Nhược Hoan lầm bầm lầu bầu nói, Tần Dao ở bên cạnh thấy Tần Vấn Thiên quẫn bách cười khổ, nàng nghĩ thầm, nếu Vấn Thiên có thể cưới được Sở Quốc đệ nhất mỹ nữ thiên phú cùng dung nhan đều vô cùng xuất chúng kia, tự nhiên là cực tốt, trong lòng nàng cũng sẽ hoan hỉ.
- Được rồi không đùa ngươi nữa, bất quá ta nói là thật a, nếu ngươi muốn truy cầu tiểu nha đầu kia, sư tỷ nhất định ủng hộ ngươi.
Nhược Hoan cười nói:
- Hôm nay ở Đế Tinh Bi có cái tụ hội, ta phải đi, Vấn Thiên, không bằng ngươi theo ta cùng đi, nhìn một chút học viên ưu tú của Đế Tinh Học Viện.
- Cái tụ hội gì?
Tần Vấn Thiên tò mò hỏi.
- Sắp đến cuối năm, rất nhiều học viên đều trở về Đế Tinh Học Viện, bọn họ ưa thích tụ chung một chỗ nói khoác, hoặc trao đổi tâm đắc cùng với luận bàn, triển lộ thành tựu của bản thân một năm qua, tuy có không ít người vì hư vinh, nhưng cũng có một chút người chân chính thành tâm trao đổi, có thể học tập được vài thứ.
Nhược Hoan nhìn Tần Vấn Thiên giải thích:
- Thực lực người tới cũng sẽ không yếu, chí ít cũng là Luân Mạch thất trọng cảnh, bằng không cũng không ngồi ở dưới Đế Tinh Bi được, bất quá ngươi đi hoàn toàn đủ tư cách, Đế Tinh Học Viện tân sinh đệ nhất nhân, Đại Sư 17 tuổi có thể sáng tạo Thần Văn Tam giai, Đế Tinh Học Viện là chưa bao giờ có thiên tài như vậy.
- Sư tỷ ngươi cũng đừng tâng bốc ta.
Tần Vấn Thiên cười khổ nói:
- Ta và sư tỷ cùng đi xem một chút, dù sao ta ở Đế Tinh Học Viện đi lại thời gian cũng không nhiều, mượn cơ hội này nhận thức một vài nhân vật ưu tú của Học viện chúng ta.
- Ta cũng theo các ngươi đi nhìn một chút.
Tần Dao cười nói.
- Được, chúng ta cùng đi.
Nhược Hoan lôi kéo Tần Dao, hai người sóng vai mà đi, quan hệ cực tốt, thấy một màn như vậy trong lòng Tần Vấn Thiên chảy qua một tia ấm áp, tuy Nhược Hoan sư tỷ ưa thích đùa giỡn, nói chuyện không đâu, nhưng đối với hắn cùng với Tần Dao tỷ quả thực chiếu cố nhiều lắm, hơn nữa loại chiếu cố trong lúc lơ đãng này, nếu ngươi không cẩn thận tỉ mỉ nhận thức, là cảm thụ không được.
Đệ tử của Đế Tinh Học Viện, ai không nỗ lực tu hành, nơi nào có nhiều thời gian lãng phí ở trên người ngoại nhân, Nhược Hoan sư tỷ cùng Tần Dao tỷ cũng không có quan hệ gì, nhưng thường tới xem Tần Dao tỷ, cùng nàng trở thành bằng hữu, hiển nhiên là sợ Tần Dao cô đơn.
Phần cảm kích này, Tần Vấn Thiên yên lặng nhớ ở trong lòng, nếu hắn đọng ở ngoài miệng, lấy tính cách của Nhược Hoan sư tỷ, chỉ sợ sẽ mặc kệ hắn.
Trong Đế Tinh Học Viện, có chín thạch bi, tên là Đế Tinh Bi, phía trên có khắc rất nhiều văn tự, ghi lại lịch sử của Đế Tinh Học Viện 3000 năm qua.
Trước Đế Tinh Bi, có một quảng trường hình tròn, trên đó có từng tòa thạch đài, thời khắc này, trên thạch đài đang ngồi rất nhiều thân ảnh trẻ tuổi.
Mỗi một năm, đều sẽ có thật nhiều học viên ưu tú của Đế Tinh Học Viện ngồi ở trên thạch đài, mắt nhìn Đế Tinh Bi phía trước, chiêm ngưỡng hào quang của tiền nhân, đồng thời cũng có lập chí trở thành truyền kỳ của Đế Tinh Học Viện.
Ở dưới thềm đá, có càng nhiều thân ảnh hơn, ánh mắt bọn họ nhìn lên thạch đài, ánh mắt lộ ra vài phần kính ý, thời khắc này những người ngồi ở phía trên kia, đều là đệ tử kiệt xuất của Đế Tinh Học Viện, được người tôn kính.
- Thực lực của chư vị sư huynh ở phía trên đều là Luân Mạch thất trọng trở lên, không biết ta khi nào mới có thể đạt đến Luân Mạch cảnh thượng tam trọng.
- Không chỉ trên Luân Mạch thất trọng, bản thân bọn họ cũng có qua một chút sự tích, bằng không cũng không có ý tứ cùng những người khác ngồi ở trên thạch đài.
- Cũng đúng, Đế Tinh Học Viện ta nhiều năm như vậy, mỗi năm đều có tân huyết bổ sung, thiên tài cực nhiều, chỉ là Luân Mạch cảnh thượng tam trọng, thì có rất nhiều sư huynh ở vào giai đoạn này, nếu như không có chỗ đặc thù, đích xác không có tư cách cùng người khác tranh phong.
Phía dưới, rất nhiều người nhìn những thân ảnh kia, thảo luận nghiên cứu hôm nay vị học viên nào thực lực càng mạnh hơn một chút, bọn họ đối với chuyện này, luôn luôn tràn ngập tò mò.
- Thanh Vân minh Nhược Hoan sư tỷ tới, Nhược Hoan sư tỷ vẫn mê người như vậy.
- Bên cạnh nàng là Tần Dao, nam tử kia là Tần Vấn Thiên, hắn cũng tới.
Trong đám người nhường ra một con đường, mà ở trên thạch đài, cũng có rất nhiều ánh mắt nhìn về phía Nhược Hoan cùng với Tần Vấn Thiên, chỉ thấy một người mỉm cười nói:
- Nhược Hoan, nghe nói bây giờ ngươi đã bước vào Luân Mạch cảnh cửu trọng, mau lên đây.
- Bên cạnh là Tần sư đệ, mời lên tâm sự.
Lại có một người mỉm cười nói.
Nhược Hoan nắm tay Tần Vấn Thiên, hai người lập tức theo cầu thang dạo bước đi lên, ngồi ở trên hai thạch đài liền nhau, thấy một màn như vậy, không ít người ánh mắt lộ ra phong mang, Nhược Hoan cùng Tần Vấn Thiên có vẻ hơi thân mật, có mấy người trong lòng khó chịu, dù sao lấy thiên phú và dung nhan của Nhược Hoan, nàng ở Đế Tinh Học Viện cũng có rất nhiều người theo đuổi.
Tựa hồ cảm nhận được cỗ địch ý này, Tần Vấn Thiên thầm cười khổ, thầm nói Nhược Hoan sư tỷ hại khổ mình a, thời khắc này hắn có thể rõ ràng cảm thụ được có người nhìn về phía mình ánh mắt lộ ra lãnh ý.
Bất quá thần sắc của hắn như cũ, ánh mắt đánh giá rất nhiều thân ảnh trên thạch đài, trên thạch đài này có hơn 30 người, tu vi đều ở Luân Mạch thượng tam trọng trở lên, đây là nội tình của Đế Tinh Học Viện, sau này những người kia, đều có cơ hội trùng kích Nguyên Phủ cảnh.
Hơn nữa, còn có rất nhiều người chưa đến, như đám người Lạc Thiên Thu, Âu Thần.
Chỉ là Đế Tinh Học Viện, người ở vào cấp bậc này liền nhiều như vậy, có thể nghĩ, cuối năm Quân Lâm yến, sẽ va chạm ra hỏa diễm hoa mỹ cỡ nào!