôi.
- Xùy...
Một đạo kiếm quang đảo qua, như ngôi sao chói mắt, đâm thẳng về phía Tần Vấn Thiên, trong sát na đó, phảng phất như có điểm điểm kiếm quang sát phạt, như tinh quang sáng lạn.
Phương Thiên Họa Kích trong tay Tần Vấn Thiên nháy mắt vũ động lên, nhất thời trước người hắn như xuất hiện Huyền Vũ đồ án, kiếm quang không ngừng đâm vào, xé rách phòng ngự.
Kiếm như kinh hồng, một kiếm này tựa như không có kỹ xảo, đâm thẳng mà ra, xùy xùy một tiếng, Huyền Vũ đồ án bị xé rách, phòng ngự của Phương Thiên Họa Kích bị kiếm quyết phá vỡ, Giang Tú là Luân Mạch cảnh cửu trọng, Tần Vấn Thiên Luân Mạch cảnh lục trọng, chênh lệch rất lớn, chín Luân Mạch của đối phương bộc phát ra Nguyên Lực dùng ở trên kiếm quyết, lực công kích cuồng mãnh bực nào.
Thân ảnh của Tần Vấn Thiên như gió nhanh chóng thối lui, bộ pháp tinh xảo không gì sánh được.
- Cửu Thiên Côn Bằng Quyết.
Giờ khắc này mọi người thấy rõ thân pháp của Tần Vấn Thiên, lộ ra thần sắc kinh ngạc, Tần Vấn Thiên dĩ nhiên tu hành thân pháp cực khó tu luyện này, hơn nữa tu luyện đến tình trạng vô cùng tinh xảo, thời điểm lập loè như Côn Bằng.
Giang Tú liên tục hai kiếm không có thể đắc thủ, làm sao đồng ý thả xuống mặt mũi này, thân hình lóe lên, kiếm quang lại ra, Kiếm Tâm Cô Ảnh, một sát na này, cả người hắn như kiếm, hóa thành tàn ảnh, trên đài như cuốn theo cỗ Kiếm Chi Phong Bạo.
Thần sắc của Tần Vấn Thiên cứng đờ, phòng ngự cùng với thân pháp thi triển đến mức tận cùng, nhưng như trước bị kiếm pháp phá vỡ phòng thủ, âm thanh xùy xùy truyền ra, áo của hắn bị kiếm khí xé rách.
- Quả thực càn rở.
Nhược Hoan quát lạnh một tiếng, đột nhiên một đạo tiên ảnh thoáng hiện, trong hư không như một ánh hào quang từ trên trời giáng xuống, lại có tiếng gió gào thét.
Thần sắc của Giang Tú cứng lại, kiếm quang trở nên biến ảo, đâm về phía hư không, điểm vào trên trường tiên.
- Phá.
Thanh âm thanh thúy truyền ra, trường tiên lắc ở trên thân kiếm, giống như rắn độc vũ động, cuốn về phía Giang Tú.
Giang Tú nhíu mày, không nghĩ tới thực lực của Nhược Hoan cường đại như vậy, xem ra một năm này tu hành, ai cũng không có lãng phí.
Tần Vấn Thiên ở bên cạnh thấy một màn như vậy trong đồng tử hiện lên một đạo lãnh quang, Giang Tú đã khi lấn hắn như vậy, trực tiếp xé toang ngụy trang, hắn cũng không cần bận tâm quy củ đạo nghĩa gì.