Thái Cổ Thần Vương

Chương 177: Chiêu thức giao phong (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Thu Mạc, Nguyên Phủ cảnh, thứ tư trong Kinh Thành Thập Tú, thành danh đã lâu.

Tần Vấn Thiên, nhân vật tân tú mới quật khởi của Đế Tinh Học Viện, ngắn ngủi một năm liền danh chấn Sở Quốc, có thể khắc họa Thần Văn Tam giai.

Thu Mạc, là sư huynh, hắn đích xác có tư cách dạy bảo Tần Vấn Thiên, nhưng lời của hắn hiển nhiên không phải dạy bảo, mà là nhằm vào.

Tần Vấn Thiên đương nhiên phải phản bác, đệ tử Nguyên Phủ cảnh của Đế Tinh Học Viện không ít, Thu Mạc này vừa mới đầu còn hơi lộ vẻ khiêm tốn, nhưng sau đó liền như cả học viện chỉ có hắn là Nguyên Phủ vậy.

- Tần sư đệ nói không sai, Thu Mạc sư huynh tu hành sớm mấy năm mà thôi, bây giờ ở nơi này giáo huấn sư đệ như vậy, nghiễm nhiên như chỉ có ngươi mới có thể bước vào Nguyên Phủ, nếu ta không nhớ lầm, đừng nói lúc mới vừa vào Đế Tinh Học Viện, mặc dù là năm ngoái, ngươi làm hết thảy cũng không thể so sánh với Tần sư đệ a.

Thanh âm của Nhược Hoan vào thời khắc này vang lên, chỉ thấy nàng cười nhạt nói:

- Nếu Thu sư huynh không tu luyện sớm mấy năm, thật đúng là không có tư cách ở nơi nào xoi mói với Tần sư đệ.

- Tranh luận không có ý nghĩa, đã không phục, không bằng luận bàn một phen, chẳng phải là một đoạn mỹ thoại.

Chỉ nghe Giang Tú mở miệng, lạnh lùng nói:

- Hôm nay vốn là giao lưu, luận bàn tài nghệ, công phu miệng lưỡi, chung quy không có sức thuyết phục bằng thực tế.

- Ngươi ngược lại rất biết nói, Thu Mạc hắn so với Tần sư đệ tu hành sớm hơn mấy năm, ngươi để cho bọn họ luận bàn? Tại sao ngươi không đi cùng sư huynh Nguyên Phủ cảnh luận bàn một phen.

Đại Sơn hừ lạnh, có chút tức giận nói.

- Luận bàn không nhất định phải trực tiếp lấy thực lực bản thân đi chiến đấu, Thu sư huynh như cùng Tần sư đệ luận bàn, tự nhiên không thể lấy cảnh giới áp chế thủ thắng.

Thời khắc này bên cạnh có một người mở miệng nói, thấy Thu Mạc đã lần nữa ngồi trên thạch đài, không khỏi cười nói:

- Đế Tinh Học Viện ta có tiền lệ không lấy Nguyên Lực làm căn cơ, chỉ lấy Thần Thông chiêu thức so tài, này là khảo nghiệm ngộ tính cùng với năng lực ứng biến mạnh yếu, chẳng phải rất hay.

- Lời tuy như vậy, nhưng Thu Mạc hắn là Nguyên Phủ cảnh, Linh Đài thanh minh, ý thức càng mẫn duệ, cộng thêm cảnh giới của hắn cao hơn Tần Vấn Thiên, cảm ngộ đối với Thần Thông tự nhiên càng cao, cảnh giới hai người bất đồng, tố chất thân thể không ở một tầng, Thu Mạc tất nhiên là chiếm ưu thế.

Nhược Hoan nhìn người kia nói:

- Như vậy, vẫn là Thu Mạc chiếm tiện nghi.

- Ta chưa vào Nguyên Phủ, không bằng ta thay thế Thu Mạc sư huynh cùng hắn luận bàn một phen, như vậy được không?

Giang Tú đột nhiên mở miệng nói:

- Tần Vấn Thiên kiêu ngạo như vậy, hơn nữa Nhược Hoan ngươi đối với hắn tự tin như vậy, do ta tới khảo nghiệm, để mọi người xem tiền vốn của hắn đến cùng ở nơi nào.

- Nếu như hắn vẫn ra sức khước từ, ta liền không nói thêm gì nữa.

Trong mắt Giang Tú ẩn chứa một tia cười lạnh, thẳng thắn khiêu khích.

Nhược Hoan nhíu mày nhìn Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên mới dù sao bước vào Đế Tinh Học Viện năm lâu, lại tu hành Thần Văn, tinh thông Thần Thông ít, từ điểm này mà nói, liền vô cùng chịu thiệt.

Đã không so Nguyên Lực, chỉ so Thần Thông chiêu thức, như vậy tự nhiên tinh thông Thần Thông chiêu thức càng nhiều, càng chiếm ưu thế.

Thu Mạc không có nói tiếp, Giang Tú đã thay hắn mở miệng, hắn tự nhiên nguyện ý trầm mặc.

Ánh mắt mọi người rơi vào trên người Tần Vấn Thiên, thần sắc của đối phương bình tĩnh như trước, nhìn không ra hắn suy nghĩ cái gì.

Giờ khắc này Tần Vấn Thiên suy nghĩ, hắn chưa từng đắc tội qua Thu Mạc cùng Giang Tú, vì sao hai người có thành kiến với mình như vậy, hùng hổ doạ người, chủ tâm nhằm vào, hôm nay, tựa hồ nhất định phải để cho hắn xấu mặt, dường như muốn chứng minh cho mọi người xem, Tần Vấn Thiên hắn chỉ là dựa vào kỳ ngộ mà có chút thành tựu, kì thực thiên phú không đỡ nổi một đòn, sau này chú định sẽ ngã xuống.

Không nghĩ ra, Tần Vấn Thiên liền không thèm suy nghĩ quá nhiều, mọi người chỉ thấy hắn từ trên thạch đài chậm rãi đứng lên, sau đó dạo bước mà ra, đi tới chính giữa quảng trường, trực diện Giang Tú, bình tĩnh nói.

- Mời sư huynh chỉ giáo.

Tần Vấn Thiên đứng ở giữa sân, ánh mắt nhìn Giang Tú, hành động, so với ngôn ngữ càng cụ sức thuyết phục.

Giang Tú nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, sau đó hắn đứng dậy, thân hình run lên, lại lăng không xê dịch, trực tiếp rơi xuống trước người Tần Vấn Thiên.

- Không khách khí.

Trong mắt Giang Tú mơ hồ có sánh sáng sắc bén, như lợi kiếm ra khỏi vỏ, hắn nói ba chữ kia, đích xác rất không khách khí.

- Sư đệ tu hành còn thấp, nghiên cứu Thần Thông Chi Thuật cũng không tinh thâm thế nào, chỉ là hơi hiểu da lông, xin sư huynh thủ hạ lưu tình.

Tần Vấn Thiên khiêm tốn như trước, khiến người ta hơi lộ vẻ nghi hoặc, này cũng không như hắn mới vừa rồi nha.

- Ha ha, ta lấy kiếm làm binh, ngươi lựa chọn Binh Khí đi.

Giang Tú từ phía sau rút ra một thanh kiếm, tuy là Thần binh lợi khí, nhưng nếu không rót Nguyên Lực vào, đó chính là Binh Khí bình thường.

Hai người đã nói không lấy Nguyên Lực luận bàn, như vậy muốn phân ra thắng bại, lấy Binh Khí giao chiến, tự nhiên là phương thức tốt nhất, bằng không chưởng ấn Thần Thông, ngươi không dùng Tinh Thần Chi Lực sẽ không phát ra được chưởng ấn, còn làm sao so Thần Thông.

- Ta dùng kích.

Tần Vấn Thiên từ trong Thần Văn Giới lấy ra Phương Thiên Họa Kích, tay cầm chuôi kích, mũi kích chỉ đtấ, hai lợi nhận hình trăng lưỡi có hàn quang lấp lóe.

- Mời.

Tần Vấn Thiên nắm chặt Phương Thiên Họa Kích, nhìn đối phương, thần sắc bình tĩnh như trước.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 74%👉
Combo Full lượt đọc giảm 50%👉

Thành viên bố cáo️🏆️