Nhưng Tần Vấn Thiên lại cảm giác mình đánh trúng tường đồng vách sắt, căn bản không có cách lay động đối phương.
- Chỉ pháp, công kích trùng điệp? Không có loại Thần Thông này, không có.
Trong mắt Công Dương Hoằng có vẻ giãy dụa.
- Tiền bối, này nhất định là chỉ pháp, ta có thể lĩnh ngộ chỉ là bộ phận vô cùng phiến diện, có thể là thương pháp, kiếm pháp, nhưng trong đó, nhất định có ý cảnh sinh sôi liên tục.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói.
- Thương pháp? Kiếm pháp? Sinh sôi liên tục?
Công Dương Hoằng rơi vào trong suy tư thật sâu, một lúc lâu, thân thể hắn bỗng nhiên bước ra, một kiếm đâm ra, phía trước phảng phất như có nộ khiếu, phá hủy hết thảy, kiếm phong xé rách mà qua, hóa thành gió xoáy đáng sợ, âm thanh xùy xùy truyền ra, phía trước từng cây lục trúc bị phá hủy.
- Có phải loại này hay không?
Công Dương Hoằng nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên nói.
- Rất có thể.
Tần Vấn Thiên cảm thụ Kiếm Ý, nội tâm chấn động, thực lực của Công Dương Hoằng thật đáng sợ.
- Sinh Tức Cửu Kiếm, đây là Sinh Tức Cửu Kiếm.
Công Dương Hoằng tựa như vô cùng kích động, nhìn Tần Vấn Thiên một cái, sau đó chỉ thấy hắn nhảy vào trong phòng nhỏ.
Sau một lát, Tần Vấn Thiên thấy hắn lại lấy ra ba bức Thần Văn họa quyển, đồng thời đưa cho Tần Vấn Thiên nói:
- Nhanh, giúp ta nhìn một chút, nói cho ta biết ý cảnh ẩn chứa trong đó.
Bản thân Công Dương Hoằng chính là Luyện Khí Sư lợi hại, tạo nghệ Thần Văn tự nhiên cực cao, mà giờ khắc này hắn lại hoàn toàn thất thố, dạng họa quyển gì, sẽ làm Công Dương Hoằng rơi vào loại trạng thái điên cuồng này.
- Được.
Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, lấy ra bức họa quyển thứ hai.
Bức tranh này vẫn là một bóng người, bàn tay chém xuống, nhìn không ra bất kỳ ưu điểm gì, nhưng lại như chất chứa một cỗ lực lượng đáng sợ.
Tần Vấn Thiên lại lần nữa tiến nhập mộng cảnh, tìm ra nhiều biến hóa, sau đó giao lưu với Công Dương Hoằng, nhưng Công Dương Hoằng thủy chung không thể tìm được Thần Thông Chi Thuật có thể đối ứng.
- Tiền bối, có lẽ Thần Thông này, là ngươi không có tu hành qua.
Tần Vấn Thiên nhìn Công Dương Hoằng nói.
- Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, nếu thật như ngươi nói, trong Thần Văn chất chứa Thần Thông, ta nhất định sẽ biết, Sinh Tức Cửu Kiếm, ta cũng không có tu hành qua.
Công Dương Hoằng kiên định nói, hắn dựa theo Tần Vấn Thiên nói, không ngừng phát ra trên trăm loại Thần Thông Chi Thuật, trúc lâm phía trước bị phá hủy một mảng lớn.
- Công Dương tiền bối hiểu được bao nhiêu Thần Thông Chi Thuật, mặc dù không có tu hành qua, cũng có thể vẽ ra ý cảnh, thật đáng sợ.
Trong lòng Tần Vấn Thiên có chút chấn động, nhưng đúng lúc này, hắn lại nhìn thoáng qua bức tranh đó, nói nhỏ một tiếng:
- Có lẽ, bản thân cái này là một loại Thần Thông Chi Thuật chất chứa nhiều biến hóa a?
- Ngươi nói cái gì?
Công Dương Hoằng nghe lời này dường như bắt được cái gì, quát.
- Tiền bối, có lẽ bản thân Thần Thông này liền chất chứa vô số biến hóa a?
Tần Vấn Thiên lên tiếng, Công Dương Hoằng hít sâu một hơi, chỉ thấy hắn tiến lên một bước, bàn tay duỗi ra, lúc này đây, hắn cũng không có làm gì, nhưng cho Tần Vấn Thiên cảm giác, thức tiếp theo của hắn, có thể làm ra các loại biến hóa mới.
- Đúng, tiền bối, rất giống, chính là loại cảm giác này.
Đôi mắt của Tần Vấn Thiên sáng ngời.
- Vô Tương Thần Thông.
Công Dương Hoằng nói nhỏ một tiếng, nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Nhìn bức khác xem.
Tần Vấn Thiên gật đầu, bức tranh thứ ba, là một bức họa tư thái vô cùng mỹ diệu, căn bản không giống như Thần Thông Chi Thuật, hai người thương thảo rất lâu, sắc trời dần dần ảm đạm xuống, nhưng vẫn không có kết quả.
Một đêm không ngủ, hai người vẫn thảo luận nghiên cứu, sau cùng, Công Dương Hoằng sử dụng một loại động tác vô cùng phù hợp, tuy căn bản không có hàm súc trong đó, thậm chí rất không được tự nhiên, nhưng vẫn để mắt Tần Vấn Thiên sáng lên.
- Rất có thể chính là nó.
- Đây là khởi thức của một bộ thân pháp, tên Y Nhân Bộ, ẩn chứa vô số biến hóa.
Công Dương Hoằng nói nhỏ một tiếng, tiếp tục nói:
- Còn lại một bức tranh sau cùng.
Tần Vấn Thiên gật đầu, tìm hiểu bức tranh sau cùng, bức tranh này là bức tranh nam nhân duy nhất, hơn nữa chỉ đứng ở đó, chỉ có hai mắt là có chút bất phàm.
Công Dương Hoằng chỉ nhìn mấy lần, liền thở dài một tiếng nói:
- Ba loại Thần Thông đầu, ta đều chỉ là lý giải, vẫn chưa tu luyện qua, nhưng loại Thần Thông thứ tư này, ta biết là Thần Thông gì… Tử Vong Chi Nhãn.
Công Dương Hoằng vừa dứt lời, tròng mắt của hắn luân hãm, nội tâm Tần Vấn Thiên run lên, nhưng chỉ trong sát na, đôi mắt của Công Dương Hoằng liền khôi phục như cũ.
- Đây là một loại Thần Thông Chi Thuật ta am hiểu nhất, mà Sinh Tức Cửu Kiếm, là Thần Thông nàng thích nhất, Vô Tương Thần Thông cùng Y Nhân Bộ, ta cũng đều nghe nói, vì sao hôm nay ta mới hiểu được, bốn bức Thần Văn họa quyển kia, chất chứa bốn loại Thần Thông.
Công Dương Hoằng hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn hư không.
- Sinh Tức Cửu Kiếm, Tử Vong Chi Nhãn, Vô Tương Thần Thông, Y Nhân Bộ.
Tần Vấn Thiên thì thào nói nhỏ:
- Sinh, Tử, Vô, Y, không đúng, hẳn là, Sinh, Tử, Tương, Y!
Tần Vấn Thiên nói nhỏ rơi vào trong tai Công Dương Hoằng, lại như một đạo thiểm điện, trực tiếp đánh vào trong óc hắn, làm cho cước bộ của hắn cứng ngắc, tựa hồ đình chỉ suy nghĩ.
Giờ khắc này, Tần Vấn Thiên cảm thấy một cỗ khí tức ngột ngạt, mảnh không gian này, an tĩnh có chút đáng sợ.
- Sinh tử tương y, ha ha, sinh tử tương y, Công Dương Hoằng, ngươi không chết tử tế được.
Đột nhiên chỉ thấy Công Dương Hoằng ngửa mặt lên trời gào thét, sau đó hắn phun ra một ngụm máu tươi, khí tức công tâm, lại ngã trên mặt đất.
Đôi mắt vẫn mở to như cũ, con ngươi thâm thúy kia, có hối hận, tuyệt vọng vô tận!