Thái Cổ Thần Vương

Chương 149: Chấp niệm (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Thần sắc đoàn người ngưng tụ, bọn họ thấy thân ảnh của Tần Vấn Thiên giống như cơn lốc lao ra, nhanh như thiểm điện, thân thể nhảy lên, như Đại Bàng giương cánh, lại hư không cất bước.

- Làm sao có thể?

Con ngươi của mọi người co rút lại, cường giả Nguyên Phủ cảnh có năng lực ngự không, Tần Vấn Thiên, có thể hư không cất bước.

Ngay cả Lạc Thiên Thu cũng sửng sốt một chút, nhưng hắn ngay cả thời gian ngây người cũng không có, thời khắc này Tần Vấn Thiên từ trên trời giáng xuống, song mâu rực rỡ, tóc dài tung bay, từ trong ánh mắt kia, Lạc Thiên Thu dường như thấy được một đạo chưởng lực có thể phá vỡ Thiên Địa ý chí, loại ý chí này, thẳng vào trong óc của hắn, như hóa thành tranh họa, lạc ấn mà xuống.

- Thật nhanh.

Thần sắc mọi người đọng lại, lúc này đây, Tần Vấn Thiên không có bị động phòng ngự, mà chủ động phát ra công kích.

Thân ảnh từ trên trời giáng xuống kia vận dụng lực lượng mạnh nhất, đánh ra một chưởng, một chưởng này vẫn là Phá Vọng Ấn, nhưng lại mang theo lực lượng trầm trọng như núi, giống như một sơn phong ép xuống, nghiền ép Lạc Thiên Thu.

Giờ khắc này Lạc Thiên Thu chỉ cảm thấy một ngọn núi áp bách đến, sắc mặt đột nhiên cương cứng.

Hắn rất kiêu ngạo, hắn thủy chung cho rằng, một kích này, Tần Vấn Thiên sẽ đứng ở đó chuẩn bị thừa nhận một kích mạnh nhất của hắn, một kích mạnh nhất của hắn, sẽ trực tiếp phá hủy Tần Vấn Thiên, nhưng hắn hiển nhiên đánh giá cao bản thân, xem thường Tần Vấn Thiên.

Một sát na này, Lạc Thiên Thu căn bản không có quá nhiều thời gian suy nghĩ, chỉ có thể giơ tay lên oanh ra, Lôi Điện chi lực bộc phát, vùng thế giới này như bị phá hủy, nhưng phá hủy không được quyết tâm của Tần Vấn Thiên.

- Bành!

Lực lượng kinh khủng chấn động, thân thể Lạc Thiên Thu bị áp uốn lượn, như muốn bị ép vỡ ra, sau đó kêu lên đau đớn, thậm chí trong cơ thể có cuồng phong rung chuyển, lực lượng như núi lớn kia kém chút ép vỡ hắn.

- Ba chiêu.

Tần Vấn Thiên vô cùng cuồng ngạo, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Lạc Thiên Thu.

- Cút.

Lạc Thiên Thu nổi giận gầm lên một tiếng, lực lượng vô tận hội tụ thành Lôi Thần chi kiếm, trảm về phía Tần Vấn Thiên ở trên bầu trời, thần sắc của Tần Vấn Thiên đọng lại, tay trái đè xuống, âm thanh ầm ầm truyền ra, giống như sơn phong ép xuống, thậm chí đoàn người như thấy được sơn phong hư ảnh, nhưng ngọn núi này đều bị cắt ra, thân thể Tần Vấn Thiên bị đánh bay ra ngoài, rơi vào viễn phương, kêu lên một tiếng đau đớn, hộc ra một ngụm máu tươi.

- Đây là chiêu thứ tư.

Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn Lạc Thiên Thu, ánh mắt của mọi người lại nhìn hắn.

Ba chiêu, Lạc Thiên Thu không có đẩy lùi hắn, thậm chí lần va chạm kia, cân sức ngang tài.

Nhìn trên đỉnh đầu của Tần Vấn Thiên trôi nổi Tinh Hồn, mọi người cảm giác có chút không chân thật, chiến lực của hắn, không ngờ mạnh mẽ như vậy, mặc dù sau cùng hắn vẫn bị kích thương.

Nhưng tựa hồ, như trước không thể ngăn ánh sáng của hắn.

Hắn là Tần Vấn Thiên, trận chiến này, hắn vì mình chính danh.

Tinh Hồn trên Tam Trọng Thiên cùng Tứ Trọng Thiên, sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, tính cách cứng cỏi, hơn nữa Đế Tinh Học Viện đứng ở sau lưng hắn, bọn họ như thấy được một viên Tinh Thần rực rỡ đang từ từ bay lên không, đang dần dần phóng thích quang huy thuộc về hắn.

- Ngươi rất thông minh.

Lạc Thiên Thu trầm mặc khoảnh khắc, nhìn Tần Vấn Thiên, kiêu ngạo giống như lúc trước.

- Ngươi ẩn dấu một kích mạnh nhất ở thời khắc cuối cùng bạo phát, thừa dịp ta chưa chuẩn bị công kích, tránh khỏi ác mộng của ngươi.

Lạc Thiên Thu chậm rãi mở miệng:

- Không thể không nói, ngươi đã có tư cách để ta chăm chú nhìn ngươi một cái, nhưng thời điểm tiếp theo ngươi lại đối mặt ta, ta chắc chắn sẽ không cho ngươi cơ hội như vậy.

Mặc dù đến thời khắc này, Lạc Thiên Thu vẫn cao ngạo như vậy.

Ánh mắt của mọi người lần thứ hai hội tụ đến trên người hắn, không sai, hắn là Lạc Thiên Thu, yêu nghiệt Lạc Thiên Thu.

Mặc dù Tần Vấn Thiên có sức chiến đấu không tầm thường thì như thế nào, này như trước không thể che giấu quang mang của Lạc Thiên Thu, nếu như đây là quyết đấu thực sự, kết cục có thể nghĩ, nhất định là Tần Vấn Thiên thảm bại.

Tần Vấn Thiên cảm thụ được Lạc Thiên Thu kiêu ngạo, con ngươi của hắn vẫn lạnh nhạt như cũ.

- Lần đầu tiên ở Đế Tinh Học Viện nhìn thấy ngươi, khi đó ngươi cao ngạo như vậy, ta ở trong Hắc Ám Sâm Lâm cướp đoạt Huyết Viêm Quả, ngươi lại nói đó là của ngươi, chỉ vì khi đó ngươi có thể đơn giản nghiền ép ta.

- Lần thứ hai, ở trong Hắc Ám Sâm Lâm, ngươi vẫn hung hăng như vậy, ngươi muốn mạng của ta, hơn nữa khi đó ngươi có thể làm được.

- Hôm nay, ta ngươi gặp nhau lần nữa, ba chiêu, ngươi đã không thể giết ta, thậm chí ngươi vi phạm ước định, phát ra chiêu thứ tư, nhưng ngươi vẫn kiêu ngạo như trước.

- Như vậy, tiếp theo thời điểm ta ngươi tái chiến, ta sẽ nói cho ngươi biết sự kiêu ngạo của ngươi, sẽ buồn cười, đáng buồn cỡ nào.

Tần Vấn Thiên chậm rãi nói, trong mắt của hắn, lộ ra cứng cỏi, chấp nhất.

Hắn cũng có kiêu ngạo thuộc về hắn, đây là hắn cùng Lạc Thiên Thu lần thứ ba va chạm, tiếp theo, hắn sẽ quét sạch hết thảy nhục nhã, Lạc Thiên Thu, sẽ vì niềm kiêu ngạo của mình mà trả giá thật lớn.

Đây là chấp niệm của hắn, ý chí của Tần Vấn Thiên hắn!

Đoàn người nhìn Tần Vấn Thiên ngạo nghễ mà đứng, thiếu niên nhiệt huyết, tâm có mãnh hổ, hôm nay, Tần Vấn Thiên đã đáng tự hào!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 50%👉

Thành viên bố cáo️🏆️