Lúc này, một thanh âm hơi chói tai truyền đến, ánh mắt của đám người Tần Vấn Thiên nhìn qua, chỉ thấy nơi đó đứng một nam một nữ.
Thần sắc của nam nhân tựa hồ không quá đẹp mắt, còn nữ kia thấy đám người Tần Vấn Thiên nhìn qua không khỏi có chút hoảng loạn, nói:
- Ngươi nói bậy bạ gì đó, Tần Vấn Thiên hắn dù sao mới bước vào Đế Tinh Học Viện năm thứ nhất, bây giờ ngươi đặt hai người bọn họ chung một chỗ so sánh, vốn là không công bình.
- Có lẽ là ngươi đánh giá cao hắn.
Nam tử kia nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên nói, làm cho sắc mặt nàng kia cứng đờ.
Tần Vấn Thiên quay đầu lại, không có nhìn bên kia nữa, cũng không có để ý lời của bọn họ, ôm Tiểu Hỗn Đản ở trong ngực, chầm chậm tiến lên.
- Xem ra là bởi vì nữ nhân kia sùng bái ngươi, dẫn đến nam kia có chút ghen tuông.
Nhược Hoan cười lắc đầu, bọn họ sẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà để ở trong lòng, người khác nhận định, ngươi không thể thay đổi được.
Biết được tin tức Tần Vấn Thiên trở về, trong lòng rất nhiều người phỏng đoán, có lẽ mâu thuẫn của Kỵ Sĩ minh cùng Tần Vấn Thiên, sẽ tiến thêm một bước thăng cấp.
Tần Vấn Thiên về trong phòng, chỉ thấy mập mạp Phàm Nhạc híp mắt, nhìn thấy hắn liền đi lên ôm Tần Vấn Thiên nói:
- Lão đại, nhìn thấy ngươi thật cao hứng.
- Mập mạp chết bầm, coi như ngươi có chút lương tâm.
Tần Vấn Thiên đập bờ vai Phàm Nhạc, sau đó hai người tách ra, Phàm Nhạc như trước nắm chặt tay Tần Vấn Thiên:
- Lão đại, ta là một mực nhớ an nguy của ngươi, người gầy vài vòng, thấy ngươi không có sự tình, cả người đều tinh thần, được rồi lão đại, nghe nói ngươi có thể khắc họa Thần Văn Tam giai, có mang cho ta vài món Thần binh về hay không?
Tần Vấn Thiên nhìn dáng người Phàm Nhạc hơi có chút mập hơn, đảo cặp mắt trắng dã, hai mắt nheo lại nói:
- Ta thực sự quá “cảm động.
- Cảm động cũng không cần, cho vài món Thần binh Tam giai hộ thân là được.
Hai mắt mập mạp tỏa sáng.
- Không có.
Tần Vấn Thiên nói.
- Nghe nói lão đại ngươi bây giờ có cả Thần Văn Giới, hơn nữa xuất thủ là Thần binh trường thương cùng Phương Thiên Họa Kích, không có Thần binh Tam giai không quan hệ, vài món Thần binh Nhị giai thượng phẩm, thuận tiện cho chút Tinh Thạch tu luyện cũng được.
Mập mạp kiên nhẫn nói.
- Vẫn không có.
Tần Vấn Thiên tiếp tục nói.
- Hảo huynh đệ, giảng nghĩa khí chút được không, trước đã nói chia ngọt sẻ bùi rồi mà.
Ánh mắt của mập mạp có chút u oán nhìn Tần Vấn Thiên, làm cho toàn thân Tần Vấn Thiên nổi da gà, hoàn toàn thua trận.
- Phàm Nhạc, ngươi cũng đừng lo lắng sau này sẽ thiếu Thần binh dùng.
Nhược Hoan trừng mập mạp một cái, lập tức nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Sư đệ, ta nghĩ hiện tại lão sư rất muốn gặp ngươi, không bằng ngươi đi theo ta đi?
- Ân, ta cũng có một số việc muốn thỉnh giáo lão sư cùng sư tỷ.
Tần Vấn Thiên khẽ vuốt cằm.
- Phàm Nhạc, ngươi cũng đi cùng a.
Nhược Hoan nhìn mập mạp nói, Phàm Nhạc liên tục gật đầu, mấy người lại cùng xuất phát.
Cách đó không xa, có rất nhiều tân sinh nhìn bên này, trong lòng âm thầm cảm thán, đều là tân sinh, nhưng bọn họ tựa hồ đã bị Tần Vấn Thiên kéo dài khoảng cách rất xa.
Mạc Thương đang ngồi xếp bằng ở bên hồ nước, tựa hồ đang nhắm mắt tu hành.
Lão sư của Đế Tinh Học Viện cũng rất có áp lực, bọn họ cũng phải không ngừng tu hành, đề thăng bản thân, nỗ lực truy cầu cảnh giới cao hơn.
Thời điểm Nhược Hoan mang theo Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc đến, Mạc Thương mở mắt ra, nhìn Tần Vấn Thiên, trong ánh mắt của hắn có chút vui vẻ.
- Lão sư.
Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc nhìn Mạc Thương hơi khom người, tỏ vẻ tôn trọng.
- Nói ra thật xấu hổ, ta làm lão sư còn chưa kịp dạy ngươi cái gì, ngươi liền có thành tựu như ngày hôm nay.
Mạc Thương mỉm cười nói, tuy nói như thế, nhưng trong lòng hắn cũng rất cao hứng, Tần Vấn Thiên biểu hiện, để hắn làm lão sư cảm thấy kiêu ngạo.
- Ngày trước ở Thiên Ung Thành lão sư tương trợ, liền đủ để cho đệ tử ghi khắc.
Tần Vấn Thiên cảm kích nói.
- Ta biết ngươi là người trọng tình, bằng không Nhậm lão rất ít xuất hiện, cũng sẽ không chuyên môn vì ngươi mà lộ diện, bây giờ, địa vị của ngươi ở Đế Tinh Học Viện, đã không thua ta rồi.
Mạc Thương rất vui vẻ nói:
- Đều ngồi đi.
Thấy đám người Tần Vấn Thiên ngồi xuống, Mạc Thương tiếp tục nói:
- Bây giờ, ngươi đã có chút thành tựu, hơn nữa sớm muộn gì cũng sẽ đặt chân Nguyên Phủ cảnh, tiếp đó, ta nói cho ngươi biết một vài chuyện, như vậy tầm mắt của ngươi cũng có thể rộng rãi hơn một chút, dù sao người được Đế Tinh Học Viện công nhận, sau này nhất định sẽ đi ra Sở Quốc, vùng thế giới này, ngăn không được ngươi.