Thái Cổ Thần Vương

Chương 162: Thái độ biến hóa (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Tuyết Diên vốn đã ly khai, song khi nàng dạo bước ở trong Hoàng Gia Học Viện, phát hiện rất nhiều người đi về phía Triển Lãm điện, nghe nói có người của Đế Tinh Học Viện dám can đảm đến nháo sự, nói Thần Văn họa quyển kia là của hắn.

Ngôn luận như vậy để Tuyết Diên hoảng sợ không ngớt, lập tức chạy tới Triển Lãm điện, sau đó nàng thấy lão sư giảng bài cùng Tần Vấn Thiên đối thoại, cùng với người của Thiên Vận Phường đến.

Lúc này nàng ở trong đám người, sắc mặt hơi có chút tái nhợt.

Không chỉ nàng, người của Hoàng Gia Học Viện trong Triển Lãm điện, giờ khắc này đều lộ ra thần sắc quái dị, nhìn người phụ trách của Thiên Vận Phường kia, bất quá người nọ cũng chỉ cười khổ, hắn không nghĩ tới chuyện sẽ trùng hợp như vậy, tạo thành cục diện như thế này.

- Ngươi không phải đang nói đùa chứ?

Trưởng lão của Hoàng Gia Học Viện trầm mặt, nhìn người kia nói:

- Thần Văn họa quyển này, chính là vật của Tuyết Diên, học viên của Hoàng Gia Học Viện, ta chính là từ trong tay nàng mượn tới.

- Thiên Vận Phường ta sao dám đùa giỡn, vật này là ta phụ trách vận chuyển, từ trong tay Tần Vấn Thiên tiếp nhận, vốn tính toán đưa cho Mục Nhu tiểu thư, bất quá bởi vì lúc đó Mục Nhu tiểu thư không có nhà, người vận chuyển hỏi Tuyết Diên cô nương có thể trợ giúp thu dùm hay không, Tuyết Diên đồng ý, chúng ta mới yên tâm để cho nàng thu dùm.

Người nọ cười khổ nói, khiến thần sắc mọi người cứng đờ, nói như vậy, Tần Vấn Thiên nói là thật?

Vật này, là lễ vật hắn đưa cho Mục Nhu?

Trong con ngươi của Mục Nhu hiện ra dị thải, nhìn thoáng qua Tần Vấn Thiên ở bên cạnh, người này, dĩ nhiên đưa lễ vật quý trọng như vậy cho nàng, bất quá trong lòng nàng rất cao hứng, dù sao năm nay sinh nhật của nàng, qua quá cô đơn.

- Tuyết Diên ở đâu?

Ánh mắt Trưởng lão kia quét về phía mọi người, chỉ thấy Tuyết Diên cúi đầu đi ra, sắc mặt có chút tái nhợt nói:

- Lão sư, đây chính là vật ta thu dùm, vốn chuẩn bị hôm nay trả lại cho Mục Nhu.

Thấy Tuyết Diên ngay mặt thừa nhận, một tia hoài nghi sau cùng của mọi người hoàn toàn tan hết.

Thần Văn họa quyển này, dĩ nhiên là của Tần Vấn Thiên.

Cả Triển Lãm điện, lại lâm vào trong yên tĩnh ngắn ngủi.

Mục Nhu nhìn thoáng qua Tuyết Diên, lộ ra thần sắc thất vọng, khó trách Tuyết Diên đột nhiên thay đổi thái độ với nàng, không nghĩ tới, dĩ nhiên vô sỉ như vậy, cầm Thần Văn họa quyển mà Tần Vấn Thiên đưa cho nàng.

- Ngươi nói, Thần Văn họa quyển này là ngươi khắc họa, như vậy, bây giờ ngươi khắc một bộ họa quyển ra, chứng minh ngươi nói không sai đi.

Trầm mặc một chút, Trưởng lão Hoàng Gia Học viện tựa hồ kéo không được thể diện, nhìn Tần Vấn Thiên mở miệng.

Tần Vấn Thiên nhíu mày, thần tình cổ quái nhìn đối phương.

- Thiên Vận Phường đi ra làm chứng, Tuyết Diên thừa nhận, ngươi vẫn chết không thừa nhận, người như vậy, ta cũng là lần đầu tiên gặp phải.

Tần Vấn Thiên nhếch miệng cười lạnh:

- Vì sao ta phải vẽ một bức tranh cho ngươi xem, chúng ta rất quen sao?

Đối phương nghe được Tần Vấn Thiên nói, á khẩu không trả lời được, vô lực phản bác.

Những người châm chọc Tần Vấn Thiên kia, giờ khắc này đều ngậm miệng lại.

Vừa rồi Hoàng Gia Học Viện vũ nhục Tần Vấn Thiên càng lợi hại, như vậy thời khắc này, cái bạt tai kia sẽ càng vang dội.

- Xin hỏi Trưởng lão của Hoàng Gia Học viện, đồ vật của ta, có được cầm về hay không?

Tần Vấn Thiên nhàn nhạt hỏi, vừa nói chuyện vừa đi về phía họa quyển.

Vừa rồi hắn tới gần họa quyển, đều bị người ngăn cản, hơn nữa đối phương còn bảo hắn lui ra sau.

Mà giờ khắc này, họa quyển kia, dĩ nhiên là của Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên đi tới trước Thần Văn họa quyển, sau đó cuốn lại, mà giờ khắc này, một vị Luyện Khí Sư ở bên cạnh cười nói:

- Tiểu huynh đệ, Thần Văn họa quyển này thật là ngươi vẽ?

- Phải.

Tần Vấn Thiên nở nụ cười, hắn ý thức được, hắn đánh giá thấp giá trị của họa quyển này.

Đối phương đã hoài nghi, hắn cũng lười nói thêm cái gì.

- Tần đại sư, ta là Yển Dã, có cơ hội có thể trao đổi được không.

- Ha ha, Tần huynh, ta là khách khanh Lục Phong của Thần Binh Các, sớm liền cửu ngưỡng đại danh, lần này nhất định phải nhận thức một chút.

Thời khắc này, không ít người đi lên phía trước, nhìn Tần Vấn Thiên khách khí nói.

- Tiểu tử không dám xưng Đại Sư, gọi ta Vấn Thiên là được.

- Có thể giao lưu với tiền bối, là vận khí của ta.

Tần Vấn Thiên đối với người chung quanh ân cần thăm hỏi, nhất nhất cười trả lời, biểu hiện có chút khiêm tốn, thân phận của những người này đều phi phàm, có thể nhận thức nhân vật như vậy, đối với mình đương nhiên là không có chỗ xấu.

- Trước đây nghe được tin đồn ta còn không tin, nghĩ thiếu niên mười mấy tuổi, làm sao có thể khắc họa Thần Văn Tam giai, bây giờ chính mắt thấy tấm Thần Văn họa quyển này, ta mới biết được thiên ngoại hữu thiên, già rồi.

Một lão giả thở dài nói:

- Thiên phú, quả thực kỳ diệu, có lẽ lão nhân ta cả đời, cũng không thể khắc họa ra Thần Văn họa quyển như vậy.

- Quả thực, ha ha, sau này không thể quá tự mình hài lòng, Vấn Thiên, Thần Văn họa quyển này là ngươi sáng tạo sao?

Có một người nhìn Tần Vấn Thiên hỏi, thời khắc này Tần Vấn Thiên đã bị người vây lại, không khỏi thầm cười khổ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 74%👉
Combo Full lượt đọc giảm 50%👉

Thành viên bố cáo️🏆️