Tần Vấn Thiên đập Thiên Chùy ra ngoài, không có bất kỳ biến hoá, rơi ở trong mắt Yến Vũ Hàn, hắn đột nhiên sinh ra một cỗ ảo giác, dường như, có một tòa sơn mạch ép xuống hắn, hội tụ lực lượng vô tận đánh về phía hắn, muốn hoàn toàn mai táng cả người hắn.
- Không...
Khí thế của Yến Vũ Hàn tan rã, giờ khắc này Tần Vấn Thiên lại cho hắn ảo giác của cường giả tuyệt thế, muốn nghiền ép giết chết hắn.
- Ầm ầm!
Cự chùy đập vào từng chuôi đoản kiếm, lại đồng thời băng diệt, Yến Vũ Hàn lui về phía sau, Tần Vấn Thiên lại dạo bước đi về phía trước, một chưởng oanh ra.
- Chuyện gì xảy ra?
Đoàn người thấy một màn như vậy thần sắc đọng lại, Yến Vũ Hàn, lại ở vào yếu thế, hơn nữa Tần Vấn Thiên công kích rầm rộ, đó là một loại uy thế vô hình, mặc dù công kích của hắn không mạnh, nhưng cỗ khí thế kia, lại như chính hắn phát ra công kích, chính là Thần Thông hủy thiên diệt địa.
Yến Vũ Hàn giơ tay lên công kích, nhưng khí thế hoàn toàn không có, âm thanh răng rắc truyền ra, bàn tay của hắn chấn động, bị Tần Vấn Thiên chế trụ, sắc mặt không khỏi biến đổi.
- Vừa rồi, chính là cánh tay này chỉ vào phụ thân ta, hiện tại, ta muốn cắt nó.
Tần Vấn Thiên quát lạnh một tiếng, bàn tay run lên, nhất thời Yến Vũ Hàn kêu thảm một tiếng, một cánh tay bị Tần Vấn Thiên bẻ gãy.
- Làm sao có thể?
Thần sắc mọi người cứng đờ, Yến Vũ Hàn cường đại, cũng chỉ một kích đã bị Tần Vấn Thiên bẻ gãy cánh tay?
Điều này khiến người ta hầu như không thể phản ứng kịp, những người áp giải Tần Xuyên kia, hiển nhiên cũng không ngờ.
- Ngươi dám.
Vài thanh âm gầm lên truyền ra, sau đó chiến mã lao về phía Tần Vấn Thiên, đồng thời, một bóng người hư không dạo bước, lại ngự không mà đi.
Hiển nhiên, trong đội ngũ áp giải Tần Xuyên này, có cường giả Nguyên Phủ cảnh tọa trấn.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về phía hư không, chỉ thấy đối phương giơ tay lên chính là một đạo cổ ấn đánh giết về phía hắn, hóa thành một đạo quang hoàn đoạt mệnh, nhưng lúc này, trong hư không xuất hiện một hư ảnh cánh tay, đánh tới quang hoàn đoạt mệnh kia, một tiếng nổ vang, cánh tay kia cùng quang hoàn đồng thời nổ tung, sau đó trong đám người, một bóng người dạo bước hư không, chặn Nguyên Phủ cảnh kia lại.
- Thiên Tí Quyền, ngươi là người nào?
Cường giả Nguyên Phủ cảnh kia bộc lộ phong mang, nhìn thẳng người tới.
Chỉ thấy ánh mắt người nọ bình tĩnh, đáp lại nói:
- Tần Vấn Thiên, ngươi không thể động.
- Hôm nay, hắn dám can đảm cướp tù, tất trảm.
Trong mắt người nọ phảng phất như có quang mang kim sắc, vô cùng sắc bén.
Cũng ở lúc này, chiến mã ở trên mặt đất hóa thành cơn lốc, cuốn về phía Tần Vấn Thiên.
Thân thể Tần Vấn Thiên đột nhiên động, chân đạp mặt đất một cái, thân thể hắn hóa thành một cái bóng, gào thét lao về phía trước, đồng thời ở trong tay hắn, xuất hiện một cây trường thương ngân sắc.
- Giết!
Trong mắt Tần Vấn Thiên phong mang bạo kích, nổi giận gầm lên một tiếng, trường thương tuột tay bay ra, giống như một đạo ngân sắc thiểm điện.
- Phốc, phốc, phốc...
Ngân thương xẹt qua yết hầu từng bóng người, nhanh đến những người kia không né tránh kịp, trong hư không, tiên huyết vẩy ra, rơi trên mặt đất, nhiễm đỏ tuyết trắng.
Trong sát na, một nhóm kỵ sĩ, hầu như toàn bộ bỏ mạng.
Nhưng bên cạnh còn có kỵ sĩ nghiền ép đến, trong tay Tần Vấn Thiên lại xuất hiện thanh Thần binh thứ hai, đó là một thanh Phương Thiên Họa Kích.
Nhìn về phía trường thương ám sát đến, Tần Vấn Thiên bước ra một bước, Phương Thiên Họa Kích nổ bắn, trường thương của đối phương bị chấn tuột tay bay ra, Phương Thiên Họa Kích ẩn chứa lực lượng kinh khủng cắm thẳng vào trái tim đối phương.
Chiến mã Hi..i...iiii vang, kỵ binh phía sau nháy mắt ngừng lại, Tần Vấn Thiên nâng Phương Thiên Họa Kích, một thi thể dính ở trên Phương Thiên Họa Kích, cực kỳ bá đạo.
- Ai dám tới.
Tần Vấn Thiên gầm lên một tiếng, đoàn người câm như hến, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên.
Trong hư không hai gã cường giả Nguyên Phủ cảnh bạo phát đại chiến, mặt đất lại yên tĩnh vô thanh, chỉ có thi thể trên Phương Thiên Họa Kích không ngừng chảy máu xuống nền tuyết trắng.
- Thật mạnh.
Đám người chung quanh không nghĩ tới thiếu niên này lại có khí phách như thế, thực lực như thế.
Dáng người thon gầy kia, giống như cổ tùng cao ngất đứng ở đó, Yến Vũ Hàn ở hắn dưới chân, tựa hồ cũng bị người quên lãng.
- Không Gian Thần Văn Giới.
Đoàn người nhìn ngân thương kia, lại liếc nhìn Phương Thiên Họa Kích, hai kiện Thần binh này đều là lăng không xuất hiện, rất hiển nhiên, Tần Vấn Thiên có Không Gian Thần Văn Giới.
Người bình thường, căn bản không khả năng có loại bảo vật này.
Lúc này, ở bên cạnh lao tù của Tần Xuyên, có một lão giả đi ra, đạp tuyết địa, đi về phía Tần Vấn Thiên.
- Vấn Thiên cẩn thận, lão nhân này chính là cường giả Nguyên Phủ cảnh.
Tần Xuyên quát, lão giả kia chính là người trông coi hắn, hắn đương nhiên biết thực lực của đối phương là Nguyên Phủ cảnh.
Chỉ thấy thần sắc của lão giả kia hiện lên quang mang nham hiểm, từng bước tới gần Tần Vấn Thiên, nhưng lúc này, phía sau Tần Vấn Thiên, lại yên lặng xuất hiện một bóng người, hắn đứng ở đó, bước chân của lão giả kia đột nhiên ngừng lại, nhìn người nọ, lại liếc nhìn cường giả Nguyên Phủ cảnh chiến đấu trong hư không.
Ai dám cho Tần Vấn Thiên chỗ dựa!