Thái Cổ Thần Vương

Chương 173: Tâm tư nham hiểm (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Trước Đế Tinh Bi, chư đệ tử ưu tú ngồi trên thạch đài, hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều học viên, càng ngày càng nhiều người tụ đến.

Thời khắc này, chỉ thấy một bóng người trước Đế Tinh Bi mỉm cười nói:

- Cách cuối năm không đủ một tháng, có thể cùng chư vị sư huynh đệ ngồi chung một chỗ, chiêm ngưỡng phong thái của tiền nhân, đàm luận kinh nghiệm tu hành, thật là một niềm vui lớn.

- Thu sư huynh khách khí, có thể cùng Thu sư huynh ngồi chung một chỗ nói chuyện phiếm, bản thân chính là một chuyện may mắn.

Có người khách khí nói.

- Người này tên Thu Mạc, có chút lợi hại, một trong Kinh Thành Thập Tú thế hệ này, Đế Tinh Học Viện ta có hai người, Thu Mạc là một cái trong số đó, ở trong Kinh Thành Thập Tú xếp thứ tư.

Nhược Hoan nhìn Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, Tần Vấn Thiên nghiêm túc nhìn Thu Mạc một cái, này người khoảng 18 - 19 tuổi, gương mặt thanh thư như sinh tú, đường cong nhu hòa, rất có lực tương tác.

- Một người khác có ở đây không?

Tần Vấn Thiên hiếu kỳ hỏi.

- Ngay ở bên cạnh Thu Mạc, tên Giang Tú, trong Kinh Thành Thập Tú sắp xếp thứ mười, nhưng ngươi không thể xem nhẹ người thứ mười, tuy Kinh Thành Thập Tú chỉ lấy thanh niên kiệt xuất dưới 20 tuổi, nhưng mặc dù như thế, tu vi của bọn họ phần lớn đều tương đương, ngoại trừ người bước vào Nguyên Phủ, người khác chiến lực chênh lệch sẽ không quá lớn.

Nhược Hoan tiếp tục nói:

- Kinh Thành Thập Tú, mỗi năm Quân Lâm yến, đều là khách quen tam giáp, đương nhiên, sau mỗi năm Quân Lâm yến, Kinh Thành Thập Tú sẽ bài vị lần nữa.

- La Thành, ngươi thân ở Tu La minh, nhưng một năm qua này không thấy bóng dáng của ngươi, chiến lực hẳn có tăng lên cực lớn, có tâm đắc nào nguyện ý chia sẻ không?

Thu Mạc sắp thứ tư trong Kinh Thành Thập Tú, mơ hồ được cho rằng chủ trì tụ hội lần này, nhìn một thanh niên có chút lão thành nói.

Mặc dù tuổi của La Thành cũng không lớn, nhưng tựa hồ đã có chừng 20 tuổi, so với bạn cùng lứa tuổi thành thục hơn vài phần, hơn nữa tròng mắt của hắn mang theo vài phần cuồng dã.

Người Tu La minh đều là tên điên, bọn họ đối với bản thân vô cùng tàn nhẫn, thường ở trong Hắc Ám Sâm Lâm lịch lãm chính là một năm thậm chí mấy năm, quả thực không muốn sống, mà sức chiến đấu của bọn họ cũng vô cùng xuất sắc.

- Có người nguyện ý thử xem không?

La Thành bình tĩnh nói, làm cho ánh mắt của mọi người hơi dừng lại.

La Thành này ở năm ngoái liền có thực lực Luân Mạch cảnh lục trọng, nghe nói hiện tại đã bước vào Luân Mạch bát trọng, sức chiến đấu cực kỳ cường đại.

- Muốn ta thử một chút không.

Chỉ thấy một người mở miệng nói, nhất thời rất nhiều người nhìn về phía hắn, sau đó Đại Sơn liền đi tới quảng trường, nhìn La Thành nói:

- Ta tới xem thực lực của ngươi tiến bộ nhiều ít.

- Đại Sơn, cẩn thận chút.

Nhược Hoan hô, Đại Sơn nhìn bên này nhếch miệng cười, nhìn Tần Vấn Thiên gật đầu.

- Hôm nay cảnh giới của Đại Sơn sư huynh là gì?

Tần Vấn Thiên nhìn Nhược Hoan hỏi.

- Luân Mạch bát trọng đỉnh phong.

Nhược Hoan mở miệng nói.

La Thành từ trên thạch đài đứng lên, đi tới đối diện Đại Sơn, trong tay hắn xuất hiện một thanh Tinh Thần đại đao, lộ ra âm lãnh lạnh lẽo.

- Đùng.

La Thành bước ra một bước, giống như một con Yêu thú, thân thể trầm xuống, đại đao chém giết ra, trong hư không xuất hiện một đạo đao quang hoa mỹ, rực rỡ mà lại lạnh lẽo.

Đại Sơn hét lớn một tiếng, sơn thạch rít gào, chỉ thấy quyền mang của hắn oanh ra, giống như sắt thép, đánh giết về phía đại đao.

Nhưng đao mang của La Thành biến hướng, tựa như tia chớp, trảm lên yết hầu của Đại Sơn, mặc dù thiên khung có Thái Dương vương vãi xuống, nhưng mọi người lại cảm giác hàn ý nhè nhẹ.

Mũi đao quá lạnh.

- Thật quỷ dị, Đại Sơn sư huynh sẽ chịu thiệt.

Tần Vấn Thiên thấp giọng nói.

Quả nhiên, sau vài lần va chạm, Đại Sơn liền có chút cố hết sức, lực công kích của hắn không kém đối phương, hơn nữa phòng ngự có thể thắng đối phương, nhưng đao pháp của La Thành quỷ dị, đao tẩu thiên phong, hoàn toàn là đao pháp sát nhân, thậm chí nhìn không ra đó là Thần Thông đao pháp gì.

- Xùy...

Lại một đạo quang mang lạnh lẽo lập loè qua, động tác của hai người ngừng lại, đao của La Thành đã tiêu thất, Đại Sơn thì đứng ở đó ngây người:

- Ta thua.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 74%👉
Combo Full lượt đọc giảm 50%👉

Thành viên bố cáo️🏆️